Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 136 : Thành lập Phá Quân bang
Ngày đăng: 23:54 21/04/20
Thấy hai nữ nhân lôi kéo mình, Nhạc Thành cũng không còn tức giận nữa, lập tức thu lại năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi và Vô Thượng Tiên pháp, bởi vì khi tức giận, ngay cả bảo vật này hắn cũng lấy ra.
- Nhạc Thành, chuyện này rốt cục là thế nào, đây là đấu khí học viện không thể giết người.
Nhìn thấy tức giận của Nhạc Thành đã tiêu tan, Hàn Nguyệt đại sư mới tiến tới trước mặt Nhạc Thành mà hỏi.
- Hàn Nguyệt đại sư, mấy tên khốn kiếp đó làm Hân Nhi và Yên Nhiên bị thương, yên tâm bọn họ sẽ không có ai chết, ta chỉ chặt bỏ một số tay chân trên người của bọn họ mà thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó hắn quay đầu nhìn Tả Long mà nói:
- Bọn họ có thể bỏ qua, nhưng ngươi là người dẫn đầu ta không thể tha cho ngươi.
-Nhạc Thành, đủ rồi, ngươi còn muốn làm gì nữa.
Hai vị trưởng lão vừa bị ngăn cản trong Vô Thượng Khốn Tiên Pháp liền nhanh chóng tiến lên ngăn cản trước Tả Long, nếu như chuyện xảy ra lớn, bọn họ là trưởng lão khó tránh khỏi việc bị trừng phạt.
- Nhạc Thành, quên bọn họ đi, bọn họ đã bị trừng phạt rồi.
Hàn Nguyệt mỉm cười nói, nghe thấy Nhạc Thành nói những người này đả thương Hân Nhi và Yên Nhiên, khó trách Nhạc Thành tức giận như vậy.
- Nhạc Thành, chuyện này không liên quan gì đến ta, ngươi thả ta ra, là người của Kiêu Hùng bang bảo ta làm, là bọn hắn muốn ta làm.
Tả Long liều mạng kêu lên, trong mắt hiện ra một vẻ sợ hãi.
- Người của Kiêu Hùng Bang, được, trở về ta sẽ tìm bọn hắn.
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đối, sau đó hắn lập tức đứng trước Tả Long và hai vị trưởng lão mà nói:
- Hai vị trưởng lão, xin hai vị tránh ra, nếu không tại hạ sẽ không khách khí.
- Nhạc Thành, ngươi không bỏ qua được sao.
Hai vị trưởng lão bị Nhạc Thành nhìn lạnh lùng không kìm được mà run lên bần bật, trong lòng bọn họ cảm nhận vô cùng bất an.
- Nhạc Thành, coi như ta xin ngươi, ngươi không xuất thủ nữa được không.
Hàn Nguyệt khẩn cầu nhìn Nhạc Thành.
Hàn Giang Đào khẽ cười nói:
- Tên Nhạc Thành này đúng là một nam nhân, ta hơi ưa thích hắn rồi.
Hàn Nguyệt sau khi rời đi, Hàn Giang Đào nhìn lên trời lẩm bẩm:
- Nhạc Thành, người này thật ưu tú, cũng chỉ có những siêu cấp gia tộc mới che giấu thực lực, chẳng lẽ đây chính là Nhạc gia đã suy tàn từ lâu.
Sau khi để bốn cô gái đưa mình trở về, Nhạc Thành quay lại phòng của mình, mang một số đồ vật của Thanh Long bang lấy được kiểm tra một hồi, hắn nhận ra rằng ngoài số thẻ linh đưa cho bốn cô gái thì số lượng bên trong cũng tới năm trăm ngày, đủ cho mình bế quan một năm rưỡi.
Từ trong vòng tay trữ vật và giới chỉ trữ vật, Nhạc Thành lấy ra không ít kim tệ và đan dược, một số hoàng cấp cùng với huyền cấp đấu kỹ, những thứ này không có tác dụng với Nhạc Thành, đặc biệt là những đan dược và đấu kỹ kia. Nhạc Thành thu chúng lại dự định lần sau sẽ đưa cho Hân nhi.
- Ngươi vào đi.
- Ta không dám, ngươi vào là được rồi.
- Chúng ta cùng vào.
Nhạc Thành đang thu dọn đồ vật ở trong thì bên ngoài bỗng nhiên truyền ra thanh âm ồn ào.
- Các ngươi là ai, đến tìm ta có chuyện gì.
Nhạc Thành mở cửa phòng ra, sắc mặt biến đổi, chỉ thấy ở bên ngoài có mười mấy người, mấy người này Nhạc Thành đều không biết tên.
- Nhạc Thành sư huynh, chúng ta muốn…
Mọi người đến gặp Nhạc Thành, nghĩ tới chuyện hôm nay của Thanh Long bang thì e ngại lên.
- Các ngươi muốn gì, nói đi?
Nhạc Thành thấy mấy người này không có ác ý với mình thì sắc mặt dừng một chút mà cất tiếng nói.