Tứ Ngược Hàn Ngu

Chương 111 : Chấm dứt

Ngày đăng: 10:44 30/09/20

Chương 111: Chấm dứt Cuối cùng cũng có 200 nguyệt phiếu, tối nay ta sẽ bổ sung thêm, lại nói cái ngày đó cầu phiếu, không ngờ lâu như vậy mới đạt 200 phiếu, lẽ nào không ra một chương cầu phiếu không có hiệu quả? t_t xxxxxxxxxxxxxxxxxxxx Đầu dây bên kia, Lee Jae-hyeon cười nói: "Lần này thúc thúc có chuyện muốn nhờ Jung-hoon giúp. Jung-hoon phải cho thúc thúc mặt mũi này a." Ahn Jung-hoon cười và nói: "Nào có, đường dây điện ảnh của tiểu chất còn phải làm phiền Jae-hyeon thúc chiếu cố đâu. Jae-hyeon có việc cứ mời nói." "Ha ha, việc rạp chiếu phim dễ nói, cho dù là Jung-hoon không giúp đỡ lần này, rạp chiếu phim cũng phải hảo hảo an bài cho ngươi." "Không dám không dám, thúc thúc mời nói." Lee Jae-hyeon rất là nồng nhiệt mà nói: "Lễ hội âm nhạc MKMF vào tháng sau, Jeong Hoon đã nhận được thư mời, đúng không?" "Đã nhận được..." Ahn Jung-hoon có chút tự hỏi rằng E&M không có người sao? Làm sao mà vấn đề nhỏ nhặt này lại có thể làm phiền đến boss ở đằng sau CJ Group gọi điện thoại trực tiếp? Nhưng hắn vẫn nói: "Không dối gạt ngài, ta vốn dĩ muốn từ chối, bởi vì bộ phim của ta dự kiến sẽ trình chiếu vào tháng 12..." "Ai, phim của ngươi là muốn ra vào dịp Giáng sinh đi. MKMF của chúng ta vào đầu tháng 12. Không có gì xung đột nha." Lee Jae-hyeon nói: "Jung Hoon không cần phải giả bộ ngớ ngẩn với thúc thúc. Thực ra, ta biết gần đây ngươi với S.M. thân nhau, là dự định đi Golden Disc Award phải không?" Ahn Jung-hoon không ngờ Lee Jae-hyeon lại thẳng thắn như vậy, những người như bọn hắn từ trước đến nay luôn có tật xấu hay nói nhăng nói cuội, đoán chừng vị này ngược lại là biết tính tình của mình và đi thẳng vào vấn đề. Thuận theo nói: "Ta đúng là có ý nghĩ này. Kỳ thực, ta đi làm khách ở đâu, cũng không phải vấn đề gì to tát a. Sao thúc thúc lại phải tự mình gọi điện hỏi thăm những chuyện vặt vãnh như vậy?" "Ha ha, Jung-hoon a, ngươi thực sự đánh giá thấp địa vị của mình trong ngành công nghiệp âm nhạc Hàn Quốc a..." Lee Jae-hyeon thở dài một hơi: "Có thể nói là ngươi đi đến nhà ai. Nhà đó chính là uy quyền trong mắt dân chúng." "Có nghiêm trọng như vậy không, Jae-hyeon thúc..." "Ta chịu trách nhiệm nói với ngươi, có." Giọng điệu nghiêm túc của Lee Jae-hyeon khiến Ahn Jung-hoon giật mình, nhưng hắn đã phần nào hiểu tại sao Lee Jae-hyeon lại phải tự mình xuất thủ. Nếu hắn nhớ không lầm, sự tín nhiệm của MKMF năm nay đã giảm xuống mức đóng băng của lịch sử và phải được tổ chức lại. Sau lần kỷ niệm thứ 10 vào năm 2008, ban tổ chức đổi tên giải thành M.net Asian Music Awards (hoặc đơn giản là MAMA trong năm 2009). Có vẻ như Lee Jae-hyeon đã nhận