Tứ Ngược Hàn Ngu
Chương 110 : Hai buổi lễ âm nhạc
Ngày đăng: 10:44 30/09/20
Chương 110: Hai buổi lễ âm nhạc
Sáng sớm hôm sau, Ahn Jung-hoon vội vàng đến công ty để nghiên cứu biên tập phim cùng với Kang Hyeong-cheol. Trên thực tế, hắn vẫn tin tưởng trình độ của Kang Hyeong-cheol và đoàn đội của hắn ở những khía cạnh này, cũng không có nhiều chuyện, chỉ cung cấp một số ý kiến tham khảo dựa trên ký ức của kiếp trước.
Ngay cả điểm ý kiến tham khảo này thôi cũng đã khiến ánh mắt của Kang Hyeong-cheol và biên tập viên nhìn hắn giống như đang nhìn yêu quái.
Con em ngươi, trong quá trình quay phim, ngươi cái nhà sản xuất này ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, không trao đổi mấy câu với đạo diễn, tại sao các ý kiến biên tập lại có thể phù hợp với ý định của đạo diễn như thế? Mà lại thế mạnh của ngươi là âm nhạc và viết kịch bản, chưa bao giờ nghe nói rằng ngươi đã học biên tập a...
Ahn Jung-hoon cười không nói lời nào, chỉ nói: "Bắt đầu cắt càng sớm càng tốt, giai đoạn hậu kỳ sẽ còn có rất nhiều việc."
Kang Hyeong-cheol vỗ ngực: "Yên tâm!"
Ahn Jung-hoon gật đầu và thở dài: "Đây là tác phẩm tham vọng của ngươi, và cũng là lần quay đầu tiên kể từ khi ta tiếp quản công ty. Sự hợp tác của chúng ta vẫn là rất dễ chịu, ta hy vọng sẽ có một khởi đầu thuận lợi."
Kang Hyeong-cheol cười nói: "Lần quay thứ hai của ngươi, ngươi đã tìm được đạo diễn phù hợp chưa?"
"Ân..." Ahn Jung-hoon đang định trả lời thì điện thoại vang lên, cầm lên, không khỏi cười nói: "Nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo đến."
Chính là Ha Ji-won gọi cho hắn, nàng đã hẹn vào bữa tối hôm qua, sáng nay sẽ đưa Yoon Je-kyoon đến để thảo luận những vấn đề liên quan đến « Sóng thần ở Haeundae ». Thật tình cờ, hắn vừa chào đón Ha Ji-won và Yoon Je-kyoon vào văn phòng, liền nhận được cuộc gọi từ Park In-hee, đội hiệu ứng đặc biệt chờ đợi đã lâu đã đến.
Bốn năm của Ahn Jung-hoon ở Hoa Kỳ không phải là ở không, làm biên kịch cũng không phải là làm không, lăn lộn ở Hollywood càng không phải là toi công. Đội hiệu ứng đặc biệt của Frank ban đầu chỉ là một studio nhỏ trên bờ vực giải thể. Nó được mua lại và hỗ trợ toàn bộ bởi Ahn Jung-hoon, cho phép họ hòa nhập vào Hollywood. Tuy nhiên, Ahn Jung-hoon lúc ấy chủ yếu là chơi cổ phiếu, cũng không có quản lý như thế nào, nên ngược lại là Park In-hee, người về sau làm CEO của các công ty khác, còn tiếp xúc nhiều hơn với họ.
Nhưng cho dù thế nào, Ahn Jung-hoon triệu hoán, họ không thể không đến. Khi nhìn thấy Ahn Jung-hoon, một đám người Mỹ cũng hết sức kính nể, người phương Đông trẻ tuổi này có năng lượng không ai có thể nghĩ tới ở Hollywood, nhưng rất kỳ lạ lại trở lại một nơi nhỏ bé chim không gảy phân như Hàn Quốc để phát triển… Dù sao bất kể nói thế nào, miễn là tiền không kiếm được ít hơn, thì họ ở đâu cũng vậy.
