Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 138 : Sắc quỷ hạ lưu vô sỉ
Ngày đăng: 23:54 21/04/20
- Ta biết rõ đối phó với Kiêu Hùng bang các ngươi cũng có dự định, chi bằng gia nhập Phá Quân bang đi, có bốn người các ngươi gia nhập, thực lực của Phá Quân Bang nhất định sẽ được tăng lên rất nhiều.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Nhạc Thành, ngươi để bốn người chúng ta gia nhập cũng không sao, chỉ là chúng ta muốn làm bang chủ.
Âu Dương Phiên Tình chu cái miệng nhỏ nhắn lên nói.
Nhạc Thành khẽ cười nói:
- Không có vấn đề gì, các ngươi là phó bang chủ, về sau có vấn đề gì, các ngươi tự định đoạt.
Nhìn thấy bộ dạng của Âu Dương Phiên Tình, Nhạc Thành liền khẽ cười.
- Là phó bang chủ sao?
Đỗ Mật Nhi liền cười nói:
- Được rồi, Phó Bang chủ là phó bang chủ, ngươi không phải muốn chúng ta tăng cường thực lực cho ngươi, chúng ta sẽ vừa ý ngươi.
Đỗ Mật Nhi nhìn Nhạc Thành, không hiểu tại sao trong lòng lại hồi hộp.
Nhạc Thành cười cười, không ngờ tâm tư của mình Đỗ Mật Nhi lại nhìn thấy rõ ràng. Hai người Đỗ Mật Nhi và Âu Dương Phiên Tình gia nhập Phá Quân Bang, hai người này có thực lực ngũ phẩm trung cấp Luyện Dược sư, thực lực của bang phái sẽ mạnh hơn rất nhiều, đồng thời cũng sẽ thu hút rất nhiều người gia nhập.
Cùng bốn cô gái hàn huyên, Nhạc Thành đã trở về phòng của mình, sau khi đi vào trong gian phòng, Nhạc Thành phát hiện ra trong phòng của mình tất cả các vật phẩm đều không thấy đâu, hắn đang nghi hoặc thì Quách Dương bỗng nhiên âm thầm tiến tới từ đằng sau mà nói:
- Bang chủ, chúng ta trở lại thì chưa thấy bang chủ trở về cho nên chúng ta đem những thứ ở trong phòng của bang chủ tới phòng kia tốt hơn.
- Nhanh như vậy, chúng ta mau đi xem.
Nhạc Thành không ngờ Quách Dương lại xử lý mọi chuyện như vậy thì hơi quan tâm tới Phá Quân bang.
Một lát sau tiến tới đình viện, Quách Dương dẫn Nhạc Thành tới. Đình viện này quả nhiên là lớn hơn nơi ở của hắn, nhìn trong đình viện, ở chừng một trăm người cũng không có vấn đề gì.
Bang chủ, về sau chúng ta có thể ở đây mua bán đan dược và dược liệu, còn có thể mua bán binh khí và đấu kỹ nữa.
Quách Dương hưng phấn giới thiệu đình viện cho Nhạc Thành.
Nhìn thấy cái đình viện này giống như là cái cửa hàng ở trên đường, cách thức quản lý của học viện thật không thể tưởng tượng nổi.
- Đồ vật trong này từ sau sẽ là bang quỹ của Phá Quân bang.
Nhạc Thành lấy những thứ đoạt được từ trong tay Thanh Long Bang đưa cho Quách Dương, những đồ vật này không tệ, về sau Phá Quân Bang cũng cần chúng.
- Đúng rồi, ngươi gọi người phao tin tức ra, nói người cướp thẻ linh của các ngươi nếu như không chủ động trả lại thì ngày mai ta sẽ tìm bọn họ.
Nhạc Thành nói với Quách Dương.
Sau đó Nhạc Thành giao cho Yên Nhiên, Đỗ Mật Nhi, Âu Dương Phiên Tình, có bốn cô gái này, Nhạc Thành cũng yên tâm một chút. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Sắp xếp xong tất cả mọi chuyện thì bầu trời đã về đêm Nhạc Thành bắt đầu tiến vào trong gian phòng mà tu luyện, bất kể ở đâu Nhạc Thành cũng không quên chuyện này, hắn muốn mau chóng khôi phục thực lực.