ra rằng MKMF đang phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng và đang giải cứu nó. Lee Jae-hyeon thở dài và nói: "Không nói gạt ngươi, những người bên dưới đã nhận được tin rằng Lee Soo-man và Kim Young-min đang chuẩn bị tẩy chay MKMF. Tất cả các nghệ sĩ dưới cờ S.M. sẽ không tham gia buổi lễ. Có lẽ sẽ không chân chính thi hành như vậy, nhưng rất nguy hiểm. Có khả năng khiến MKMF rất khó thực hiện." Ahn Jung-hoon cười nói: "Thúc thúc đã biết chuyện này, tại sao không cho bọn hắn ăn mấy khối bánh gatô cho xong chuyện?"" "Ha ha, cái này liên quan đến một chút chi tiết khác, không tiện nhiều lời. Jung-hoon ngươi hẳn là cũng hiểu một chút mới đúng." Ahn Jung-hoon im lặng. Sau khi được nói như vậy, hắn thực sự đã hiểu rõ trong lòng. Trận đánh cờ này không còn chỉ là đánh cờ giữa hai công ty âm nhạc hay lễ hội âm nhạc nữa mà nó còn liên quan đến những khía cạnh sâu sắc và sâu rộng hơn, hắn cũng không có ý định pha trộn hay thậm chí nghiên cứu thêm. Tuy nhiên, nhìn sang một bên, vấn đề này cũng là một nút quan trọng trong việc xác định mối quan hệ với Lee Jae-hyeon. Việc cởi bỏ các cục u hay hoàn toàn trở thành kẻ thù liền hoàn toàn tùy thuộc vào thời điểm hiện tại. Thấy Ahn Jung-hoon im lặng, Lee Jae-hyeon cũng không thúc giục. Điểm xoắn xuýt này trong lòng hai người, thực ra hai bên đều biết rõ, không cần nói toạc ra. Ahn Jung-hoon suy tư hồi lâu, cuối cùng nói: "Thúc thúc trước đó đã giúp ta, ta không thể không cho thúc thúc mặt mũi. Nhưng ta không có ý định nhúng tay vào chuyện này, trở thành quả cân quyết định thắng hay bại. Điều này là ngược lại với tôn chỉ của nhà chúng ta. Vậy để ta nêu cái ý kiến thỏa hiệp, thúc thúc thấy có được hay không?" Lee Jae-hyeon cười và nói: "Chỉ cần không phải là từ chối MKMF mà đi đến Golden Disc Award, bất kỳ phương pháp nào cũng có thể được xem xét." "Ban đầu nha, cách tốt nhất là cả hai cái đều không đi. Nhưng bây giờ ta cũng cần lộ ra ánh sáng ở mức độ nhất định để hâm nóng bộ phim, không muốn từ bỏ cơ hội này. Cho nên như vậy đi. Ta sẽ đi cả hai, nhưng sẽ chỉ trao những giải thưởng ít quan trọng hơn ở cả hai buổi lễ." Ahn Jung-hoon thản nhiên nói: "Như vậy không liên quan gì đến đại cục. Ta cũng không tính là dính líu vào cái gì." Lee Jae-hyeon cười khổ nói: "Với thân phận của ngươi đi trao giải thưởng gân gà, để những người khác trao Giải thưởng lớn (Daesang) phải biết xử lý ra sao? "Rất đơn giản, MKMF không thể không có giải của Hyori đúng không? Ta sẽ đến và trao giải thưởng cho Hyori. Cả Hàn Quốc chắc đã nghe thấy vụ scandal giữa ta và Hyori, ta đoán lúc đó mọi người đều sẽ mỉm cười trong lòng mà thôi, chẳng có ảnh hưởng gì đến toàn cục. Về phía Golden