Mặc dù đoàn đội này không thể lọt vào danh sách nổi tiếng ở toàn bộ Hollywood, nhưng chắc chắn nó đủ tốt cho các hiệu ứng đặc biệt ở Hàn Quốc. Khi Yoon Je-kyoon nhìn thấy nhóm người Mỹ này xuất hiện, và khi biết đó là đội hiệu ứng đặc biệt đến từ Hollywood, hắn lập tức cảm thấy cả người giống như điên cuồng, lỗ chân lông đều nóng ran.
Vị Ahn thiếu này, quá đáng tin cậy!
Chỉ mới ngày hôm qua chính thức thảo luận về những vấn đề liên quan đến bộ phim này, mà hôm nay, cả đội hiệu ứng đặc biệt của Hollywood cũng đã chuyển đến đây! Là một đạo diễn, còn gì tuyệt vời hơn khi được hỗ trợ đầy đủ như vậy?
Vì vậy, Ahn Jung-hoon mới mở lời, hắn liền thành thật bán mình cho LOEN. Ahn Jung-hoon chưa bao giờ nghĩ rằng việc thuê một đội kỹ xảo đặc biệt sẽ có lợi ích phụ này. Sau Kang Hyeong-cheol, bộ phận sản xuất phim và truyền hình của LOEN cuối cùng cũng có một đạo diễn khác, hơn nữa còn là một đạo diễn nặng ký.
Danh tiếng của Yoon Je-kyoon trong lĩnh vực điện ảnh không thể so sánh với Kang Hyeong-cheol, người chỉ làm công việc linh tinh trong vài năm nay. Hắn đã đạo diễn rất nhiều bộ phim, tuy không có nhiều giải thưởng nhưng hắn có doanh thu phòng vé tốt, đủ trình độ và quan hệ rộng rãi. Điều khiến Ahn Jung-hoon ý động hơn cả là kinh nghiệm ban đầu của Yoon Je-kyoon trong công ty quảng cáo LG, mở ra cánh cửa cho LOEN bước vào ngành quảng cáo.
« Sóng thần ở Haeundae » là một tác phẩm lớn, không có khả năng cầm kịch bản liền bắt đầu tuyển diễn viên khởi quay giống như « Speedy Scandal », về mọi mặt còn rất nhiều thứ, như đã nói với Park Hyomin, thời gian chuẩn bị sẽ rất lâu, nên về chi tiết Ahn Jung-hoon cũng không vội vàng đưa ra nghị định mà yêu cầu Park In-hee đưa nhân viên bộ phận điện ảnh và Yoon Je-kyoon đến một phòng họp để thảo luận và nghiên cứu sơ bộ.
Thu xếp tốt khách nước Mỹ, chia ra một vài văn phòng thành lập bộ phận hiệu ứng đặc biệt, thời gian trong nháy mắt đã gần giữa trưa. Ahn Jung-hoon có chút mệt mỏi dựa vào ghế ông chủ trong phòng chủ tịch, nhắm mắt suy nghĩ.
Gian hàng dường như đã được trải ra. LOEN, một công ty phân phối âm nhạc nhỏ, không còn đủ khả năng chi trả nữa. Mặc dù hơi sớm để nói điều này vào thời điểm này, nhưng tất cả những người thành công cần phải lên kế hoạch trước. Việc thành lập hai chi nhánh điện ảnh, truyền hình và quảng cáo phải nằm trong chương trình nghị sự, sau khi « Speedy Scandal » được công chiếu, hắn nên chính thức đòi tiền đòi người của đại ca, với lượng hàng hóa này trong tay mình, hắn không còn có thể nuôi nổi gian hàng lớn này nữa.
Đang miên man suy nghĩ thì gió thơm ập đến, phía sau có người đi tới giúp hắn nhẹ nhàng day day huyệt thái dương. Mùi hương rất quen thuộc, không phải Yoo In-na, mà là Ha Ji-won, người mới điên cuồng qua hôm qua...
Dưới sự xoa bóp nhẹ của Ha Ji-won, suy nghĩ của Ahn Jung-hoon dần dần thả lỏng, một lúc sau, hắn đột nhiên nói: "Kết hôn giả là một cách a?"
Ha Ji-won sửng sốt, lập tức kịp hiểu ra hắn đang nói cái gì: "Các nàng nghĩ ra? Cách này là một cách tốt, chỉ sợ ngươi không chịu được a?"
