Tự Cẩm
Chương 93 : Bình An Phù
Ngày đăng: 08:50 30/04/20
Người đi tới không thể quen thuộc hơn.
Khương Trạm giật mình hô: “ Dư Thất ca.”
Úc Cẩn như mới phát hiện mấy người Khương Trạm, lộ ra biểu tình ngoài ý muốn: “ Khương Nhị đệ sao lại tới đây?”
Khương Trạm chỉ Khương Tự bên người: “ Ta bồi muội muội tới dâng hương. Dư Thất ca tại sao lại ở chỗ này?”
“ À, ta cũng tới dâng hương.” Úc Cẩn cười quét Khương Tự một chút, không nhìn nhiều liền thu hồi ánh mắt, một bộ quy củ thủ lễ.
“ Dư Thất ca làm sao lại chạy tới đây dâng hương?” Khương Trạm liếc tiểu sa di một cái, cũng không cảm thấy tiểu sa di nơi này lanh trí hơn tiểu sa di trong chùa miếu kinh thành bao nhiêu, sao mà người này tới người nọ tất cả đều chạy tới chùa Linh Vụ vậy?
Úc Cẩn cười nói: “ Nghe nói nơi này rất linh nghiệm, cho nên mới tới cầu xem sao.”
“ Tiểu sư phụ, nơi này của các ngươi cầu gì thì linh nghiệm nhất thế?” Khương Trạm hậu tri hậu giác hỏi.
Tiểu sa di cười ngọt ngào, cái lỗ thiếu răng cửa trực tiếp lọt gió: “ Nhân duyên nha, đương nhiên là nhân duyên.”
Thí chủ tuấn tú thế mà sao lại hỏi cái loại vấn đề ngốc nghếch này nhỉ?
Khương Trạm khẽ giật mình, bỗng nhiên nhìn nhìn Khương Tự, lại nhìn Úc Cẩn.
Cầu duyên?
Tứ muội kêu hắn bồi ra ngoài dâng hương thế mà lại là cầu duyên?
Trong chớp nhoáng này, Khương nhị công tử chẳng những không cảm thấy thú vị, ngược lại có chút nghẽn tim.
Mệt hắn còn hấp tấp đi theo, làm nửa ngày còn không chừng tiện nghi cho tên vương bát đản nào đó.
“ Dư Thất ca thế mà còn tin cái này.” Không nỡ phát cáu với muội muội, Khương Trạm quay qua chế giễu Úc Cẩn, “ Huynh lớn hơn ta không bao nhiêu, đã nóng vội cưới vợ rồi à?”
Úc Cẩn mỉm cười liếc nhìn Khương Tự một chút, ý cười thật sâu: “ Phải rất cấp bách, cô nương tốt chậm một bước sẽ bị người khác chọn ngay. Cho nên ta đi cầu một cái, thành tâm thì linh mà.”
Hắn phải đến Nam Cương xa xôi nhiều năm, thật vất vả mới tuôn ra chút manh mối, có tư cách trở lại kinh thành tranh thủ điều mình muốn, kết quả lại chờ đến tin tức nàng đã đính hôn.
Khi đó, hắn suýt chút nữa đã muốn xách đao đi băm tên biểu đệ đồ bỏ kia rồi, thế nhưng người khác nói Khương Tứ cô nương tương đối hài lòng với cửa hôn sự này.
“ Nữ thí chủ mời theo tiểu tăng.”
Tiểu sa di rất nhanh dẫn Khương Tự tới một gian Thiên Điện.
Trong điện khách hành hương ra ra vào vào, nối liền không dứt, trên một hàng kệ tận cùng bên trong treo đầy phù Bình An hình dạng khác nhau, bên cạnh có một tăng nhân đang gỡ xuống một cái Bình An phù đưa cho khách hành hương xếp ở phía trước nhất.
“ Ngày thường cũng náo nhiệt như vậy sao?” Khương Tự không có vội vã tiến lên, im hơi lặng tiếng nghe ngóng tin tức từ trong miệng tiểu sa di.
“ Ngày thường không có nhiều người như vậy, phù Bình An gặp năm mới có, nữ thí chủ đúng lúc đến kịp đó.” Tiểu sa di ăn kẹo, ngay cả tươi cười cũng ngọt lịm, “ Nữ thí chủ muốn cầu phù Bình An gì, tiểu tăng có thể xếp hàng thay thí chủ.”
“Hả, Bình An phù còn phân chủng loại sao?”
“ Đương nhiên, có cầu thân thể bình an, cũng có cầu nhân duyên trôi chảy, có mấy loại cơ.”
“ Vậy ta có thể cầu hết được không?”
Tiểu sa di do dự một chút, xem mặt mũi ở hai túi kẹo gật đầu: “Nữ thí chủ muốn bao nhiêu bỏ chút tiền hương dầu, Phật Tổ liền không so đo ngươi lòng tham rồi.”
Rất nhanh mấy cái Bình An phù bắt tới tay, ánh mắt Khương Tự dừng ở bốn chữ ‘ Bình an cát tường ‘ viết trên Bình An phù, chậm chạp không dời đi.
Bình An phù lấy được từ trên người nữ thi chính là loại này!
“ Cái Bình An phù này, chủ yếu bảo hộ cái gì?”
Tiểu sa di nhìn lướt qua, cười nói: “ Thí chủ cầu loại phù Bình An này ít lắm. Nữ thí chủ ngài nhìn thấy dòng Phạn văn dưới mấy chữ "Bình an cát tường" này không? Đây là mật chú trừ tà của Phật gia chúng ta, bình thường người từng gặp qua chuyện ngoài ý muốn mới sẽ cầu loại phù này bảo hộ bình an.”
Khương Tự giật mình trong lòng.
Tiểu nương tử mười ba mười bốn tuổi xuất thân phú hộ thân hào từng gặp chuyện ngoài ý muốn, phạm vi đã rút nhỏ đi rất nhiều.
Khương Tự ném cái liếc mắt cho A Man.
A Man cười hì hì nói: “ Tiểu sư phụ không phải nói nơi này cầu duyên linh nghiệm nhất sao, ta thấy loại Bình An phù này ngoài tiểu nương tử như cô nương của chúng ta thì không còn ai cầu nữa.”
“ Không có nha, cô nương của Lý lão gia Đại Dương trấn tháng trước vừa mới cầu qua đó, có điều vị nữ thí chủ kia có một thời gian không có tới rồi.”