Tứ Ngược Hàn Ngu

Chương 112 : Xách vali vào ở

Ngày đăng: 10:44 30/09/20

Chương 112: Xách vali vào ở Vào buổi chiều, Yoo In-na nhận được danh sách fax từ Golden Disc, đến trước cửa phòng chủ tịch gõ cửa. Bên trong không có phản hồi, Yoo In-na đang định trực tiếp tiến lên, đột nhiên do dự. Lúc này... Chủ tịch 80% đang cùng Ha Ji-won tiền bối... Aigoo... Sao mình lại có một chủ tịch sắc ma như vậy? Càng bất đắc dĩ là, mình còn TM bị mắc vào. Yoo In-na cắn răng, và cuối cùng vẫn là đẩy cửa vào. Trong phòng chủ tịch quả nhiên không có ai, phòng nghỉ đã đóng cửa, Yoo In-na bước tới gõ cửa, giọng nói mơ mơ màng màng của Ahn Jung-hoon từ bên trong truyền ra: "Mời vào." Vào cái đầu của ngươi a. Chưa tỉnh ngủ sao? Yoo In-na trong lòng oán thầm, miệng nói: "Chủ tịch, bản fax của Golden Disc đến rồi." Ahn Jung-hoon tự nhiên có một trận chiến nhỏ với Ha Ji-won vào buổi trưa, hiện tại vùi đầu vào trước ngực Ha Ji-won ngủ mê man, thuận miệng đáp lời mời vào, rất nhanh cũng tỉnh táo lại phát hiện mình có chút hai hàng, nhưng nghe thấy giọng nói của Yoo In-na, hắn thở phào nhẹ nhõm, cứ như vậy khỏa thân đứng dậy ra mở cửa. Yoo In-na nhìn thấy cửa có khe hở, đang định nói chuyện thì đột nhiên có một bàn tay vươn ra từ khe cửa, kéo nàng vào, sau đó đóng sập cửa lại. Yoo In-na bị hắn ôm vào lòng, mặt áp chặt vào ngực hắn, cảm nhận được da thịt của hắn, Yoo In-na lập tức mềm nhũn, nhắm mắt lại lắp bắp mà nói: "Chủ, chủ tịch... fax..." “Để ta xem.” Ahn Jung-hoon hào sảng ngồi ở mép giường, cầm bản fax lên xem, đồng thời ra hiệu với Yoo In-na, Yoo In-na làm sao có thể không biết hắn có ý gì? Nàng trừng mắt liếc hắn một cái, tức giận quay đầu đi chỗ khác không chịu phục vụ. Ha Ji-won mỉm cười đứng dậy xuống giường, từ từ mặc quần áo. Nàng vỗ vỗ vai Yoo In-na rồi vào phòng tắm rửa. Ngay sau khi Ha Ji-won rời đi, Yoo In-na dường như đã tìm được bậc thang cho mình. Do dự quỳ giữa hai chân hắn và bắt đầu phục vụ. Ahn Jung-hoon nhìn vào danh sách những người chiến thắng Golden Disc Awards. Vẻ mặt mười phần cổ quái. Đúng như hắn dự đoán, hoàn toàn không có tên của YG. Bigbang bây giờ cũng là lúc sự nổi tiếng bùng nổ. Album "Day by Day" hot đến mức họ đã trở thành nhóm nhạc nam hàng đầu, thế mà thậm chí còn không làm cho người ta một cái giải thưởng gân gà, coi là thực sự làm được điều đó a... Làm theo cách này, người dân sẽ thực sự bị thuyết phục? Có thể thực sự đạt được sự tín nhiệm chỉ bằng việc mời Ahn Jung-hoon hắn một người làm khách mời trao giải sao? Thực sự hài hước a... Nhìn danh sách như một trò đùa này vừa lắc đầu vừa cười. Đôi mắt hắn đột nhiên ngưng tụ, hắn chợt tìm thấy một cái tên quen thuộc. Nghệ sĩ được yêu mến nhất trong năm (Popularity Award): Dong Bang Shin Ki, Son Ho Young, F.T. Island, còn có... Girls' Generation - Tae-yeon, ca khúc đoạt giải « Can You Hear Me ». Thật không dễ dàng chút nào a. Dù Girls’ Generation bị trù dập không dám thò đầu ra trong năm nay, Kim Tae-yeon vẫn có thể giành được nhiều giải thưởng khác nhau. Ca khúc" If " hồi đầu năm giành được một vài giải thưởng thì cũng thôi đi, dù sao thì khi đó họ còn chưa gặp phải biển đen im lặng. Không ngờ rằng nàng còn có thể giành được một giải thưởng khác với một bài hát khác vào cuối năm. Cho dù Golden Disc Award có thiên về S.M. cũng là khá khó khăn. Ahn Jung-hoon vỗ đầu. Đáng lẽ hắn phải sớm nhớ ra mới đúng, hắn đã từng đọc thuộc làu làu tất cả những giải thưởng tiểu gia hỏa này đã giành được, bây giờ lại phải đọc danh sách mới nhớ lại... “Chính là nó.” Ahn Jung-hoon chỉ vào danh sách. Bùi ngùi thở dài. Yoo In-na vẫn ngậm thứ của hắn trong miệng nàng, ngây người nhìn lên trước khi phun ra: "Cái nào?" "Trả lời cho Golden Disc, ta sẽ trao giải Popularity Award.” "Po, Popularity Award?" "Ân... Nói với họ rằng nếu họ không đồng ý thì ta sẽ không đi. Họ đương nhiên biết nặng nhẹ." "Nha..." Yoo In-na đờ đẫn đứng dậy, thuận tay búng thứ đó một cái rồi bỏ chạy thật nhanh. Lúc Ha Ji-won từ phòng tắm đi ra, thứ nàng nhìn thấy chính là Ahn Jung-hoon khom lưng che chỗ đó co rúm ở trên giường, hắn vẫn còn đang lẩm bẩm: "Sắp tạo phản rồi..." Ha Ji-won buồn cười: "Nếu nữ nhân của ngươi mỗi người búng một cái, ngươi có bị búng chết hay không?" “… Đây chính là búng ch*m đến chết trong truyền thuyết a?” Ahn Jung-hoon rên rỉ nói: “Mau đến an ủi huynh đệ bị thương của ta.” "Buổi chiều ngươi không có chuyện làm sao?" "Ưm..." Ahn Jung-hoon ngừng đùa giỡn. Thở dài, đứng dậy mặc quần áo. Hắn không thể không tham gia chế tác hậu kỳ của “Speedy Scandal”. Nếu không, cái nhà sản xuất này sẽ thật sự là làm không công. xxxxxxxxxxxxxxx Kể từ khi hắn đi vào bộ phận sản xuất phim và truyền hình để nghiên cứu hậu kỳ với Kang Hyeong-cheol, hắn liền không ra ngoài trong cả một tuần. Ahn Jung-hoon lại tiếp tục cuộc sống làm việc của mình từ 9h sáng đến 5h chiều của những ngày trước đó. Chọc ghẹo tiểu thư ký trong phòng chờ vào buổi trưa, và thỉnh thoảng gọi Kim Hyun-a tới trộm cái tanh. Về nhà vào buổi tối và lên mạng, tán gẫu với những muội tử Girls’ Generation của hắn, video chat với Park Ji-yeon, Park Hyomin, và nhắn tin với Kim Tae-hee, Han Ga-in, Song Hye-kyo và Lee Hyo-ri, và cuối cùng ôm nhau ngủ với Jun Ji-hyun. Cực kỳ giống như một công nhân cổ trắng cấp cao có chút phong lưu. Trong thời gian đó, hắn nhận được một cuộc gọi từ Kim Min-ho hỏi hắn có những chỉ dẫn gì cho Giải thưởng điện ảnh Rồng Xanh. Ahn Jung-hoon suy nghĩ một lúc mà không nghĩ ra những nữ nhân của mình có tác phẩm gì mà có thể đẩy ra trong năm nay, vì vậy hắn không đưa ra bất kỳ nhận xét nào, chỉ là tiếp nhận