Disc, ta sẽ yêu cầu họ cho một danh sách để nghiên cứu một chút rồi lại nói." Lee Jae-hyeon bật cười và nói: "Đó cũng là một cách. Lee Hyori là giải Nữ ca sĩ xuất sắc nhất và giải Nghệ sĩ nữ trình diễn Dance xuất sắc nhất, cũng là những giải thưởng quan trọng. Được rồi, vậy thôi, thúc thúc nhờ ơn của ngươi. Có một số chuyện... Ha ha, đừng lo lắng về nó." Cuối cùng, hắn nói điều đó, là hoàn toàn cho thấy sự kết thúc của sự việc Han Ga-in. Ahn Jung-hoon trong lòng thở dài, khách sáo vài câu rồi cúp điện thoại. Khi nhận được thư mời, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng mọi thứ sẽ có diễn biến đặc biệt như vậy, và hai buổi lễ vớ vấn, thế mà còn liên quan đến trò chơi chính trị. Người của bổng quốc, thực sự là, ha ha... Sự lựa chọn này không chỉ đã cho Lee Jae-hyeon thể diện, mà còn gạt bản thân ra khỏi mớ hỗn độn này, không chỉ vì bản thân hắn tuyệt đối không muốn nhúng tay vào chính trị mà đó còn là bãi mìn bị cấm bởi cả gia tộc. Sự việc này cũng nhắc nhở hắn rằng cuối năm sẽ có rất nhiều buổi lễ, tháng 11 có Giải thưởng điện ảnh Rồng Xanh và Giải Chuông Lớn (Grand Bell Awards), trong đó Giải Rồng Xanh là liên hoan phim do KBS đồng tổ chức, nhất định phải tham gia. Vào cuối tháng 12, KBS cũng sẽ có giải thưởng diễn xuất của riêng mình... Ách, giải thưởng đã hứa cho Yoona cũng sẽ phải rơi vào ở đây ... Thấy Ahn Jung-hoon vẫn đang suy nghĩ sau khi cúp điện thoại, Yoo In-na thận trọng nói: "Vậy thì... Để ta đi hỏi danh sách từ Golden Disc?" "Ân." Ahn Jung-hoon cười nói: "Vẫn là In-na hiểu rõ ta nhất." Yoo In-na xoay người đi ra ngoài, Ahn Jung-hoon duỗi tay về phía sau thu lại, kéo Ha Ji-won tới trước mặt ôm vào trong lòng, cười nói: "Sao ngươi không nói chuyện?" Ha Ji-won lắc đầu và nói: "Mặc dù ta luôn biết rằng ngươi rất lợi hại, nhưng nhìn thấy một nhân vật như Lee Jae-hyeon đều phải cầu ngươi, vẫn khiến ta bị sốc." "Thôi đi." Ahn Jung-hoon cười khổ: "Việc mà Lee Jae-hyeon cũng phải đến cửa nhờ vả, nào có đơn giản, sơ ý một chút thế nhưng là có thể rơi thịt nát xương tan, khiến ta chịu áp lực rất nhiều.” Ha Ji-won cắn môi một cái: "Ngươi muốn phát tiết áp lực a?" Ahn Jung-hoon bật cười nói: "Ngươi còn chưa từ bỏ câu dẫn ta sao?" "Đương nhiên a." Ha Ji-won cười khẽ: "Đây là một bà lão đấu tranh cho tương lai của mình đâu." “Không thể vội được.” Ahn Jung-hoon đưa tay vuốt vào ngực nàng một cái nói: “Đi, đã đến giờ ăn trưa rồi, ta mời ngươi đi căng tin.” Mời ăn căng tin. Nhìn biểu hiện có vẻ keo kiệt, trên thực tế đây là coi là người một nhà. Tất nhiên Ha Ji-won hiểu điều này và mỉm cười đi theo sát hắn. Vừa bước đến cửa căng tin. Hai người nhìn thấy một cô gái mũm mĩm đang cầm đùi gà nấp