Tự Cẩm
Chương 94 : Món Sốt
Ngày đăng: 08:50 30/04/20
Nhà Lý lão gia ở Đại Dương trấn—— Khương Tự xuất phát từ bản năng mẫn cảm, cảm thấy thân phận của nữ thi có khả năng rất lớn rơi xuống trên đầu nhà này.
Lại nói thêm với tiểu sa di mấy câu, cuối cùng không hỏi thêm được bao nhiêu tin tức hữu dụng nữa, Khương Tự đuổi A Man đi gọi lão Tần tới.
“Cô nương có gì dặn dò?” Lão Tần hơi sửa sang chỉnh tề, nơi khóe mắt bởi vì nhiều năm buồn bực mà có nếp hằn thật sâu, vừa thấy chính là người có chuyện cũ thế sự xoay vần, nhưng sống lưng hắn còn ưỡn đến mức thẳng tắp hơn cả so với thanh niên hai mươi, cho người ta cảm giác an toàn nặng nề như thái sơn.
Khương Tự tin tưởng, một người nam nhân có tính tình từng trải như vậy, xác thực như hắn nói tới, rất biết giết người.
Có lão Tần cùng A Phi, rất nhiều chuyện xác thực thuận tiện hơn nhiều. Tỉ như lúc này, A Man đi ra ngoài liên hệ A Phi phiền toái hơn là lão Tần đi nhiều.
“ Lão Tần, ngươi nói cho A Phi, mấy cái địa phương này đều muốn hắn đi một chuyến, cẩn thận nghe ngóng......” Khương Tự nói lại tên những thôn trấn mà nữ quyến của các nhà phú hộ hương thân thường đến mà tiểu sa di nhắc tới một lần, cuối cùng nhấn mạnh, “ Đi xem Đại Dương trấn trước.”
Lão Tần ôm quyền, quay đầu rời đi.
“Cô nương, thật sự còn có rất nhiều cô nương mất tích sao?” Trên đường cùng Khương Tự về khách phòng, A Man nhịn không được thấp giọng hỏi.
Nữ nhi của Tú nương tử tất nhiên bị Trường Hưng Hầu thế tử hại chết, nhưng không nghĩ tới còn có nữ tử khác bị hại, Trường Hưng Hầu thế tử thật sự là phát rồ!
“ Trở về nói.” Khương Tự thản nhiên nói.
Chờ đến buổi trưa, Khương Trạm liền tới gọi người.
“ Tứ muội, có sư phụ đưa tới cơm chay, muội qua đây ăn chung luôn đi.”
Khương Tự theo Khương Trạm đến căn phòng cách vách, lại phát hiện Úc Cẩn cũng ở đó.
Nàng không khỏi nhìn về phía Khương Trạm.
Khương Trạm cười cười: “ Đi ra ngoài cũng không chú ý nhiều như vậy, cơm chay này vẫn là do Dư Thất ca đặt trước, nghe nói thức ăn chay hạng nhất của chùa Linh Vụ rất nổi danh, chúng ta vừa vặn nếm thử xem.”
“ Muội kỳ thật chưa đói lắm, nhị ca cùng Dư công tử từ từ ăn đi.”
Khương Tự quay người muốn đi, bị Khương Trạm kéo lại ống tay áo.
“ Tứ muội, không ăn cơm đầy đủ sẽ đau dạ dày.”
Vừa rồi hắn ăn khá nhiều, Dư Thất ca cùng Tứ muội lại một ngụm cũng không đụng.
“ Nhưng mà món sốt này có một loại mùi thối ——” Khương Tự đồng tình nhìn Khương Trạm một chút, vẫn là đem câu phía sau nói ra, “ Hình như là mùi thi thể của động vật thối rữa sau khi hòa tan trong nước......”
Khương Trạm mặt tái đi, thấy biểu tình Khương Tự không giống nói đùa, đứng dậy tức thì xông ra ngoài, rất nhanh bên ngoài liền truyền đến tiếng nôn khan.
Trong phòng nhất thời chỉ còn lại có Úc Cẩn và Khương Tự.
“ Thật sự có mùi thối?” Úc Cẩn múc một muỗng sốt, đưa tới chóp mũi ngửi ngửi, lại không ngửi ra một chút mùi vị khác thường nào.
“Sẽ không phải là Khương cô nương trêu đùa Khương Nhị đệ chứ?” Úc Cẩn bỗng nhiên nghĩ đến loại khả năng này.
Khương Trạm chỉ là trong lúc vô tình giúp hắn một chút, liền thành nơi trút giận của nha đầu này?
Tầm mắt Khương Tự rơi xuống cái thìa bên môi Khương Trạm, gật đầu: “ Ừm, ta chính là trêu đùa nhị ca đó.”
Úc Cẩn cười rộ lên, môi khẽ nhếch muốn ăn muỗng sốt.
Khương Tự híp mắt nhìn, lại thấy hắn thả thìa xuống.
Nghênh đón ánh mắt hơi ngạc nhiên của thiếu nữ, thiếu niên mỉm cười: “Ta cảm thấy ngươi đang gạt ta.”
Khương Tự không khỏi cắn môi.
Địch nhân rất giảo hoạt, thông minh hơn nhị ca nhiều.
Khương Trạm trở lại, vịn khung cửa thở dốc, một hồi lâu mới bình phục tâm tình đi tới.
“ Tứ muội, muội sẽ không phải đùa ta chớ? Loại trò đùa này muội cũng mở, nhị ca muốn nổi giận rồi.”
Nhìn huynh trưởng đáng thương hề hề, Khương Tự buồn rầu nhíu mày.
Nàng cũng rất muốn nói đây chỉ là trò đùa của nàng lắm, thế nhưng cái mùi kia nàng quá quen thuộc, trước đó không lâu mới ngửi qua cơ mà.