Tứ Ngược Hàn Ngu
Chương 100 : Hãy tin ta, các ngươi hữu duyên
Ngày đăng: 08:07 25/08/20
Chương 100: Hãy tin ta, các ngươi hữu duyên
Một trăm chương ~ vung hoa ~ tiếp tục cầu nguyệt phiếu... Hơn 200 nguyệt phiếu tăng thêm!
xxxxxxxxxxxxx
Park In-jung cũng không biết mối quan hệ đặc biệt giữa Ahn Jung-hoon và Girls’ Generation. Tất nhiên, Kim Hyo Yeon cũng sẽ không giải thích. Có người bị ôm một hồi cũng rơi vào đi, mình dạng này có cái gì hiếm lạ?
Cả hai đứng lặng người trong vài giây, Kim Hyo Yeon thở dài nói: "Unnie, lúc đầu ta chỉ là đã lâu không gặp ngươi, tới tìm ngươi ăn một bữa cơm để ôn lại chuyện ngày xưa, không biết tại sao lại liên quan đến những chuyện này. Bất quá unnie, vì ta đã tham gia vào rồi, liền chấm dứt nó đi."
Park In-jung tựa hồ muốn nói chuyện, Kim Hyo Yeon khoát tay một cái nói: "Nghe ta nói, unnie, ta hiện tại tâm tư đang nghĩ về nam nhân, không có tâm trạng để xoắn xuýt bất cứ điều gì khác. Chúng ta là bằng hữu, phải không? Thời còn là luyện tập sinh, mối quan hệ của chúng ta là tốt nhất, đúng không? Vậy thì ta cho ngươi mượn một ít tiền, ngươi xoắn xuýt cái rắm a? Số tài khoản báo lên, cứ như vậy."
Park In-jung một trán hắc tuyến, cái kim mười tuổi này đột nhiên ra vẻ rất đàn ông, chẳng những không cho nàng cảm giác đẹp trai, ngược lại còn có chút tương phản manh. Lúc này Kim Hyo Yeon quả thực rất kỳ quái, ngoài miệng nói nghĩ về nam nhân, muốn lên giường, nhưng nét mặt lại có chút chua xót và có chút buồn bã, bộ dạng này khiến Park In-jung không thể hiểu được và rất bối rối. Chủ tịch Ahn bên trong kia đến cùng là tình huống gì, cái tỷ muội này sao có thể đột nhiên biến thành như thế này rồi?
Nói trở lại, Kim Hyo Yeon đã nói như vậy, Park In-jung cũng rất cảm động. Nàng vốn cũng không phải tính tình xoắn xuýt, ở một cái thời không khác, nàng nghe nói T-ARA thiếu người, thế là có thể tự đề cử mình thẳng cho E&M muốn một vị trí, cũng thuộc về một loại lôi lệ phong hành. Người ta Hyo Yeon đều nói đến mức này, một mực từ chối chỉ có thể làm tổn thương tình cảm của bạn bè, vì vậy nghiêm túc gật đầu: "Cám ơn ngươi, Hyo Yeon. Ta sẽ mau chóng trả lại cho ngươi."
Kim Hyo Yeon mở miệng muốn nói, cuối cùng không nói ra.
Sau khi đến ngân hàng gần đó và chuyển tiền, hai nữ ăn trưa tùy ý, Park In-jung thấy Kim Hyo Yeon không có tâm trạng cao, liền nói bóng nói gió hỏi nàng và vị Chủ tịch Ahn kia đến cùng đang xảy ra chuyện gì, nhưng Kim Hyo Yeon chỉ lắc đầu không hỏi ra manh mối gì. Tâm tư của hai nữ đều không tại bữa ăn, sau bữa ăn bầu không khí rất kỳ quái, ý tưởng đi mua sắm sau bữa ăn ban đầu cũng biến mất, cuối cùng không còn cách nào khác đành phải nói lời từ biệt.
Kim Hyo Yeon trở về ký túc xá trong im lặng, bọn tỷ muội cũng đều đã nghỉ trưa trong phòng của riêng mình. Kim Hyo Yeon do dự một lúc trước khi gõ cửa phòng của Kwon Yuri và Lee Soon-kyu.
