Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 273 : Cô gái mang tên Dodo (3)

Ngày đăng: 17:46 19/04/20


Dodo nghe cô hỏi, trầm mặc thật lâu mới hỏi lại: ‘Cô thật sự muốn biết chị mình ở đâu sao?’



‘Đương nhiên là muốn rồi, xin cô cho tôi biết, rốt cuộc chị tôi đang ở

đâu? Tôi muốn đi tìm chị ấy!’ Liên Kiều kích động trả lời.



‘Sau khi tìm thấy thì sao nữa?’ Dodo hỏi ngược lại.



‘Cái này …’



Liên Kiều bị cô hỏi đến cứng họng, qua một lúc lâu mới nói: ‘Chị ấy là

chị của tôi, từ nhỏ nhất định đã phải chịu không ít khổ sở, tôi muốn tìm chị ấy về để chị ấy không còn phải chịu khổ nữa!’



Dodo sững sờ, qua một lúc lâu mới thì thào, giọng run rẩy: ‘Cô ấy … đúng là chịu không ít khổ!’



Liên Kiều nghe Dodo nói vậy, trong lòng không biết là mùi vị gì, vội

vàng ngồi xuống, nét mặt khẩn cầu: ‘Dodo tiểu thư, cầu xin cô, nói cho

tôi biết chị ấy ở đâu có được không?’



Dodo nhìn cô, thở dài một tiếng: ‘Chồng cô là Hoàng Phủ Ngạn Tước mà, hắn đương nhiên có thể giúp cô tìm người!’



‘Ngạn Tước nói chị vừa sinh ra đã chết rồi, nhưng mà anh ấy có hứa với

tôi là sẽ giúp tôi tìm tung tích của cha mẹ, Dodo tiểu thư, xin cho tôi

biết, cô biết tung tích của chị tôi có đúng không? Vậy … có phải cô cũng biết tung tích của cha mẹ tôi không? Họ đang ở đâu? Chị tôi cùng cha mẹ tôi rốt cuộc là đang ở đâu?’



Dodo lạnh lùng nói: ‘Tìm cha mẹ cô? Chồng cô nói cho cô biết cha mẹ cô

còn sống sao? Hay là ông nội cô nói? Tôi cho cô biết … vĩnh viễn cô cũng không tìm thấy họ đâu!’



Toàn thân Liên Kiều chợt run lên, hô hấp cũng trở nên gấp gáp, ‘Lời của cô nói là có ý gì?’



‘Tôi nói còn chưa đủ rõ ràng sao?’



Giọng nói của Dodo không mang theo chút tình cảm nào: ‘Để tôi nói lại

lần nữa cho cô biết, chị của cô vẫn còn sống trên đời nhưng cha mẹ cô. . . thì sớm đã xuống địa ngục rồi!’


Hoàng Phủ Ngưng tưởng rằng cô gái trước mặt là một trong số bạn gái cũ

của anh hai mình, chỉ sợ cô ta bắt nạt Liên Kiều cho nên vội vàng bước

đến bảo vệ.



Dodo thấy vậy cười nói: ‘Cô đúng là hạnh phúc hơn chị cô nhiều lắm!’



Nói xong không đợi Liên Kiều trả lời, nhấc túi xách lên quay người bước đi.



‘Này, đợi đã. . .’



Liên Kiều một lúc mới phản ứng lại, vội vàng thét hỏi: ‘Trước không nhắc đến cha mẹ tôi, nói về chị tôi được không? Chị ấy bây giờ ở đâu?’



Dodo thấy cô truy hỏi kĩ càng như vậy, quay đầu lại nhìn Liên Kiều với

ánh mắt nghi hoặc: ‘Cô muốn biết về tung tích của chị gái mình như vậy,

chẳng lẽ không sợ sự xuất hiện của cô ấy sẽ cướp đi hạnh phúc của cô

sao?’



‘Nếu như có thể tìm lại chị tôi, đó chính là hạnh phúc lớn nhất của tôi

rồi, tôi nghĩ. . . chị ruột của tôi cũng sẽ nghĩ như thế. Nếu như tìm

thấy chị ấy, tôi sẽ không để chị ấy chịu khổ nữa, nhất định sẽ làm cho

chị ấy cũng hạnh phúc như tôi!’ Liên Kiều càng nói càng kích động.



Toàn thân Dodo khẽ run, cô cố dấu nụ cười khổ sở nơi khóe miệng, ‘Không

phải tất cả mọi người đều muốn nhận lòng tốt của cô, có lúc, lòng tốt đó sẽ làm cho người ta hiểu lầm là. . . cố tình khoe mẽ đó.’



‘Tôi không có, tôi nói đều là lời thật lòng!’ Liên Kiều vội vàng giải thích.



Dodo nhìn cô, một lúc sau trên mặt hiện ra một nét cười rất khó phát hiện, ‘Là cô nói đấy nhé!’



Liên Kiều vội vàng gật đầu, ‘Xin hãy cho tôi biết tung tích của chị tôi, được không?’ Lòng cô nóng như lửa đốt.



‘Cô sẽ gặp được chị mình thôi!’ Dodo nói xong liền xoay người đi, lần này là đi thật.