Tự Cẩm
Chương 141 : Trẫm thực tức giận
Ngày đăng: 08:50 30/04/20
Cảnh Minh Đế vừa mở miệng, mấy vị hoàng tử lập tức vùi đầu càng thấp hơn.
“ Lão tứ, bọn họ đánh nhau ở chỗ của ngươi, ngươi tới nói!”
Tứ hoàng tử âm thầm thở dài.
Quả nhiên, vị chủ nhân yến hội là hắn sao có thể trốn thoát được.
Dưới uy nghiêm của Hoàng đế, Tứ hoàng tử đành phải nói: “ Hôm nay là sinh nhật mười tám tuổi của Thất đệ, nhi thần nghĩ Thất đệ năm nay hiếm được có ở kinh thành, liền kêu các huynh đệ khánh sinh cho hắn. Bởi vì Thất đệ trước mắt còn chưa có phủ đệ, cho nên mới gọi tất cả đến phủ con......”
Tứ hoàng tử giải thích khiến Cảnh Minh Đế giật giật đuôi lông mày.
Ông nhớ tới, lão Thất đến nay chưa được phong vương, cho nên còn chưa có chỗ ở đâu.
Nghĩ như vậy, Cảnh Minh Đế nhìn lại Úc Cẩn liền có chút áy náy.
Bởi vì bát tự tương khắc nên ông rất ít khi nhìn thấy đứa con trai này, nhưng xét đến cùng đây cũng không phải là hài tử sai, mà là thiên ý trêu người, nên cho lão Thất vẫn là phải cho. Nhi tử có nhiều cũng là ông sinh, nào phải gió lớn thổi tới.
Cảnh Minh Đế lặng yên suy nghĩ, có chút tức giận.
Văn võ bá quan, hậu cung Tần phi, từ trong ra ngoài nhiều người như vậy nhưng không một ai nhắc nhở ông chuyện này!
Cảnh Minh Đế đương nhiên sẽ không thừa nhận mình dễ quên, mà là đem điểm áy náy đột nhiên dâng lên ấy biến thành lửa giận, tính đến trên đầu người khác.
“ Về sau chúng con uống nhiều quá, liền bắt đầu đánh nhau ——” Tứ hoàng tử sắc mặt phiếm xanh, nói không được nữa.
Quá trình đánh nhau quá mất mặt, hắn không mặt mũi nhắc lại đâu.
Sắc mặt Cảnh Minh Đế hơi trầm xuống: “ Uống nhiều quá liền có thể đánh nhau sao? Ai ra tay trước?”
Ngũ hoàng tử lập tức tỉnh táo tinh thần, ôm lấy đầu bị đánh kêu: “ Là lão Thất, hắn lấy cái bình rượu đánh đầu nhi thần!”
“ Là như thế này sao?” Cảnh Minh Đế nhìn về phía Úc Cẩn.
Phụ hoàng thực sự quá bất công, chẳng qua là bởi vì mẫu hậu hắn mất sớm, hắn cùng mẫu hậu hiện tại lại không thân cận, trong cung không có ai nói đỡ cho hắn thôi.
“ Đều cút cho trẫm!” Cảnh Minh Đế phất ống tay áo, lập tức nhiều tên thị vệ tiến lên, chỉ trong chớp mắt đã mang theo các hoàng tử ra ngoài.
Trong đại điện lập tức trở nên trống rỗng.
Cảnh Minh Đế đen mặt ngồi xuống, Phan Hải ngay cả khuyên cũng không dám khuyên, cúi đầu yên lặng đứng ở một bên.
Việc nhà của Hoàng Thượng cũng không có phần cho hắn lắm miệng, vẫn là chờ bản thân Hoàng Thượng chậm rãi nguôi giận đi.
Rất nhanh các hậu cung phi tần liền nghe được phong thanh.
Hiền Phi chính là mẫu phi của Tứ hoàng tử và Úc Cẩn, vừa nghe nói Úc Cẩn gây đại họa ở Tề Vương Phủ, tức giận tới mức run rẩy.
“ Tên nghiệp chướng này, khi sinh ra đã liên luỵ đến bản cung cùng Chương Nhi rồi, không nghĩ tới trưởng thành còn không yên tĩnh, đáng thương Chương Nhi còn nhớ khánh sinh cho hắn ——”
Giờ phút này trong phòng không có người ngoài, chỉ có một ma ma tâm phúc của Hiền phi.
Ma ma nghe vậy khuyên nhủ: “ Nương nương bớt giận, theo lão nô thấy, cái này chưa chắc không phải một chuyện tốt.”
“Chuyện tốt?”
“ Vâng ạ. Nương nương ngài nghĩ xem, Thất hoàng tử đã tròn mười tám tuổi, vốn dĩ đã đến lúc có thể gặp mặt Hoàng Thượng, thế nhưng Hoàng Thượng không đề cập tới cũng không có ai dám nhắc đến gốc rạ này. Nhưng mà Hoàng Thượng một ngày trăm công ngàn việc, vô duyên vô cớ làm sao lại nhớ đến một Thất hoàng tử? Hiện tại tốt rồi, bất kể có phải là gặp rắc rối hay không, Hoàng Thượng tốt xấu gì cũng nhớ đến vị Thất hoàng tử này rồi.”
Hiền Phi cười lạnh: “ Nhớ lại lại như thế nào? Chẳng qua chỉ là cái thứ toàn gây tai hoạ!”
“ Nương nương à, tâm ý của Tề vương gia là tốt, trong lòng Hoàng Thượng rõ ràng hết cả đó, Thất hoàng tử có gặp rắc rối cũng trách không đến trên đầu vương gia. Hiện tại Hoàng Thượng nhớ lại Thất hoàng tử, rất có thể sẽ dựa theo quy củ phong vương cho Thất hoàng tử, đến tương lai không phải còn có thể giúp đỡ Vương gia hay sao?”
Trải qua nhắc nhở của ma ma, trong lòng Hiền Phi khẽ động.
Lão Thất gặp rắc rối có phải là cố ý hay không?