"Ân, Ga-in đó là bởi vì nàng vốn là vợ của người khác, cho nên chỉ có thể giải quyết như thế. Nhưng để cho ta tiễn từng người các nàng đi kết hôn, dù biết là giả ta vẫn cảm thấy đau buồn trong lòng."
Ha Ji-won khẽ thở dài: "Các nàng?"
"Ừm..." Ahn Jung-hoon do dự một lúc, vẫn là nói ra: "Xin lỗi."
Ha Ji-won cười cười: "Là ta tự tìm, ngươi không có gì phải xin lỗi."
Ahn Jung-hoon không nói.
Ha Ji-won cúi xuống, thì thầm bên tai hắn: "Ta muốn câu dẫn ngươi, để ngươi coi ta như các nàng."
Ahn Jung-hoon quay đầu, vừa vặn đối mặt với đôi môi đỏ mọng gợi cảm của nàng, khẽ cười nói: "Cái gì có thể làm đều đã làm xong, ngươi còn có thể câu dẫn như thế nào?"
Tay Ha Ji-won chậm rãi trượt về phía ngực hắn, đầu lưỡi đảo quanh vành tai hắn. Khi nàng định thực hiện bước tiếp theo, có tiếng gõ cửa vang lên, Yoo In-na đẩy cửa đi vào.
Ba người cứng tại chỗ, sau đó Yoo In-na bước vào, cúi đầu đóng cửa lại, nói ra: "Hai lời mời này, quan điểm của bộ phận âm nhạc là tốt hơn nên tham gia."
"Ừm..." Ahn Jung-hoon gật gật đầu, tiếp nhận thư mời, mỉm cười: "Thật giống như ta đã bị ngươi tróc gian thành nghiện."
Ha Ji-won bật cười, nghĩ đến dáng vẻ hắn ôm vị thư ký này nói chuyện phiếm với mình khi mình đến ký hợp đồng lần đầu, trong lòng lập tức thả lỏng.
Yoo In-na khẽ liếc nhìn Ha Ji-won một chút, lại nhanh chóng cúi đầu xuống: "Về sau ta sẽ gõ cửa chờ phản hồi rồi mới vào."
"Có cần thiết sao?" Ahn Jung-hoon một bên cúi đầu nhìn xuống lá thư mời, một bên vẫy vẫy tay: "Bả vai ta mỏi, đến xoa xoa giúp ta."
Khuôn mặt xinh đẹp của Yoo In-na đỏ bừng lên, nhưng vẫn là chậm rãi di chuyển, đứng sau lưng hắn song song với Ha Ji-won, hai tay duỗi rồi lại co, co rồi lại duỗi, thật lâu cũng không có cách nào xoa nắn được.
Ha Ji-won bật cười, cô thư ký này mặt vẫn rất non, có chút khác biệt với những người đã vào showbiz nhiều năm như các nàng. Tuy nhiên nghe nói thư ký này cũng được đào tạo làm diễn viên, khi nàng debut đóng phim hay thậm chí hòa mình vào một chương trình tạp kỹ, có lẽ sẽ buông ra không ít đi.
Ha Ji-won khẽ thở dài nghĩ đến chính mình. Có lẽ hắn chưa cảm nhận được nhiều về bản thân mình, ngoại trừ lí do là bây giờ hắn kiềm chế rất nhiều, chỉ sợ cũng là bởi vì hắn không hài lòng vì mình quá dám để lộ trên màn ảnh. Điều này có thể nhìn thấy một cách mơ hồ trong cuộc đối thoại ngày hôm qua.
Trong lúc suy nghĩ, duỗi một tay ra giúp hắn nắn bóp vai trái. Yoo In-na quay đầu lại nhìn, sau đó cúi đầu xuống và bắt đầu nắn bóp vai phải của hắn.
Ahn Jung-hoon cũng không thực sự trải nghiệm massage của các nữ nhân, tâm trí của hắn đã bị thu hút bởi hai lời mời này. Nhíu mày nhìn hồi lâu, xua tay làm cho các nàng ngừng xoa bóp, sau đó cười nói: "Bọn họ thật là buồn cười..."
Ha Ji-won thò đầu ra nhìn, hóa ra hai lời mời là đến từ Golden Disc Awards và MKMF (M.net KM Music Festival)...
