Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 166 : Bị Lăng Thiếu Đường chơi xỏ (2)

Ngày đăng: 17:44 19/04/20


Cà vạt lập tức bị Hoàng Phủ Ngạn Tước nắm lấy, ‘Đáng ghét, cậu nói hay không đây?’



‘Ai, có lộn hay không đó, vì một cô gái mà cậu ra tay giết người diệt khẩu sao!’ Lăng Thiếu Đường khoa trương nói.



‘Nói mau!’



‘Ngồi xuống đi, mình ngẩng đầu nhìn câu nói chuyện mệt lắm đó!’ Lăng Thiếu Đường không chút hoảng sợ thong thả nói.



Hoàng Phủ Ngạn Tước buông cà vạt của hắn ra, ngồi xuống.



Lăng Thiếu Đường đưa tay chỉnh lại cà vạt, hắng giọng nói một câu không

đầu không đuôi : ‘Sự bình tĩnh của cậu bị cô gái đó làm cho mất sạch

rồi!’



‘Cậu …’



‘OK, nói trọng điểm!’



Lăng Thiếu Đường thấy hắn lại muốn đứng dậy, vội vàng đưa tay cản lại,

cái tên này, vừa đáng sợ, đáng ghét lại đáng thương, rõ ràng là yêu

người ta rồi lại chết cũng không thừa nhận.



Nhưng mà không thể không thừa nhận một điều, người bạn này của hắn có

hai mặt, hai loại cá tính, bình thường thì lạnh nhạt bình tĩnh, nhưng dã tính trong xương cốt hắn lại làm cho người ta khiếp sợ, như Hoàng Phủ

Ngạn Tước, hai mươi tám năm nay hắn thể hiện ra ngoài đều là nhã nhặn

lịch thiệp, không ngờ vì một cô gái mà lộ ra một bản tính hoàn toàn

khác.



‘Ngạn Tước à …’ Lăng Thiếu Đường chủ động rót cho hắn một ly rượu, ‘Bán tin tức cho cậu ít nhiều chắc cũng được báo đáp chứ?’



Hoàng Phủ Ngạn Tước không nói gì, chỉ lẳng lặng chờ nghe câu sau của hắn.



Lăng Thiếu Đường cười cười, ‘Ai, rượu vang năm 82, mùi vị quả không tệ!’



‘Mình lập tức thu xếp gửi một thùng bằng đường hàng không đến Thanh Vận Viên’ Hoàng Phủ Ngạn Tước không hề suy nghĩ nói.


‘Mình …’ Hoàng Phủ Ngạn Tước nghẹn lời, suy nghĩ một lúc mới nói: ‘Cô ấy đang ở chỗ mình, đương nhiên là mình phải chịu trách nhiệm về sự an

toàn của cô ấy rồi, vừa nhìn đã biết tên tiểu tử kia là đồ háo sắc, Liên Kiều ở cùng với hắn nhất định sẽ bị thiệt thòi!’



‘Haizz …’



Lăng Thiếu Đường cố ý thở dài một tiếng, ‘Cô ấy lớn như vậy rồi, có chân có tay, chẳng lẽ cậu cứ muốn nhốt người ta ở bên cạnh mình, nói trắng

ra người ta cũng chỉ là khách mà thôi, cậu đâu có quyền gì mà cấm cản

người ta yêu đương chứ!’



‘Cái gì? Yêu đương?’ Hoàng Phủ Ngạn Tước vụt đứng lên, trong giọng nói

rõ ràng là không tin nhưng sự tức giận càng lúc càng dâng lên trong

lòng.



‘Cậu ăn nhầm thuốc súng hả? Nóng nảy như vậy làm gì! Mình chỉ là ví dụ

vậy thôi, cậu không cần người ta, không muốn kết hôn với người ta, chẳng lẽ còn không cho phép cô ấy với người đàn ông khác nói chuyện yêu đương sao?’



Toàn bộ phản ứng khác thường của Hoàng Phủ Ngạn Tước bị Lăng Thiếu Đường thu hết vào trong mắt, trong lòng hắn đã quá rõ ràng, tên si tình ngốc

nghếch này … Nhưng hắn không tin cái tên này có thể thanh cao suốt đời

được.



‘Không được, mình không cho phép!’ Hoàng Phủ Ngạn Tước lại rống lên.



‘Vậy thì kết hôn đi, ngày ngày có thể ở bên cô ấy, tốt biết mấy!’ Lăng Thiếu Đường cười ha hả, ném cho hắn một câu.



Hoàng Phủ Ngạn Tước sững người. Kết hôn? Kết hôn …???



Một lúc sau, khi hắn vừa định cất lời thì đã thấy hai người đối diện đứng dậy, vừa nói vừa cười bước ra ngoài …



‘Đáng chết!’ Hắn rủa thầm một câu, không nói tiếng nào đuổi theo.



‘Trời ạ …’ Lăng Thiếu Đường thấy vậy, chống tay lên trán gập bụng cười,

hành vi của tên này so với mình lúc đó quả thật có hơn chứ không kém.