Kwon Yuri buồn ngủ mở cửa ra, ngạc nhiên nói: "Hyo Yeon, làm sao vậy?"
Kim Hyo Yeon im lặng vài giây, sau đó cúi đầu nói: "Ta cũng treo rồi."
Kwon Yuri ngẩn ngơ, một lúc lâu sau mới nói: "Xin lỗi. Bảo trọng. Cố lên."
Nan tỷ nan muội cầm tay nhìn nhau hai mắt đẫm lệ, im lặng nghẹn ngào.
xxxxxxxxxxxxx
Ở bên kia, Park In-jung đã tìm được chủ quán cà phê.
"Ta muốn từ chức."
Ông chủ ngược lại là cảm thấy có chút không nỡ. Với một cô gái xinh đẹp và thanh lịch làm bồi bàn, công việc kinh doanh của hắn đã được cải thiện rất nhiều, ít nhất 10% khách hàng đến đây là để nhìn cô em gái này. Không thể không nói: "In-jung, làm tốt công việc tại sao lại muốn từ chức đâu? Ta sẽ tăng lương cho ngươi..."
"Không cần." Park In-jung thờ ơ nói: "Tháng này ta đã khiếu nại với ngươi ba lần bị khách nhân đùa giỡn, ngươi chỉ cần giúp ta nửa lần, ta cũng sẽ không đi được kiên quyết như vậy."
Ông chủ lắc đầu, hắn vẫn rất thích muội tử xinh đẹp này, cho nên dù thái độ của Park In-jung không tốt, hắn cũng không tức giận, chỉ thở dài một hơi:“ Ngươi coi mình là cái gì tiểu thư đại gia đâu? Cho dù là ta, gặp mấy khách hàng cũng phải cúi đầu khom lưng đi kèm mặt cười, đừng nói đùa giỡn ngươi, dù có đùa giỡn vợ ta cũng phải chịu. Ngươi đẹp như vậy thì làm sao mà tránh được? Trước đây ngươi vẫn còn là một thực tập sinh, chẳng lẽ ngươi không có trình độ nhận thức này sao?"
Park In-jung có chút không nói nên lời, im lặng một lúc mới cúi đầu với ông chủ: "Thật xin lỗi."
Ông chủ thở dài: "Khó khăn của gia đình đã giải quyết xong?"
Park In-jung gật đầu: "Một người tỷ muội tốt đã giúp đỡ."
"Vậy là ngươi muốn tiếp tục đi ca hát?"
"Vâng."
"Công ty có liên hệ sao? Kỳ thực ngươi đứa nhỏ này cũng không hiểu chuyện. Công ty LOEN bên kia thường xuyên có quản lý đến đây uống cà phê, cũng không thấy ngươi đến nịnh bợ một chút..."
Park Ren im lặng, ánh mắt không tự chủ được nhìn quán cà phê. Trong góc, vị Chủ tịch Ahn kia vẫn đang ngồi với cô bạn gái nhỏ của hắn, trên bàn bánh ngọt chất cao như núi... Cái tiết tấu này, còn dám đi LOEN? Không đi bị ép đi giày chật đến chết liền kì quái... Park In-jung thầm thở dài, ông chủ nói đúng, hình như mình thật sự hơi thiếu hiểu biết ...
Ahn Jung-hoon và Kim Hyun-a trực tiếp ăn trưa với vô số bánh ngọt trên bàn. Đối với Hyun-a, đó cũng là một trải nghiệm vô cùng đặc biệt, nàng không những không phàn nàn về Park In-Jung, ngược lại cười đến con mắt cũng không tìm được. Ahn Jung-hoon chỉ có thể cùng nàng ăn với nụ cười khổ, trong khi trả lời nhiều câu hỏi bốn chiều mang tính chất nhảy vọt cực mạnh của tiểu cô nương.
Park In-jung đến bên họ vào đúng lúc này và cúi đầu thật sâu: "Thật xin lỗi, Chủ tịch Ahn."
Ahn Jung-hoon cười nói: "Đừng, Hyun-a rất hài lòng với bữa ăn bánh ngọt của ngươi, ngươi không có gì có lỗi với ta."