bên cửa gặm, ngước mắt lên nhìn Ahn Jung-hoon. Thiếu nữ mắt tròn mắt dẹt, suýt nữa nhét luôn cả đùi gà vào họng. Ahn Jung-hoon thoáng cái liền cười thành tiếng: "Cho-rong, ngươi làm gì vậy?" Park Cho-rong liếc nhìn thùng rác cách đó không xa, muốn ném đùi gà vào, lại có chút không nỡ, khuôn mặt mập mạp nhăn nhó, ngập ngừng nói: "Xin, xin chào chủ tịch... Xin chào, Ji-won tiền bối..." Ahn Jung-hoon cười nói: "Chỉ ăn đùi gà mà thôi, lén lút như vậy làm gì? Tại sao không ăn nó ở trong căng tin?" Park Cho-rong cúi đầu xuống: "Cái đó... Hình thể lão sư cấm chỉ ta ăn thịt mấy ngày nay..." "Phốc... Khụ khụ..." Ahn Jung-hoon cùng Ha Ji-won đều cười phun ra, hài tử xui xẻo này... Ahn Jung-hoon nhịn không được xoa đầu béo nha đầu: "Một cái chân gà tính là ăn thịt cái gì, ăn đi ăn đi. Liền nói đó là đặc biệt được chủ tịch phê duyệt. Ngươi được phép ăn mỗi ngày một đùi gà." "Nhưng, nhưng ta đã ăn cái thứ ba hôm nay..." Đầu của Park Cho-rong cúi thấp hơn. Ha Ji-won đang ôm nội tạng của mình mà suýt nữa thì bật cười, sao hùng hài tử này lại thành thật như vậy? "Suzy thì sao?" "Suzy chỉ ăn... Không, Suzy không ăn!" "... Cho-rong a..." "A?" "Ngươi manh như thế, mụ mụ của ngươi có biết không..." Park Cho-rong há to miệng, câu trả lời cho câu hỏi này là biết hay là không biết đâu? Ahn Jung-hoon nín cười, xoa đầu nàng rồi đưa Ha Ji-won vào căng tin. Họ đến hơi muộn, lúc này căng tin không có ai xếp hàng, mọi người đã gọi đồ ăn xong rồi, hiện đang ăn cơm. Không ai ngạc nhiên khi thấy Ahn Jung-hoon ở đây, Ahn Jung-hoon vẫn thường ăn ở căng tin vào buổi trưa những ngày này. Các nhân viên lịch sự gật đầu với Ahn Jung-hoon. Không có gì đặc biệt. Đặc biệt là mấy cái muội tử. Kim Hyun-a và Lee Ji-eun chớp mắt nhìn oppa của họ, trông đầy khao khát. Ahn Jung-hoon trừng mắt nhìn các nàng, không nói gì. Park In-jung và Jeon Boram ngồi ở một góc hẻo lánh, Park In-jung ăn mà không ngẩng đầu lên, mắt Jeon Boram sáng ngời có thần, thì thầm: "In-jung mau nhìn, là Ha Ji-won tiền bối." Park In-jung giật mình, lặng lẽ ngẩng đầu lên và liếc nhìn: "LOEN còn có nhiều nữ diễn viên hàng đầu hơn cả S.M. a. Đây thực sự là một công ty phân phối âm nhạc. Không phải là công ty quản lý diễn viên?" "Ha ha, oppa rất lợi hại đâu." Jeon Boram thì thào: "In-jung a. Oppa không đối xử tệ với ngươi a, thậm chí còn giúp đỡ ngươi rất nhiều. Ngươi không tạ ơn người ta thì thôi, tại sao luôn có một chút cảm giác thù địch." "Ừm..." Park In-jung có chút không phản bác được. Ahn Jung-hoon đã cho nàng mượn tài nguyên của LOEN để luyện tập miễn phí, cũng bắt các giáo viên phải đối xử bình đẳng với họ, ơn này khác nào ơn tái tạo, nhưng Park In-jung luôn nhớ về tư thế