Tự Cẩm

Chương 363 : Hứa ngươi vừa lòng đẹp ý

Ngày đăng: 08:54 30/04/20


Hiền phi muốn phát điên rồi.



Bà nghe được cái gì, Hoàng Thượng cư nhiên cảm thấy nha đầu họ Khương không tồi!



Một nha đầu từng lui hôn lại xuất thân tầm thường, đặt vào vị trí Vương phi, lại cảm thấy không tồi?



Họa thủy, nha đầu họ Khương tuyệt đối là họa thủy!



Hiền phi nhìn Cảnh Minh Đế ánh mắt thập phần vi diệu.



Năm đó có lời đồn Hoàng Thượng muốn đón Tô thị vào cung, có thể thấy được là sự thật.



Cảnh Minh Đế nhăn mày.



Hiền phi đó là ánh mắt gì, lẽ nào cho rằng ông bị sắc đẹp làm đầu óc choáng váng?



Ông là loại người này sao, ông chỉ là một phụ thân có thể khoan dung cho đứa con trai bị sắc đẹp làm đầu óc choáng váng mà thôi.



Rốt cuộc, ai mà chưa từng có thời trẻ tuổi ——



“Hoàng Thượng khả năng không biết, vị Khương cô nương của Đông Bình Bá phủ này từng định thân với công tử An Quốc Công phủ, đầu năm ngoái mới lui hôn……”



Cảnh Minh Đế nhàn nhạt nói: “À, chuyện này trẫm biết, Khương cô nương từ hôn nói đến còn không phải do cháu trai ngươi hồ nháo.”



Hiền phi cứng lại, mím môi nói: “Lão Thất tuy là lớn lên ngoài cung, nhưng chung quy là hoàng tử, sao có thể cưới một vị nữ tử từng lui hôn làm Vương phi được ——”



Cảnh Minh Đế không để bụng nói: “ Từng lui hôn cũng không tính là đại sự gì. Tổ tiên Hoàng Hậu còn từng làm vợ người ta đó, thậm chí cùng chồng trước sinh dưỡng hai đứa nhỏ, sau đó không phải cũng làm một đôi Đế hậu dắt tay cùng gầy dựng thịnh thế, truyền thành giai thoại sao?”



Tổ tiên Cảnh Minh Đế nhắc tới là đế vương đời thứ ba của Đại Chu - Phong Đức đế.



Lúc Phong Đức đế còn đang ở trong phủ, nhìn trúng một vị tỳ nữ mới bán mình vào phủ, thu vào bên người làm thị thiếp.



Mà tỳ nữ này vốn đã gả cho người ta, người một nhà chạy nạn vào kinh thành, sống không nổi, phu quân đem bán nàng vào vương phủ.




Hiền phi nhịn xuống xúc động trợn trắng mắt, cười nhạt nói: “Hoàng Thượng nói phải.”



Có mẹ ngươi chứ thú vị!



Thật thật là tức chết bà, cường ngạnh nhét cho bà một đứa con dâu không lên được mặt bàn như vậy còn chưa tính, còn muốn bà vui mừng hớn hở bày tỏ tiếp nhận!



Đặc biệt là bữa tiệc hoa trước mặt nhiều quý nữ như vậy bà rõ ràng tỏ vẻ bất mãn, cuối cùng lại thành toàn nha đầu họ Khương, ngẫm lại liền cảm thấy mặt đều mất hết.



“Như vậy đi, trẫm hỏi lại ý tứ của lão Thất, hôn nhân đại sự vẫn không thể qua loa.”



Hiền phi dùng sức nắm chặt móng tay đứt gãy trong tay, từng chữ nói: “Hoàng Thượng nói phải.”



Vừa rồi lúc nói với bà, thì nói không tệ lắm là được, hiện tại lại nói không thể qua loa, Hoàng Thượng rốt cuộc muốn thế nào?



Không bao lâu Úc Cẩn được Phan Hải mời tiến vào.



“Phụ hoàng, mẫu phi.” Vừa tiến vào, Úc Cẩn liền cung cung kính kính hành lễ.



Hiền phi không hé răng.



“Lão Thất, ngươi nhìn Khương cô nương vừa lòng đẹp ý, chính là muốn nàng làm Vương phi?”



Úc Cẩn nhếch miệng cười: “Vẫn là phụ hoàng hiểu rõ tâm ý của nhi thần.”



Đáy lòng đã là vui đến nở hoa rồi.



“Nhưng Khương cô nương từng lui hôn, ngươi hiện tại nhìn nhan sắc nàng đẹp không để ý, ai biết sau này sẽ thế nào? Đến lúc đó cảm thấy không vừa lòng đẹp ý, có phải sẽ trách trẫm miệng vàng lời ngọc không được việc không?” Cảnh Minh Đế nhìn Úc Cẩn, vẻ mặt nghiêm túc, “Cho trẫm một cái lý do ngươi không thèm để ý những điều này.”



Úc Cẩn lặng im trong một chớp mắt, cười nói: “Người khác mắt mù ném vàng, còn không cho người tinh mắt nhặt về nhà sao?”



Cảnh Minh Đế cười to: “Vậy được, nếu ngươi đã nói như vậy, trẫm liền hứa ngươi một người vừa lòng đẹp ý, cho Khương cô nương làm Vương phi của ngươi.”