Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 254 : Sóng gió trong dạ tiệc (1)

Ngày đăng: 17:45 19/04/20


Kỳ Hinh nghe vậy, sững người sau đó khi nghe Lăng Thiếu Đường giải thích mọi chuyện, cô bụm miệng cười thầm.



‘Liên Kiều cô nhóc này thật đáng yêu!’



‘Hinh Nhi, phản ứng uy của em khiến anh thật đau lòng đó !’ Lăng Thiếu Đường dựa sát vào người cô, cúi xuống cười.



‘Như vậy anh mới nhớ lâu được! Xem về sau anh còn dám nói nhăng nói cuội trước mặt cô nhóc nữa không. Nhưng mà …’



Nụ cười của Kỳ Hinh mang theo một chút đùa pha, ‘Cho đến bây giờ, anh,

Quý Dương còn có Ngạn Tước đều đã lĩnh giáo qua bản lĩnh chỉnh người của Liên Kiều, không biết còn lại một người cuối cùng có bình an qua ải hay không?’



‘Em nói Thiên Dục hả?’ Lăng Thiếu Đường mỉm cười.



Kỳ Hinh gật đầu, ‘Thiên Dục lúc nào cũng lạnh như băng, Liên Kiều còn

muốn theo anh ấy học bắn súng, thật không biết sau khi hai người đó gặp

mặt thì sẽ như thế nào!’



Lăng Thiếu Đường ngẫm nghĩ một hồi, trên môi nụ cười càng sâu, ‘Cũng

đúng, tuổi của Tiểu Tuyền với Liên Kiều không khác nhau là mấy nhưng

cũng không có bản lãnh chỉnh người như Liên Kiều, sợ nhất là hai cô nhóc này tuổi tác ngang nhau, chắc là sẽ dễ thân , đến lúc đó chỉ sợ … Thiên Dục ngày tháng không dễ qua !’



Kỳ Hinh nhẹ thở dài một tiếng, ‘Thiên Dục sẽ như thế nào thì em không biết, nhưng mà … Ngạn Tước hình như là không dễ qua đó …’



***



An Địch Á, vóc người hoàn mỹ, gia cảnh giàu có, trong người chảy hai

dòng máu Tây Ban đó và Mỹ cho nên cô mang một vẻ đẹp lai Âu - Mỹ cực kỳ

hấp dẫn và gợi cảm, cùng một tính cách phóng khoáng, nhiệt tình từ trong xương cốt.



Đúng như Lăng Thiếu Đường đã nói, cô là một trong số những bạn gái trước đây của Hoàng Phủ Ngạn Tước, chỉ tiếc là, chỉ có một đêm thần tiên ngắn ngủi sau đó không có duyên gặp lại người đàn ông này.



Trong số bốn người, Hoàng Phủ Ngạn Tước có thể xem như là người lịch

thiệp nhã nhặn với phụ nữ nhất, bởi vậy đương nhiên được nhiều phụ nữ

yêu thương nhung nhớ thậm chí là quyến luyến không quên là điều không

thể tránh khỏi.



Như tối nay chẳng hạn, khi An Địch Á nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của

Hoàng Phủ Ngạn Tước, cả cơ thể như hóa thành nước không ngừng dán sát

lên người hắn.
“Cô nói cái gì?”



Sắc mặt An Địch Á chợt thay đổi, ngay cả giọng nói cũng tràn đầy không

vui, “Mắt cô mù rồi phải không? Tôi mặc là lễ phục mà, có lầm lẫn hay

không đó?”



Liên Kiều bụm miệng cười, sau đó làm ra vẻ ngại ngùng vội vàng nói,

“Đúng đó đúng đó, em đi đến gần mới thấy là An Địch Á tiểu thư, thực là

ngại quá!”



“Cô biết tôi sao?”



An Địch Á đánh giá một lượt cô nhóc trước mặt từ trên xuống dưới, ừm… ăn mặc cũng rất có phẩm vị nhưng sao nói chuyện lại lộn xộn thế chứ?



“Đương nhiên là biết rồi, An Địch Á tiểu thư, chị thật xinh đẹp đó!” Liên Kiều giọng nói càng lúc càng ngọt.



“Cám ơn cô, rất nhiều người cũng nói như vậy!” An Địch Á nghe lời nịnh

nọt của cô trong lòng liền nở hoa, nhẹ hất mái tóc dài óng ả ra sau,

kiêu ngạo nói.



Liên Kiều cười càng ngọt, “Vừa nãy em thật ngại quá, An Địch Á tiểu thư, chị đợi một chút nhé!”



Nói xong liền rất nhanh rời đi.



An Địch Á tuy bị một cô nhóc chen ngang nhưng nghe cô nhóc kia tán dương mình trước mặt Hoàng Phủ Ngạn Tước, trong lòng vô cùng đắc ý cho nên

thấy Liên Kiều bỏ đi cũng không xem đó là quan trọng, thân mình lại lần

nữa áp sát vào Hoàng Phủ Ngạn Tước….



“Ngạn Tước, cô nhóc vừa nãy thật đáng ghét đó, chắc là đã gặp em ở đâu

đó rồi, giờ muốn tìm cơ hội để bám theo nói chuyện thôi, anh đừng để ý

đó!”



“Không có đâu!”



Trên miengj Hoàng Phủ Ngạn Tước tuy nói như thế nhưng ánh mắt vẫn hướng

về phía Liên Kiều cách đó không xa, vừa hay nhìn thấy cô đang đổ cái gì

đó nhì giống mù tạt vào ly rượu, nhịn không được cười thầm.