Chẳng qua, với danh tiếng hiện tại của An Jung Hoon trong làng âm nhạc, việc được mời đến hai lễ hội âm nhạc này là chuyện bình thường, hơn nữa còn có Seoul Music Awards đến muộn, thường là vào đầu năm thứ hai, nên thư mời cũng không gửi đến sớm như vậy. nếu không thì cũng không tránh khỏi.
Hai buổi lễ này đều mời hắn làm khách mời trao giải, mà lại đều là khách mời của giải thưởng cao nhất.
Cái này để cho người ta làm thế nào?
Nếu giải thưởng cao nhất của hai buổi lễ là cùng một người hoặc cùng một tổ hợp thì còn đỡ, nhưng nếu là hai người khác nhau, hôm nay nói với Trương Tam rằng bạn xứng đáng với giải thưởng, và ngày mai nói với Lý Tứ rằng bạn mới là tình yêu đích thực? Ahn Jung-hoon còn không thể gánh nổi cái mặt này.
Với tính chất chọc khoáy của những buổi lễ này, hầu như không có khả năng giải thưởng lớn được trao cho cùng một người. Đặc biệt là Golden Disc Awards và MKMF, nó là sân đấu vật của S.M. và YG. Năm 2008, Dong Bang Shin Ki là người thắng giải Golden Disc Awards, còn Shinee là giải Nghệ sĩ mới, thậm chí Lee Soo-man còn lăn lộn giải Nhà sản xuất âm nhạc xuất sắc nhất ở đây, giải thưởng gân gà một cái cũng không có vị trí của YG và Bigbang. Còn MKMF thì ngược lại, S.M. thì hầu như không có gì cả. Giải Nghệ sĩ của năm và Nhóm nhạc nam xuất sắc nhất đều được trao cho Bigbang, Nam ca sĩ xuất sắc nhất được trao cho Seo Tai-ji. Chỉ là doanh số bán album của Dong Bang Shin Ki khó có thể bỏ qua được nên đành phải trao cho họ giải gân gà Album của năm.
Hết lần này tới lần khác JYP kẹp ở giữa còn lẫn vào không tệ. Wonder Girls tại hai chỗ đều có thu hoạch. Họ đã nhận được giải thưởng Disk Bonsang Award (những nghệ sĩ nằm trong top 5 album bán chạy nhất năm) tại Golden Disc Awards, giải Bài hát của năm và Nhóm nữ xuất sắc nhất tại MKMF... Điều đó cũng nhấn mạnh rằng thế giới nhóm nhạc nữ năm 2008 là thiên hạ của Wonder Girls, Girls' Generation nhảy dựng lên cũng không thể đánh đến đầu gối của người ta...
Đương nhiên Ahn Jung-hoon không thể nhớ chi tiết như vậy thành tích của những giải thưởng này, nhưng hắn vẫn rất rõ ràng phương hướng chung, nhìn thư mời trong tay, hắn không khỏi dở khóc dở cười. Hai giải thưởng lớn và hai công ty mũi nhọn đấu với đao sắc, lời mời này tương đương với việc để cho người ta lựa chọn đứng đội.
Nếu lời mời của Seoul Music Awards cũng có thì còn đỡ, chỉ cần chọn nó là được rồi. Cái này thì còn tươm tất, chia bánh gatô rất cẩn thận và không có quá nhiều vấn đề về việc chọn đội...
Bây giờ cũng không có gì phải nghĩ nhiều. Mối quan hệ với S.M. đang trong thời kỳ trăng mật. Mối quan hệ với E&M đứng đằng sau MKMF thì chỉ có thể cười ha ha, nên hắn nói: "Golden Disc Awards đi, In-na trả lời cho họ. Cứ nói với MKMF là rất không khéo, thời điểm của bọn hắn là tháng 12, khi bộ phim của chúng ta cũng sẽ ra mắt, không rảnh."
Yoo In-na ưng thuận, đang định đi ra ngoài thì điện thoại di động của Ahn Jung-hoon vang lên. Hắn lập tức hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy tên người gọi, vẫy tay ra hiệu Yoo In-na đợi một chút, rồi trả lời điện thoại.
"Xin chào, Jae-hyeon thúc! Không biết có dặn dò gì?"