Tự Cẩm
Chương 481 : Phong thủy thay phiên chuyển
Ngày đăng: 08:55 30/04/20
Trong Tông Nhân Phủ, Úc Cẩn có hơi phiền não.
Tuy nói luôn có ngày được ra ngoài, nhưng ở thêm loại địa phương này một ngày cũng không dễ chịu gì.
Không có thịt chưng, không có Nhị Ngưu, càng quan trọng là không có tức phụ!
Một người nội thị dưới sự dẫn dắt của tiểu lại đi tới, cười nói: “Thỉnh an Vương gia.”
Úc Cẩn lười nhác nâng mắt.
Có chút quen mặt, hình như là tiểu thái giám đi theo bên người Phan Hải.
Úc Cẩn nhàn nhạt ừ một tiếng.
Nội thị cười nói: “Vương gia, tiểu nhân được Phan công công phân phó, mang ngài ra ngoài.”
Úc Cẩn đột nhiên tỉnh táo tinh thần, trên mặt lại không lộ chút thanh sắc: “Mang ta ra ngoài?”
“Vâng, Hoàng Thượng bảo ngài về Yến Vương phủ đi, không cần ở lại nơi này nữa.”
Tiểu lại một bên bởi vì giật mình mà mở to hai mắt nhìn, nhìn nhìn nội thị, lại nhìn nhìn Úc Cẩn, có loại cảm giác rất không chân thật.
Tối hôm qua gã còn nghĩ loại người như Yến Vương ít nhất phải bị nhốt một hai năm ròng, thế nào mà hôm nay đã được thả ra rồi?
Yến Vương là đánh Thái Tử mới bị nhốt vào, Thái Tử bị đánh, trừng phạt lại nhẹ như vậy?
Đáng thương tiểu lại lúc này còn không biết phế Thái Tử sắp tới đây ở một thời gian, lòng còn đầy hoang mang.
Úc Cẩn thong thả ung dung đứng lên, phủi phủi tro bụi không tồn tại trên người, khẽ gật đầu: “Làm phiền.”
Nghĩ đến phế Thái Tử khóc trời đạp đất, lại nhìn lại Yến Vương bình thản ung dung, nội thị âm thầm lắc đầu.
Khó trách Thái Tử bị phế, trữ quân một quốc gia còn không có khí độ bằng một Yến Vương từ nhỏ lớn lên ở ngoài cung.
Nói thật, Thái Tử như vậy bị phế chưa chắc đã là chuyện xấu……
Nội thị trong lòng rùng mình, tự biết nghĩ xa, vội vàng thu hồi suy nghĩ, cười làm lành dẫn đường cho Yến Vương.
Úc Cẩn đi qua bên người tiểu lại, bước chân hơi dừng, nhàn nhạt nói: “Mấy ngày nay làm phiền chiếu cố.”
“Chủ tử, Vương gia trở về rồi, Vương gia trở về rồi!” A Man vọt vào phòng, báo tin vui cho Khương Tự.
Khương Tự đang cùng Đậu Xu Uyển nói chuyện, nghe vậy hai mắt sáng lên.
Không đợi đi ra cửa viện, đối diện liền vội vàng đi tới một người thanh niên dáng người đĩnh bạt.
Mấy ngày không gặp, xiêm y trên người hắn có hơi nhăn, búi tóc cũng không búi chỉnh tề như ở trong nhà, đôi mắt lại sáng ngời như lúc ban đầu, nhìn thấy Khương Tự càng là phát ra ra hào quang kinh người.
“A Tự, ta trở về rồi.” Úc Cẩn sải bước đi tới, cánh tay hữu lực trực tiếp ôm lấy Khương Tự.
Một bên Đậu Xu Uyển hơi hơi đỏ mặt.
Với nàng mà nói, phu thê thân mật như vậy thực sự có hơi làm người ta thẹn thùng.
Khương Tự da mặt dày, cố nén xúc động muốn nhón chân hôn lên mặt nam nhân nhà mình một cái, cười nói: “Vào nhà rồi nói.”
“Được.” Úc Cẩn ôm lấy nàng đi vào trong.
Đậu Xu Uyển hơi dời bước, thoáng nhún gối với Úc Cẩn: “Vương gia trở về thì tốt rồi, Vương phi đã nhiều ngày vẫn luôn nhớ thương ngài. Trong phòng ta còn có chút việc liền đi về trước, khi nào lại đến thỉnh an Vương gia, Vương phi.”
Úc Cẩn lúc này mới chú ý tới còn có một người là Đậu Xu Uyển.
Khụ khụ, vừa không cẩn thận lại đem người ta trở thành đại nha hoàn.
Cảm kích Đậu Xu Uyển thức thời, thái độ Úc Cẩn rất tốt, khẽ gật đầu nói: “Đã nhiều ngày làm phiền ngươi bồi Vương phi.”
Đậu Xu Uyển hơi khom người, rồi vội vàng rời đi.
Quấy rầy tiểu phu thê người ta đoàn tụ, cũng không phải là việc mà thục nữ nên làm.
Vào phòng, Úc Cẩn lập tức bế Khương Tự lên, dùng sức hôn lên má nàng một cái.
“A Tự, nhớ ta không?”
Khương Tự vội đập hắn một cái: “Động tay động chân, coi chừng bị thương hài tử, mau thả ta xuống.”
Lúc này, đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa dồn dập.