Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ
Chương 328 : Trở thành vật hy sinh
Ngày đăng: 17:46 19/04/20
Liên Kiều nhất thời cũng ngẩn người, đến lúc cô hoàn hồn lại vội vàng lên tiếng …
‘Lãnh Thiên Dục, anh vừa nói cái gì?’
Lãnh Thiên Dục đi đến trước mặt Lôi, bàn tay to lớn khẽ vỗ lên vai hắn: ‘Lôi chính là tay súng thần mà em nói.’
‘Lãnh tiên sinh …’
‘Này, Lãnh Thiên Dục, anh đừng nuốt lời chứ!’
Liên Kiều nhảy đến chặn Lãnh Thiên Dục lại, cô tức giận trừng mắt nhìn hắn: ‘Quả táo này phải đặt trên đầu anh mới đúng!’
‘Đặt trên đầu ai vốn không quan trọng, quan trọng là nếu em thật sự bắn trúng thì không phải là được như ý nguyện hay sao?’ Lãnh Thiên Dục lạnh lùng nói một câu.
Hả???
Liên Kiều suy nghĩ một chút, ‘Cũng có lý.’
Hai người xì xào thảo luận khiến cho những người còn lại ai nấy đều nghi hoặc, nhất là Lôi, trên gương mặt hắn hiện rõ sự khó hiểu.
‘Dục, hai người rốt cuộc là đang nói cái gì vậy? Sao em càng nghe càng mơ hồ vậy?’ Thượng Quan Tuyền đi đến trước mặt Lãnh Thiên Dục, nhịn không được lên tiếng hỏi.
Lãnh Thiên Dục vươn tay ôm Thượng Quan Tuyền vào lòng, trên gương mặt lạnh lùng hiện lên nét ôn nhu chỉ riêng dành cho cô, hắn nhẹ giọng nói: ‘Không có gì, chỉ là Liên Kiều muốn biểu diễn kỹ thuật bắn súng một chút thôi.’
‘Liên Kiều? Thật vậy sao?’
Thượng Quan Tuyền tin là thật, nhưng trên gương mặt vẫn không dấu được vẻ lo lắng: Nhưng chị mới học bắn súng thôi mà!’
‘Tài bắn súng của chị không tệ chút nào, Lãnh Thiên Dục có thể làm chứng cho chị nha. Em cũng thấy tấm bia đó, hai lỗ thủng trên hồng tâm là do chị bắn đó.’
Liên Kiều hào hứng khoe thành tích sau đó chạy đến bên cạnh Lôi, đặt quả táo trong tay mình vào tay hắn …
‘La la … Lãnh Thiên Dục anh thua rồi. Đạn thật … đạn thật …’ Cô vừa hò reo vừa chạy vòng vòng quanh người Lãnh Thiên Dục.
Lôi lấy quả táo trên đầu mình xuống sau đó đưa nó cho Lãnh Thiên Dục …
‘Lãnh tiên sinh … ‘
Lãnh Thiên Dục cầm lấy quả táo, ánh mắt xẹt qua một tia kinh ngạc ngấm ngầm!
Trên quả táo quả nhiên có một cái lỗ do đạn tạo ra.
Hắn quay đầu nhìn về phía Liên Kiều, nét mặt trầm ngâm.
Nha đầu này … thật sự là lợi hại vậy sao? Chỉ cần dạy qua một lượt là nắm được tất cả sao?
Thượng Quan Tuyền và Hoàng Phủ Anh cùng đi đến trước mặt hắn …
‘Trời ạ, Liên Kiều quả thật có thể bắn trúng quả táo!’ Thượng Quan Tuyền cầm lấy quả táo xem xét, trên mặt hiện rõ sự vui mừng lẫn kinh ngạc, cô quay sang Liên Kiều: ‘Chị thật lợi hại!’
‘Chuyện đó đương nhiên!’
Liên Kiều giật lại quả táo trên tay Thượng Quan Tuyền sau đó nhẹ vỗ vai Lôi, nói: ‘Vất vả cho anh rồi, Lôi công!’
Khóe môi Lôi hơi nhếch lên, trong trường hợp này nụ cười của hắn nhìn còn khó coi hơn là khóc.
‘Lãnh Thiên Dục, anh thấy rõ rồi chứ? Em đã bắn trúng quả táo, anh thua thì phải chịu phạt, không được nuốt lời!’ Liên Kiều xoay xoay quả táo trên tay nhìn về phía Lãnh Thiên Dục nói, nói một cách hưng phấn.
‘Yên tâm đi, em sẽ đợi được đến ngày anh đưa đạn thật cho em bắn.’
Xem như hôm nay Lãnh Thiên Dục đã lĩnh giáo được sự lợi hại của trực giác của Liên Kiều, cũng may là cô tâm tính lương thiện, nếu như cô lòng dạ hiểm ác vậy không phải là một mối họa sao?