Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 137 : Thành lập Phá Quân bang (2)
Ngày đăng: 23:54 21/04/20
Một thanh niên áo xám thu hết dũng khí nói:
- Nhạc Thành sư huynh, chúng ta muốn sau này theo huynh, không muốn bị những học viên cũ khi dễ nữa, về sau huynh sai chúng ta làm gì thì chúng ta làm cái đó.
- Đúng thế, Nhạc Thành sư huynh, chúng ta nghe huynh giáo huấn ngươi của Thanh Long bang thì vô cùng ngưỡng mộ.
Những người khác cũng lộ vẻ khát vọng mà nói.
Nhạc Thành vốn mở miệng cự tuyệt những bỗng nhiên nghĩ đến việc mình phát triển thế lực ở Đấu Khí học viện thì xoay chuyển.
- Các ngươi thật sự muốn theo ta?
Nhạc Thành đánh giá những người này, thực lực những người trước mắt tuy không cao nhưng thiên phú rất tốt, chỉ cần mình bồi dưỡng một chút thì sẽ thăng tiến rất nhanh.
Nhìn thấy Nhạc Thành không muốn cự tuyệt ngược lại còn đòng ý, những học viên mới mừng rỡ ồn ào nói:
- Chúng ta quyết định sau này theo Nhạc Thành đại sư huynh, huynh chỉ chúng ta về hướng đông chúng ta tuyệt đối không đi về hướng Tây.
- Được rồi, các ngươi muốn thì cũng có thể, nhưng mà…
Nhạc Thành đưa mắt nhìn mọi người rồi nói:
- Các ngươi muốn theo ta thì phải tuyệt đối theo ta, sau khi ra khỏi đấu khí học viện cũng phải theo, không được phản bội.
- Dạ.
Những người này nghe nói sau khi ra khỏi Đấu khí học viện cũng phải theo Nhạc Thành thì lộ vẻ do dự.
- Nơi này có vài viên đan dược do ta luyện chế, các ngươi ăn vào nếu sau này phản bộ thì sẽ bị độc chết giết chết, nếu không phản bội thì dĩ nhiên ta sẽ cho thuốc giải độc.
Nhạc Thành nhìn thấy sắc mặt của mọi người thì móc ra hơn mười viên đan dược tam phẩm.
- Ta đã đi theo Nhạc Thành sư huynh thì về sau cũng không sợ những học viên cũ kia khi dễ.
Một thanh sam thanh niên tiến lên nói, sau đó hắn cầm lấy một viên đan dược không hề dơ dự nhét vào miệng.
- Ngươi tên là gì?
Nhạc Thành đối với thanh sam thanh niên này cũng hơi ấn tượng.
- Nhạc Thành sư huynh, ta tên là Quách Dương.
Thanh sam thanh niên cất tiếng nói.
Tư Mã Yên Nhiên nói.
- Không sai, bang chủ của Kiêu Hùng Bang chính là Lương Ngọc, ca ca của Lương Hùng.
Trong mắt của Nhạc Thành hiện ra một tia băng lãnh.
- Nhạc Thành, ngươi dự định làm gì?
Cảm nhận được lãnh ý trên người của Nhạc Thành, Đỗ Mật Nhi bất an hỏi.
- Yên tâm đi, ta không đi tìm bọn họ đâu.
Nhạc Thành cười thầm với suy nghĩ của Đỗ Mật Nhi mà nói:
- Trong học viện không thể làm tổ nhại nhân mạng, nhưng hai người kia không thể không giết.
-Biểu ca huynh về sau đừng làm đổ máu nữa, muội rất sợ hãi.
Tô Hân Nhi ngẫm lại cảnh Nhạc Thành cắt gãy tứ chi của hơn mười người thì liền buồn nôn.
Nhạc Thành mỉm cười nói:
- Chỉ cần về sau không ai gây chuyện với chú muội thì ta tự nhiên sẽ không làm vậy.
- Hân Nhi, Yên nhiên còn có Mật Nhi tiểu thư, Phiên Tình tiểu thư, ta vừa thành lập ra Phá Quân bang, có mấy người, các ngươi cũng gia nhập đi.
Nhạc Thành tiếp tục nói.
- Đúng không, biểu ca, huynh tại sao lập bang phái vậy?
Tô Hân Nhi mỉm cười nói:
- Biểu ca lập bang phái dĩ nhiên muội cũng muốn đi.
- Nhạc Thành, ngươi muốn lập bang phái đối phó với Kiêu Hùng bang hay sao?
Đỗ Mật Nhi mỉm cười nói:
- Danh khí của ngươi hiện tại cũng không nhỏ, lập bang phái nhất định sẽ không có ít người tới gia nhập.