mập mờ và cuộc đối thoại trơ trẽn giữa hắn và Kim Hyun-a, trong lòng luôn có chút đề phòng, cảm thấy người nam nhân này không thể nào tốt như vậy... Hơn nữa, nếu thật sự muốn nói lời cảm ơn, người đầu tiên phải cảm ơn nên là Hyo-yeon có nghĩa khí mới đúng, nếu không có Hyo-yeon gom góp tiền cho nàng, cho dù có hoàng cung cho nàng mượn để luyện tập, nàng cũng không có cách nào đi a... Ngay khi hai người đang lẩm bẩm, Ahn Jung-hoon bưng khay thức ăn, "Ba" đặt lên bàn của họ: "Mượn chỗ ngồi." Park In-jung sắc mặt trắng bệch, Jeon Boram nở nụ cười dễ thương: "Oppa, đã lâu không gặp." "Đừng bán manh." Ahn Jung-hoon gõ nàng bạo lật một cái, vươn tay cầm lấy khay thức ăn của Ha Ji-won đặt ở bên cạnh, chờ Ha Ji-won ngồi xuống, sau đó nói: "Ngươi có thể kiên trì lâu như vậy, còn có thể nhảy lớp, oppa rất vui mừng, cũng có một lời bàn giao tốt với bố mẹ ngươi." Jeon Boram cười nói: "Ta đã nói ta có thể kiên trì." Ahn Jung-hoon gật đầu: "Ngươi cũng không còn trẻ nữa, chờ ngươi đến cấp A luyện tập một thời gian, nên tìm cách debut. Ở nhà có kế hoạch gì không?" Jeon Boram do dự một lúc: "Oppa, ta vẫn muốn debut dưới cờ của ngươi, nhóm của Hyun-ah và những người khác thực sự không có chỗ cho ta sao?" "Boram... Một số điều ta có thể thay đổi, một số điều ta không muốn thay đổi. In-jung cũng vậy." "... Oppa, ta luôn cảm thấy như ngươi vốn biết ta nên đi nơi nào..." Rõ ràng là Ahn Jung-hoon sẽ không tiếp nhận cuộc trò chuyện này, mà chỉ nói: "Ta là người ương ngạnh về hai người các ngươi, và công ty đã có rất nhiều lời chỉ trích về việc đó. Chỉ cần các ngươi không làm cho ta thất vọng, sự ương ngạnh của ta là đáng giá." Jeon Boram cái hiểu cái không gật gật đầu: "Oppa yên tâm, ta sẽ không để cho ngươi thất vọng!" Ahn Jung-hoon ý vị thâm trường nhìn một chút Park In-jung, người từ đầu đến cuối luôn im lặng, mỉm cười, cúi đầu ăn cơm. Jeon Boram và Park In-jung vốn là gần như đã ăn xong, trong vòng vài phút sau, họ cúi đầu rời đi. Ha Ji-won đợi hai muội tử đi khuất rồi mới cười nói: "Ngươi thực sự khác so với những năm trước. Hai muội muội xinh xắn đáng yêu như vậy, thế mà còn hoàn toàn không thấy ngươi có ý định hạ thủ, mà còn tỏ vẻ lo lắng cho tương lai của các nàng." Jeon Boram và Park In-jung không thể nghe ra, nhưng Ha Ji-won đã trải qua nhiều mưa gió, tâm trí của nàng minh mẫn đến mức nào, tự nhiên nghe rõ mùi u uất trong giọng điệu của Ahn Jung-hoon. Ahn Jung-hoon cười nhẹ, không thể giải thích được buổi lễ tưởng niệm kia trong lòng hắn, chỉ cười và nói: "Ta lúc đầu thậm chí còn không có ý định hạ thủ với ngươi a." "Thật sự chưa từng nghĩ tới?" "Uh... Ăn cơm ăn cơm... Kim chi trong căng tin của chúng ta khá là ngon..."