Tự Cẩm

Chương 656 : Đe dọa

Ngày đăng: 21:06 20/05/20


Xử lý tình huống thế này, Long Đán rất có kinh nghiệm.



Hắn ra tay trước bổ xuống hai nhát đánh ngất hai gã nam tử, lúc này mới hỏi Khương Tự: “Ngài xem nên xử trí bọn họ thế nào?”



Hai tên khốn kiếp này cướp đùi thỏ nướng của hắn tuy rằng đáng giận đến cực điểm, nhưng không đến mức làm thịt đối phương, hắn lại không phải hung đồ giết người như ma.



Khương Tự đi qua, trên cao nhìn xuống đánh giá hai gã nam tử hôn mê.



Nhìn kỹ thì, hai gã nam tử đều là người thân hình cao lớn, làn da hơi khô.



“Đây là hai người dị quốc.” Khương Tự mở miệng.



Hoa trưởng lão không cùng tới, mà ở lại tại chỗ, nghe vậy hơi hơi giật giật đuôi lông mày.



Long Đán thì lắp bắp kinh hãi, chỉ vào hai người nói: “Bọn họ không phải người Đại Chu?”



Nhìn qua không khác nhau nha, nói tiếng Đại Chu thật sự rất trôi chảy.



Nghĩ đến đây, Long Đán không khỏi nhìn Hoa trưởng lão một cái.



Lão thái thái này cũng không phải người Đại Chu, nhưng nếu không phải sớm biết thân phận của bà ta, hắn cũng nhìn không ra.



Vẫn luôn trầm mặc lão Tần đột nhiên mở miệng nói: “Vừa rồi người này nói một câu, nghe như là giọng Bắc Tề.”



Lão Tần chỉ chính là tên nam tử lớn tuổi hơn.



Vừa rồi vì bị lão Tần hắt cho một nồi cháo nóng, người nọ tức muốn hộc máu buột miệng thốt ra.



“Bắc Tề?” Long Đán sờ sờ cằm, trong mắt có sát ý, “Nơi này đã là phía Nam kinh thành, đang yên đang lành sao người Bắc Tề lại xuất hiện ở chỗ này?”



Đại Chu với Bắc Tề mấy năm nay không hề chính thức giao chiến, chỉ là thỉnh thoảng ở biên cảnh vẫn bùng phát một ít xung đột nhỏ.



Hoặc là nói, là người Bắc Tề đơn phương cướp bóc của người dân ở biên cảnh Đại Chu.



Bắc Tề là dân tộc sống trên lưng ngựa, sinh hoạt gian khổ, vật tư thiếu thốn, cướp đoạt lương thực cùng vải vóc vật tư của người Đại Chu liền thành đường tắt cải thiện sinh hoạt.
Những người này còn chưa đi…… Bọn họ còn đang ăn thịt nướng!



Ý thức được điểm này, phản ứng đầu tiên của nam tử trẻ tuổi là phẫn nộ.



Đánh hắn và đại ca hôn mê, vậy mà những người này vẫn làm như không có việc gì tiếp tục ăn thịt nướng? Quá không để bọn họ vào mắt, quá vũ nhục người rồi!



Nam tử trẻ tuổi giật giật ngón tay, vừa định có động tác, bên kia bỗng nhiên truyền đến tiếng nói chuyện.



Là tiểu bạch kiểm kia nói chuyện: “Khà khà, ta nói một con thỏ nướng không đủ cho bốn người ăn, chả đủ nhét kẽ răng, trong miếu hoang ngày tuyết lớn, thế mà còn có người đưa tới cửa.”



Nam tử trẻ tuổi cả kinh, không hiểu sao cảm thấy lời này nghe lạnh cả người.



Sau đó là giọng nói của hán tử lôi thôi: “Hỗ trợ rạch mấy đao đi, thịt trên đùi dày, khá ngon miệng.”



“Được thôi.”



Tiếp theo chính là tiếng dầu mỡ nhỏ giọt rơi vào trong lửa phát ra tiếng xèo xèo.



Nam tử trẻ tuổi không hiểu sao cảm thấy khẩn trương, nhìn về phía đống lửa.



Trên đống lửa gác một khối thịt đùi, cái đùi kia nhìn chỉ lấy một đoạn giữa, đang xỏ ở trên cành cây thô to bị hán tử lôi thôi lật nướng. Da thịt đã nướng thành màu vàng, mùi thơm nồng đậm chính là từ nơi đó truyền đến.



Tiểu bạch kiểm lấy chủy thủ chọc chọc cái đùi thịt thô to, có chút lo lắng: “Đáng tiếc, thịt đùi của nam nhân thành niên vẫn hơi dai, vị sẽ hơi kém.”



Hán tử lôi thôi mặt không đổi sắc lật lật thịt nướng, nói: “Ngày đại tuyết như vậy, có ăn đã không tệ rồi.”



Tiểu bạch kiểm sờ sờ cằm: “Cũng phải, hơn nữa một lần tới hai tên, chúng ta suốt đêm nướng xong rồi chế thành thịt khô, có thể ăn rất lâu. Có điều ta nói ngươi hay, vẫn là thịt của nữ nhân và tiểu hài tử ăn ngon hơn ……”



Biểu cảm của nam tử trẻ tuổi cứng đờ liếc liếc sang bên cạnh, liền thấy được một chiếc giày.



Đó là giày của nam tử lớn tuổi hơn.



Nam tử trẻ tuổi nhảy dựng lên, cất bước bỏ chạy.