Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 190 : Bốn người đàn ông tính sổ (6)

Ngày đăng: 17:44 19/04/20


Hoàng Phủ Ngạn Tước vẫn cười rất quyến rũ, hắn gật đầu.



Lăng Thiếu Đường bị “đơ” ngay tại chỗ!



‘Ngạn Tước, cậu không phải … cũng muốn Liên Kiều theo mình học bắn súng

chứ?’ Lãnh Thiên Dục nghĩ đến chuyện đó đã toát mồ hôi lạnh, cẩn trọng

hỏi lại hắn.



‘Bingo!’ Hoàng Phủ Ngạn Tước cười càng rạng rỡ.



Lãnh Thiên Dục cũng bị “đơ” luôn.



‘Quý Dương …’



Lăng Thiếu Đường một lúc lâu sau mới có phản ứng, xoay sang Cung Quý Dương hỏi, ‘Cậu không phải là đồng ý với tên kia chứ?’



Cung Quý Dương nhún vai, ‘Đương nhiên, sao mình lại không đồng ý?’



‘Nhưng mình nhớ là cậu nói với mình, nha đầu Liên Kiều này cực kỳ nghịch ngợm mà còn là loại chỉ sợ thiên hạ không loạn, không chỉ là công phu

chỉnh người lợi hại mà ngay cả mấy mật mã tiên tiến cũng là chuyện nhỏ

với cô ấy …’



‘Ai, Thiếu Đường, cậu nói nhiều như vậy không sợ mệt sao? Cái gì mà

nghịch ngợm, bày trò, Liên Kiều là cô gái dễ thương ngoan ngoãn nhất

trên đời này đấy!’



Cung Quý Dương không khó nhận ra ánh mắt sắc bén như hai thanh kiếm của

Hoàng Phủ Ngạn Tước không ngừng quét qua mình, vội vàng cười hề hề mấy

tiếng ngắt lời Lăng Thiếu Đường, lại còn không ngừng nháy mắt ra hiệu

với hắn.



Chỉ tiếc là Lăng Thiếu Đường không chút để ý đến ánh mắt ra hiệu của

hắn, rành mạch nói tiếp: ‘Này Quý Dương, cậu là đàn ông mà sao lại thay

đổi nhanh thế? Cậu còn nói Liên Kiều hết sức quả quyết, ngay cả Ngạn

Tước cũng phải nhượng bộ mấy phần, đối với cô ấy hoàn toàn không có cách …’
Phủ Ngạn Tước lại giở giọng bức bách nói.



‘Haizz…’



Lăng Thiếu Đường thở dài một tiếng,’ Vậy được thôi, ai bảo mình là bạn

tốt của các cậu làm gì, vậy đi, phí bảo đảm giảm cho cậu 20%!’



‘Cái gì?’ Tiếng thết của Hoàng Phủ Ngạn Tước suýt thối tung mái nhà, hù Cung Quý Dương ở bên cạnh giật nảy mình.



‘Ngạn Tước, đừng có kích động như vậy chứ? Thiếu Đường hắn chỉ đòi cậu

phí bảo đảm thôi mà!’ Cung Quý Dương cố nén tiếng cười, nhẹ giọng an ủi.



‘Phí bảo đảm? Phí bảo đảm gì? Thiếu Đường cậu chơi xỏ quen rồi phải

không, mới hai hôm trước còn làm mình tốn không ít tiền, bây giờ lại còn muốn phí bảo đảm gì chứ?’ Hoàng PHủ Ngạn Tước kinh ngạc hỏi.



‘Này Ngạn Tước, cậu không thể tính gộp lại được không, lần trước mình là người chỉ điểm cho cậu, nếu như không phải là mình báo tin cho cậu, cậu làm sao biết được Liên Kiều và cái tên tiểu tử kia đang ở bên nhau chứ? Lần này phí bảo đảm rất quan trọng, nếu như cô ấy cao hứng đem thả hết

ngựa của mình thì làm thế nào? Cho nên cậu nhất định phải có chút thành ý mới được!’ Lăng Thiếu Đường phân tích kỹ lưỡng.



Sắc mặt của Hoàng Phủ Ngạn Tước xanh mét.



Cung Quý Dương cũng tán đồng gật đầu,’ Đúng vậy, mình cảm thấy Thiếu

Đường nói rất có lý mà theo cách nói của cậu ấy, thực ra mình cũng nên

tính chút công lao mới được, nếu như không phải nhờ mình, cậu làm sao

tìm được Liên Kiều nhanh như vậy, nói không chừng là đợi cậu đuổi tới

sân bay, hai người bọn họ đã sớm bay đi mất rồi!’



‘Cậu về phe hắn?’ Vẻ mặt Hoàng Phủ Ngạn Tước có chút không nắm bắt được, trên môi hé ra nụ cười nhàn nhạt.



‘Đương nhiên!’ Cung Quý Dương oanh liệt nói.



‘Thật là bạn tốt!’ Hoàng Phủ Ngạn Tước nói một câu không đầu không đuôi, sau đó nhìn về phía Lãnh Thiên Dục…



‘Thiên Dục, còn cậu? Có yêu cầu gì không?’