Kim Hyun-a cười hì hì nói: "Unnie, đến LOEN sao? LOEN chơi rất vui, luyện tập sinh ở nhà khác càng tập càng gầy, nhà chúng ta càng tập càng béo."
Park In-jung tiếp tục cúi đầu: "Vâng, xin tiền bối giúp đỡ nhiều hơn."
Kim Hyun-a đâu dám thật làm quyết định thay cho Ahn Jung-hoon, ha ha cười ngây ngô hai tiếng, không biết nên trả lời như thế nào. Ahn Jung-hoon cười nói: "Hiện tại, LOEN là nơi tốt nhất để ngươi luyện tập. Ngươi có biết tại sao không?"
Park In-jung lắc đầu.
Ahn Jung-hoon nói: "Dù ký hợp đồng với công ty nào thì ngươi cũng phải đối mặt với sự cạnh tranh. Có thể ngươi có thực lực mạnh mẽ, nhưng việc ngươi có thể debut được hay không cũng không đơn giản chỉ dựa vào thực lực của ngươi. Với tuổi của ngươi, một khi bỏ lỡ cơ hội thì có thể sẽ bỏ lỡ cả đời".
Park In-jung thở dài, yên lặng gật đầu.
Ahn Jung-hoon cười nói: "LOEN không ký hợp đồng với ngươi, cũng không giao ký túc xá, chỉ cho ngươi mượn chỗ để luyện tập. Phòng thực hành và trang thiết bị cho ngươi dùng miễn phí, thậm chí giáo viên của công ty sẽ hướng dẫn ngươi một cách bình đẳng, nhưng một số khoản chi phí ngươi phải tự lo cho bản thân. Ta không quan tâm ngươi sẽ debut thế nào trong tương lai. Cho dù ngươi buộc công ty của ta phải điều chỉnh lại kế hoạch bằng sức lực của ngươi cũng tốt, cho dù ngươi tự mình đi ra ngoài tuyển tú cũng tốt, hoặc là tìm một mối quan hệ để nhảy vào hàng cũng tốt, dù sao chăng nữa cũng tốt hơn là ngươi luyện tập lung tung tại nhà riêng của mình."
Park In-jung lúc này thực sự rất sốc, trên đời làm sao lại có chuyện tốt như vậy?
Nhìn thấy bộ dạng khó tin của Park In-jung, Kim Hyun-a cười nói: "Đã có người như vậy trong công ty rồi đâu."
Đã có tiền lệ cho loại chuyện kỳ lạ này? Park In-jung cảm thấy rằng mình đang nghe thiên thư.
Ahn Jung-hoon chớp chớp mắt: "Nếu mà ngươi đến, nhất định phải thân cận nhiều hơn với vị kia. Hãy tin ta, các ngươi hữu duyên."
Park In-jung sững sờ nói: "Sao ngài lại giúp ta thế này?"
Ahn Jung-hoon nở nụ cười: "Ta đã nói rồi, ta ái tài."
Câu nói này vừa rồi nghe có vẻ có mưu đồ khác, nhưng bây giờ lại nghe hình như là thật. Bởi vì Park In-jung đột nhiên phát hiện ra, nếu vị Chủ tịch Ahn này thật sự có ý đồ làm loạn với mình thì hoàn toàn không nên làm vậy, thay vào đó nên vẽ một chiếc bánh lớn để lừa mình ký hợp đồng mới đúng...
Park In-jung rời đi như trong cơn mộng du. Kim Hyun-a nhìn xem bóng lưng của nàng, mỉm cười với Ahn Jung-hoon : "Oppa, ngươi nhất định có kế hoạch khác cho Boram unnie cùng vị In-jung unnie này."
Ahn Jung-hoon nhấp một ngụm cà phê trong im lặng và khẽ thở dài: "Hyun-a, ngươi có tin vào số mệnh không?"
Kim Hyun-a cười nói: "Gặp được oppa là số mệnh của ta, ta tin."
Ahn Jung-hoon cười không nói gì. Thực lòng mà nói Jeon Boram còn tốt một chút, tuy rằng hắn rất thích sự đáng yêu của con hàng này, nhưng dù sao thực lực cũng không mạnh, không ký thì không ký. Nhưng hắn thực sự động tâm trước thực lực của Park In-jung. Hắn thực sự đã nghĩ đến việc ký hợp đồng với Park In-jung trước đây, nhưng ý tưởng này đã bị hắn tự mình dập tắt khi nó vừa hiện ra.