Sáng sớm ngày hôm sau, Nhạc Thành từ trong đan điền dọc theo yết hầu thả ra một ngụm trọc khí thật dài rồi mới ngừng tu luyện lại. Kết quả tu luyện đã thấy Nhạc Thành có tiến bộ, chỉ là so với việc tu luyện ở trong phòng tu luyện kia thì vẫn kém xa vạn dặm, xem ra mình xử lý hết tất cả mọi chuyện phải vào trong đó bế quan.
- Nhạc Thành, Nhạc Thành ngươi có ở trong phòng không?
Yêu Huyên liền đòi hỏi Nhạc Thành.
- Cái gì, ngươi tiến hóa nữa sao? Không phải nói là nửa năm nữa sao?
Nhạc Thành không phải là tính toán với Yêu Huyên nhưng hắn vẫn muốn nửa năm sau mới luyện chế đan dược cho nàng, nhưng nếu nửa năm sau thực lực của mình tiến bộ thì sẽ hiệu quả hơn rất nhiều.
- Ta cũng không ngờ lại khôi phục nhanh như vậy, bởi vì linh hồn lực của ngươi rất mạnh cho nên trợ giúp ta khôi phục rất nhiều.
Nhạc Thành nói:
- Nếu như ngươi tiến hóa thì ngày mai ta sẽ luyện chế hộ thần đan cho ngươi, sau đó sẽ bế quan.
- Ừ, coi như ngươi còn chút lương tâm.
Yêu Huyên khẽ mỉm cười:
- Ngươi muốn đi ma pháp học viện làm gì, ở trong đó có mấy lão gia rất lợi hại, ngay cả ta cũng không dám đụng vào, ngươi thực sự muốn chọc tới bọn hắn sao?
- Ta chỉ đi thăm một người mà thôi.
Nhạc Thành cũng biết rằng ma pháp học viện nhất định không tệ, Yêu Huyên nói mấy lão gia ở đó lợi hại hắn cũng không kinh ngạc. Đường đường ma pháp học viện nếu như không có mấy lão gia này tọa trấn thì mới là chuyện lạ.
- Xoẹt.
Một thanh âm chấn động vang lên, Nhạc Thành biến mất ở trên không trung, ở trong đấu khí học viện cũng không ai phát hiện ra.
Ở trong học viện ma pháp, một cô gái tuyệt sắc đang đứng ở trước cửa sổ. Chỉ thấy cô gái này trên người mặc một bộ đồ màu đỏ thẫm, cổ áo mở ra, hiện ra một khe núi thật sâu, khuôn mặt giống như bông sen, lông mày như lá liễu.
Da thịt trắng như tuyết, mái tóc đen búi lên, đôi môi đỏ tươi thân hình mang theo một hương vị yêu kiều, quả là một cô gái tuyệt đẹp.
- Hắn nói hắn đến thăm ta, đã hơn hai năm rồi mà vẫn chưa, aizzz…
Cô gái tuyệt sắc khẽ lẩm bẩm nói:
- Tuy nhiên cho dù hắn đến đây thì không lẽ từ trên trời rơi xuống trước mặt ta sao, hắn lại là phong hệ ma pháp sư.
Nghĩ đến đây trên khuôn mặt của cô gái xuất hiện một má lúm đồng tiền.
- Than ôi, hay là tu luyện thôi, không nghĩ tới hắn nữa.
Yến Hiểu Kỳ hít một hơi thật sâu, phảng phất cả người thanh thản hơn rất nhiều, lập tức muốn đóng cửa sổ lại.
- Ngươi thật sự không muốn ta sao, mặc dù ta không phải là phong hệ ma pháp sư nhưng ta vẫn có thể từ trên trời giáng xuống.
Trong lúc Yến Hiểu Kỳ muốn đóng cửa sổ lại, một người mang một thân hình xuất hiện trước mặt nàng.
- Ngươi, ngươi…
Yến Hiểu Kỳ lúc này sợ hãi đến nhảy dựng, không tin nổi hai mắt của mình, thân ảnh quen thuộc kia hiện ngay trước mặt của mình.