Tự Cẩm
Chương 348 : Thiệp mời
Ngày đăng: 08:53 30/04/20
Thưởng mai yến định vào mười tám tháng giêng, chính là thời điểm hoa mai nở rực rỡ nhất.
Hiền phi châm chước hồi lâu, nghĩ xong danh sách, giao cho nội thị đưa đến Nội Vụ Phủ.
Buổi thưởng mai yến này là do Hiền phi cùng Trang phi cùng tổ chức, mà hai người xưa nay không thân thiện, đương nhiên sẽ không ngươi thương ta lượng, mà là từng người nghĩ sẵn danh sách rồi giao cho công công chủ quản cụ thể việc này tới xử lý.
Đưa danh sách đi xong, Hiền phi lại có chút không an tâm, bộ móng tay đồi mồi khảm bảo châu thật dài xẹt qua hủ cờ, kẹp lên một con màu đen đặt ở trong tay thưởng thức, lẩm bẩm nói: “Cũng không biết Trang phi mời người nào.”
Trên danh sách bà mời quý nữ tất cả đều là cô nương gia thế trung đẳng, không xuất sắc, không nổi bật, hoặc là gia phong nghiêm cẩn, hoặc là có tiếng nhã nhặn lịch sự dịu ngoan, vì giữ thể diện còn mời vài vị xuất thân cực tốt, kỳ thật không ở trong phạm vi suy xét.
Một phần danh sách như vậy, so với Trang phi bên kia chỉ sợ trùng hợp không nhiều lắm.
Hiền phi là người thích sĩ diện, một phương diện không định cho tiểu nhi tử cảm tình xa cách cưới chi nữ nhà cao cửa rộng, về phương diện khác lại không muốn bị Trang phi nhìn ra loại tâm tư này.
Ma ma tâm phúc cực kỳ hiểu biết loại tâm tư này của Hiền phi, trấn an nói: “Nương nương chọn người, tất nhiên đều là thích hợp nhất.”
Hiền phi ném quân cờ vào trong hủ, đứng dậy đi đến bên cửa sổ, thở dài: “Thôi, cứ như vậy đi.”
Trong phòng nóng vô cùng, mở một nửa cửa sổ thông khí, ngoài cửa sổ chỉ có thể nhìn thấy bầu trời lớn chừng bàn tay cùng lưu vân không ngừng biến ảo hình dạng.
Lưu vân khó có thể khống chế, cũng như tiểu nhi tử tính tình không chừng kia của bà.
Trong thời gian này, Hiền phi vài lần muốn gọi Úc Cẩn tiến cung hỏi thăm ý tứ của hắn, lại luôn bị đối phương lấy đủ loại cớ gạt đi.
Hiền phi nhớ tới liền bực mình.
Mặc kệ mẫu tử hai người có từng ở chung hay không, tốt xấu là đứa con mười tháng hoài thai sinh hạ, thế mà đối với người mẹ ruột là bà đây lại chẳng quan tâm!
Đôi khi, Hiền phi cũng sẽ sinh ra vài phần bất an: Lão Thất đối với bà đạm bạc như thế, về sau thật sự có thể theo tâm ý của bà giúp đỡ lão Tứ ư?
Ý niệm này khiến bà coi trọng thưởng mai yến, lại có loại mờ mịt trên không đụng trời dưới không chạm đất, luôn sợ một chân đạp hụt, bị hại ngược.
Tiếng bước chân dồn dập truyền đến, thanh âm rất nhỏ, dừng ở trong tay Hiền phi đã đủ tỉnh táo.
Ở phương diện này, lão Thất ngược lại đơn thuần hơn so với các hoàng tử nuôi ở hoàng cung nhiều lắm.
Hiền phi cũng không cho rằng đây là một ưu điểm, có điều về mặt cảm tình đơn thuần chút, thường thường mang ý nghĩa chỉ cần thê tử hợp tâm ý liền sẽ tai mềm, nghe vào tiếng gió bên gối. Nói như vậy, bà chỉ cần bắt chẹt con dâu chẳng khác nào bắt chẹt nhi tử.
Nhìn cặp mắt tràn đầy chờ mong của nhi tử, Hiền phi mỉm cười: “Ngươi yên tâm, mẫu phi chắc chắn chọn cho ngươi một tức phụ vừa lòng đẹp ý.”
Thôi, bữa tiệc thưởng mai lão Thất nhìn trúng người nào, bà đáp ứng là được, quan hệ mẫu tử vốn đạm mạc mượn cơ hội lần này còn có thể hòa hoãn một phen. Nói như vậy, tương lai lão Thất giúp đỡ lão Tứ mới có thể càng tận tâm.
“Đứa con này cáo lui.”
Rời khỏi tẩm cung Hiền phi, Úc Cẩn lập tức khôi phục thần sắc lạnh băng, phảng phất như thiếu niên đỏ mặt ở trước mặt mẫu phi kia chưa từng tồn tại.
Vốn dĩ cũng không tồn tại.
Úc Cẩn lạnh nhạt cười cười, xuyên qua tường cung trùng điệp rồi quẹo một cái.
Một nội thị áo xám đi qua bên cạnh Úc Cẩn, lặng lẽ chậm lại bước chân.
“Làm xong rồi chứ?” Úc Cẩn mắt nhìn phía trước, nhẹ giọng hỏi.
Nội thị nhẹ nhàng lên tiếng: “Xong rồi ạ.”
Úc Cẩn cong cong khóe môi, đi nhanh ra ngoài cung.
Hàn công công của Nội Vụ Phủ cụ thể phụ trách việc này đang phân phó vài tên nội thị dựa theo danh sách hai vị nương nương đưa tới sao chép thiệp mời, trong đó một người nội thị nhìn thoáng qua danh sách, đề bút viết xuống tên Tứ cô nương Đông Bình Bá phủ.
Tiếng gió thưởng mai yến dần dần truyền đi, hai ngày trước khi đến mười tám tháng giêng, quý nữ nhận được thiệp mời phần lớn mừng rỡ như điên, chưa từng nhận được thì trong phủ bóp cổ tay thở dài.
Vị trí Vương phi đó, ngay cả cơ hội tham dự đều không có, cứ bay đi như vậy!
Trong Đông Bình Bá phủ, Phùng lão phu nhân nhìn đi nhìn lại thiệp mời khắc hoa quản sự trình lên, kích động không thôi.