Nguyên nhân?
Vì một lễ truy điệu phải có mở đầu và kết thúc..
Có kế hoạch khác? Không... Chỉ là ta tùy hứng mà thôi...
xxxxxxxx
Ăn xong tiệc bánh ngọt, Kim Hyun-a không về ký túc xá mà đi theo Ahn Jung-hoon về phòng chủ tịch.. Nàng biết oppa muốn gì bây giờ. Trên thực tế, bản thân nàng cũng muốn như vậy.
Sau khi đóng cửa, Ahn Jung-hoon liền dựa Kim Hyun-a vào sau cánh cửa và hôn lên. Kim Hyun-a động tình đáp lại, hai chân nàng cuốn trực tiếp lên eo hắn, cả người treo trên người hắn, hận không thể đem mình nhào vào trong thân thể của hắn.
Ahn Jung-hoon cứ như vậy ôm nàng, đặt ở trên bàn làm việc, sau đó ném từng kiện quần áo của thiếu nữ xuống đất giống như lột dê trắng. Cơ thể của thiếu nữ giống như một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo hiện lên trên bàn, Ahn Jung-hoon đứng bên cạnh bàn chậm rãi thưởng thức, lắng nghe âm thanh nhẹ nhàng động lòng người của thiếu nữ.
Thiếu nữ cắn chặt môi dưới, gạt mọi ngại ngùng sang một bên, ngoan ngoãn dựa theo sức mạnh của bàn tay hắn bày ra đủ loại tư thế, cuối cùng nàng cũng nâng hai chân lên tách ra, dùng khuỷu tay chống đỡ, chờ đợi hắn giáng lâm.
Ahn Jung-hoon đâu còn kiềm chế được, quả quyết công thành mà vào. Lần này, thiếu nữ không còn khó khăn như lần đầu ở hộp đêm nữa, từ vừa mới bắt đầu liền nghênh hợp, thậm chí còn thoải mái hơn các nữ nhân trong nhà Ahn Jung-hoon. Nàng chủ động vận dụng thân thể mềm dẻo do đã học khiêu vũ từ nhỏ làm ra rất nhiều động tác khó.
Ahn Jung-hoon cũng không ngờ hôm nay Kim Hyun-a thế mà ra sức như thế, để hắn chơi đến huyết mạch chân chính sôi sục. Khi Kim Hyun-a mệt mỏi nằm trên bàn vì kiệt sức, Ahn Jung-hoon thế mà cũng bị làm cho tước vũ khí, không khỏi rất tò mò: "Hyun-a, sao hôm nay ngươi lại lợi hại như vậy?"
Kim Hyun-a vô lực thở phì phò, ôm cổ của hắn nhẹ nhàng nói: "Ta biết oppa vốn chỉ là coi trọng thân thể của ta. Nhưng hôm nay oppa thế mà có thể buông bỏ tất cả mọi thứ để đi cùng với ta hẹn hò, để cho ta cuối cùng vững tin rằng ta không phải là một món đồ chơi, ít nhất là không chỉ là một món đồ chơi, ta rất hạnh phúc."
Ahn Jung-hoon cười khổ.
Kim Hyun-a nhắm mắt lại, lẩm bẩm nói: "Vì oppa thích cơ thể này, nên nó nhất định phải thỏa mãn oppa mới được."
Ahn Jung-hoon cười khổ nói: "Oppa rất hài lòng." Nói xong bế nàng lên, bước vào phòng trong rồi nhẹ nhàng đặt lên giường: "Ngươi cứ ngủ một giấc ở đây đi, buổi chiều ta giúp ngươi xin phép nghỉ luyện tập."
"Ân." Kim Hyun-a trả lời một cách yếu ớt, và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ..
Ahn Jung-hoon ngồi trở lại ghế ông chủ và khẽ thở dài. Nhìn lên thời gian, thế mà đã gần đến giờ đi làm, có thể thấy trận chiến giữa trưa này rất ác liệt...