Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ
Chương 271 : Cô gái mang tên Dodo (1)
Ngày đăng: 17:45 19/04/20
Bước ra khỏi hội quán, Liên Kiều khẽ duỗi người, hít sâu một hơi …
‘Hô hô, thật là sảng khoái nha!’
Hoàng Phủ Ngưng nhìn gương mặt tươi cười của Liên Kiều, bước đến nhẹ giọng nói: ‘Liên Kiều, cảm ơn chị!’
Thật không ngờ, Alvin tên kia rốt cuộc cũng làm được một chuyện tốt, chính là kéo hai chị em dâu lại gần nhau hơn.
Liên Kiều xoay lại nhìn Hoàng Phủ Ngưng, cười ngọt ngào, xua tay nói: ‘Người một nhà cả mà, đừng khách khí với chị như vậy!’
Hoàng Phủ Ngưng nghe vậy cũng nở một nụ cười từ đáy lòng, gật đầu, ‘Đúng nha, chúng ta là người một nhà mà! Nhưng mà … chính bởi vì như vậy nên
em mới càng phải cảm ơn chị chỉ vì chỉ có chị chịu giúp em thôi!’
Liên Kiều híp mắt cười, khoác tay Hoàng Phủ Ngưng, ‘Nếu em đã muốn cảm ơn chị, vậy … dùng hành động biểu hiện đi!’
‘Chị muốn em biểu hiện thế nào?’ Hoàng Phủ Ngưng cười cười.
‘Ừm …’ Liên Kiều suy nghĩ một chút rồi nói: ‘Chị muốn ăn bít tết!’
‘Phù …’ Hoàng Phủ Ngưng bị hành động của cô chọc cười, vô lực lắc đầu,
‘Thật phục chị luôn, suy nghĩ nửa ngày trời mà chỉ đòi ăn một bữa bít
tết đơn giản vậy sao, em còn tưởng ít nhất là chị sẽ đề nghị đi điên
cuồng shopping một bữa, cà sạch thẻ của em mới thôi chứ!’
‘A!’ Mắt Liên Kiều sáng lên, cô trêu Hoàng Phủ Ngưng, ‘Sao chị lại không nghĩ ra điểm này chứ!’
Hoàng Phủ Ngưng cũng đang lúc hưng phấn, cũng có thể do khó có được một
ngày nghỉ, tâm trạng lại thoải mái như vậy, cộng thêm sự áy náy do thái
độ lúc trước của mình đối với Liên Kiều cho nên liền đề nghị: ‘Như vậy
đi, em biết có một nhà hàng làm món bít tết đặc biệt ngon, đầu bếp của
nhà hàng đó đều là đầu bếp cấp quốc tế, ăn xong chúng ta đi mua sắm một
Liên Kiều xua tay, “Tiểu Ngưng, thực ra hiện giờ điều chị muốn làm nhất
là tìm một công việc để làm chứ không phải là sinh cục cưng, em không
biết đó thôi, thực ra chị rất ngưỡng mộ em nha!”
“Công việc?” Hoàng Phủ Ngưng bị cô làm giật mình, “Chị đừng nói giỡn, chị còn chưa tốt nghiệp mà!”
“Cho nên chị mới gấp nè!” Liên Kiều chau mày nói.
Hoàng Phủ Ngưng nhìn cô bằng ánh mắt kỳ quái: “Em không biết chị nghĩ
sao nữa, vì sao phải gấp gáp tìm việc như vậy chứ? Chị không đủ tiền xài sao? Không phải chứ? Chẳng lẽ anh hai không đưa chị tiền?”
“Chính bởi vì bây giờ chị đang xài tiền của anh hai em nên mới cảm thấy
ngại ngùng vô cùng, cứ có cảm giác mình là người ngồi yên mà hưởng, có
xài tiền cũng không thoải mái!” Liên Kiều thở dài một tiếng, vừa nói vừa rút một xấp thẻ trong túi xách ra.
“Nè, toàn bộ mấy tấm thẻ này đều là Ngạn Tước đưa cho chị!”
Hoàng Phủ Ngưng trợn đôi mắt đẹp, không khỏi bị doạ sợ hết hồn, cô nhìn
mấy tấm thẻ này, không kìm được thở dài một tiếng: “Xem ra anh hai không biết dùng cách gì để thể hiện tình yêu cho nên mới dùng cách trực tiếp
này, đây nếu không phải là thẻ vàng thì là thẻ đen hết!”
“Phải không? Chị là không hiểu lắm về mấy thứ này…. bên trong có nhiều tiền hay không?”
Liên Kiều chọn một tấm thẻ, xem xét, “Ồ, giờ chị mới phát hiện, trên cái thẻ này có in hình hoa dâm bụt nha, là quốc hoa của nước Mã Lai chị
đó!”
Hoàng Phủ Ngưng liếc cô một cái, “Liên Kiều, làm thiếu phu nhân mà như
chị cũng là lần đầu tiên em gặp đó, trong thẻ có bao nhiêu tiền cũng
không biết nữa sao? Nhưng cũng không quan trọng, theo em nghĩ, với sự
yêu chiều mà anh hai dành cho chị, hạn mức trong mấy chiếc thẻ này tuyệt đối sẽ không làm chị thất vọng đâu!”