Tự Cẩm

Chương 251 : Vận đen nghịch thiên

Ngày đăng: 08:52 30/04/20


Tất cả đều là hạ phẩm chỉ có đọc sách là cao, điều này ở Đại Chu ngay cả người buôn bán nhỏ đều đã nhận thức ăn sâu bén rễ.



Cẩm Lân Vệ dọa người không? Dọa người! Nhà ai nếu có người làm việc ở Cẩm Lân Vệ, láng giềng tám xá thấy người nhà này đều phải kẹp chặt cái đuôi làm người. Cơ mà phía sau sợ hãi, lại khiến cho người ta phun nước miếng.



Kim Ngô Vệ phong quang không? Đương nhiên phong quang, nhưng có thể vào Kim Ngô Vệ đều là con em nhà quyền quý, hâm mộ không tới.



Chỉ có một đường đọc sách, ấy mới là đường ra đứng đứng đắn đắn, chân chính cá vượt Long Môn, ngay cả con em nhà huân quý có thể thông qua khoa cử đều là sự tình toàn gia chúc mừng, nguyên nhân rất đơn giản, trên quan trường có thể leo đến đỉnh cao quyền lực vĩnh viễn là quan viên xuất thân khoa cử.



Còn những cái khác, đều là tạp ngư.



Tiêu thị hiện tại chính là dùng lý do Khương Trạm là một con tạp ngư tới an ủi chính mình.



Chẳng qua tạp ngư này trước đó vẫn là một bãi bùn lầy, mặc cho ai đều cảm thấy cả đời đỡ không nổi tường, Tiêu thị vừa nghĩ như vậy trong lòng liền có chút chua xót.



Chờ một thời gian nữa thôi, chỉ cần chờ đến kỳ thi mùa thu kết thúc ra Quế bảng, ai cũng không thể cướp đi phong quang của trưởng tử bà ta.



“Nhị ca, trang phục của huynh thật là đẹp mắt, huynh thật là Kim Ngô Vệ?” Tứ công tử Khương Trạch ngửa đầu hỏi.



Khương tam lão gia có một trai một gái, nữ nhi là Khương Tiếu, nhi tử là Khương Trạch, năm nay vừa mới mười tuổi, tuy có hơi hiểu chuyện nhưng vẫn duy trì tuổi tác ngây thơ.



Khương Trạm cởi xuống bội đao bên hông đưa cho Khương Trạch khoe khoang: “Đương nhiên là vậy rồi, Tứ đệ đệ nhìn xem phi ưng trên vỏ đao này đi, chính là tiêu chí đặc thù của Kim Ngô Vệ đó.”



Một bên Tam công tử Khương Nguyên thấy Khương Trạch vuốt ve bội đao khí phách mười phần, hâm mộ không thôi: “Nhị ca, cho đệ sờ chút với.”



Tiêu thị liếc nhìn Khương Nguyên một cái, âm thầm tức giận con thứ không có tiền đồ, nhàn nhạt nói: “Sờ loạn cái gì, đừng sờ hỏng của Nhị ca ngươi. Ngươi xem Nhị ca ngươi đều đã có việc làm đứng đắn rồi, sau này ngươi cũng phải đọc sách cho tốt vào.”



Khương Nguyên vừa nghe suy sụp mặt: “Mẫu thân, con cũng không muốn đọc sách ——”



“Câm miệng!” Tiêu thị cao giọng, “Không đọc sách ngươi có thể làm gì? Cũng có vận tốt tiến vào Kim Ngô Vệ như Nhị ca ngươi sao?”



Khương Trạm yên lặng trợn trắng mắt.



Hắn bằng vào bản lĩnh kết giao được với Dư Thất ca, có một bằng hữu có bản lĩnh sao lại là dựa vào vận khí? Này rõ ràng là dựa vào nhân phẩm cùng thực lực.




KINH NGHĨA



Kinh nghĩa là giải thích rộng ra những chỗ uẩn súc trong một câu kinh sách mà quan trường chọn làm đầu đề, phải phát minh những ý nghĩa còn nghi hoặc trong sách để làm cho nghĩa Kinh thêm sáng tỏ. Mục đích là để xem học trò có thuộc và hiểu rõ Kinh Truyện hay không?



Kinh nghĩa thường được chọn làm kỳ thi đầu tiên trong một khoa.)



Hoàn thành đợt này, chẳng khác nào lấy được tư cách bước vào kỳ thi mùa xuân sang năm.



Tiếng bước chân dồn dập đột nhiên vang lên, tựa như tiếng sét gõ vào trong lòng mọi người, Khương nhị lão gia không hiểu sao sinh ra một loại dự cảm bất tường.



Chủ nhân của tiếng bước chân rất nhanh thì vọt vào, là quản sự ngoại viện, vừa vào cửa đã lên tiếng kêu: “Đại, đại công tử đã trở lại!”



Khương nhị lão gia lộp bộp một tiếng, trái tim trầm xuống.



Lúc này còn chưa tới thời gian nộp bài thi, Thương Nhi sao lại trở về rồi?



“Rốt cuộc là có chuyện gì?” Khương nhị lão gia lúc hỏi chuyện đã có hơi cấp bách.



Quản sự trắng bệch cả mặt nói: “Đại công tử là hôn mê bị nâng ra!”



Tiêu thị lúc trước nghe thấy Khương Thương trở về liền cầm lòng không đậu đứng dậy, nghe xong lời này chân mềm nhũn ngã ngồi về ghế trên.



“Thư đồng đâu?”



Một thân ảnh nhỏ gầy bịch quỳ xuống, gạt lệ nói: “Công tử bị phân tới xú hào, lúc nâng ra tiểu nhân mới biết được công tử gắng gượng hai ngày, tới hôm nay thì nôn mửa không thôi, thật sự chịu không nổi mới té xỉu rồi bị nâng ra ngoài……”



Tuy Khương nhị lão gia ở quan trường nhiều năm, nhưng nghe thấy cái này trước mắt cũng không khỏi choáng váng từng cơn.



Cơ sở, kinh nghiệm, tầm mắt, thiên phú, ông ta tính toán đi tính toán lại đều chắc chắn nắm chắc trưởng tử trúng cử, chỉ riêng tính sai vận khí của trưởng tử.



“Đại công tử người đâu?” Tiêu thị bước chân hốt hoảng xông ra ngoài.