lịch trình trao giải thưởng phim hay nhất. Vốn dĩ nói về thâm niên, không đến lượt Ahn Jung-hoon trở thành khách mời trao giải cho phim hay nhất, ngay cả bản thân Ahn Jung-hoon cũng chỉ nghĩ rằng mình sẽ là khách mời trao giải cho biên kịch xuất sắc nhất. Chỉ là mức độ nổi tiếng của Ahn Jung-hoon năm nay quá cao, đó hoàn toàn là xu hướng chung, hơn nữa Giải thưởng điện ảnh Rồng Xanh lại là do đài KBS đồng tổ chức, ban tổ chức đã thảo luận rất lâu, cuối cùng đặt vị trí này cho Ahn Jung-hoon. Ahn Jung-hoon rất hài lòng với sự sắp xếp này, một lịch trình thích hợp có thể nâng tầm ảnh hưởng của hắn trong làng giải trí, ít nhất thì cũng đàng hoàng hơn hai buổi lễ hội âm nhạc đậu bỉ còn phải chọn đội kia. Sau một tuần 9 giờ đến 5 giờ về đều đặn, mãi đến ngày thứ bảy, Ha Ji-won xách vali vào ở, song túc song tê trở thành trái ôm phải ấp, Ahn Jung-hoon cái công nhân cổ cồn giả này mới lắc mình biến trở lại thành thiếu gia giàu có. Sự xuất hiện của Ha Ji-won khiến Jun Ji-hyun có chút ghen ghét, dù sao thì quãng thời gian mà nàng được độc chiếm người nam nhân này đã một đi không trở lại, nhưng đồng thời nàng cũng an tâm phần nào, bởi vì một mình nàng không thể gánh vác nổi, những ngày tháng này gần như sắp sụp đổ. Cũng may trước đó phát triển một kênh mới, mới có thể miễn cưỡng đáp ứng được nhu cầu của hắn, nếu cứ tiếp tục đơn đả độc đấu như thế này thì nàng sẽ phải tan nát... Sự xuất hiện của Ha Ji-won khiêm tốn hơn Jun Ji-hyun tưởng tượng. Mặc dù Ha Ji-won không phải là debut sớm nhất trong số những nữ nhân của Ahn Jung-hoon, nhưng nàng là người lớn tuổi nhất. Vị trí trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình cũng là cao nhất, kể từ năm 2005, nàng là nữ diễn viên đắt giá nhất Hàn Quốc, và đứng sau nàng còn có Baeksang, KBS, MBC và SBS. Không ai trong số các nàng có thể sánh nổi với điều này. Vốn tưởng rằng Ha Ji-won sẽ hơi kiêu ngạo, nhưng điều mà Jun Ji-hyun không ngờ là Ha Ji-won khi mới mở miệng liền dọa nàng phát sợ. Ha Ji-won gọi nàng là: Unnie. Âm thanh unnie này khiến Jun Ji-hyun có chút sợ hãi. Dù gì thì nàng cũng nhỏ hơn Ha Ji-won ba tuổi. Nhưng ngay sau đó Jun Ji-hyun đã hiểu ý của Ha Ji-won —— nàng và hắn chậm nhất, ngay sau khi xuất hiện liền trở thành unnie của tất cả mọi người bằng tuổi tác, sợ rằng mọi người sẽ có bất mãn. Ban đầu, Kim Tae-hee và hắn là sớm nhất, và nàng tình cờ cũng là người lớn tuổi nhất, lại cũng đủ rộng rãi, sớm đã trở thành vợ cả thực sự được công nhận trong lòng mọi người. Nàng Ha Ji-won cắm một gậy như thế, đến lúc đó luận tuổi tác Kim Tae-hee sẽ phải gọi nàng là unnie. Ngay cả khi Kim Tae-hee không quan tâm, những người khác cũng sẽ có một chút bất bình. Để hòa nhập mình vào tập thể này một cách hài hòa, Ha Ji-won đã có một lựa chọn thông minh. Chỉ là sự lựa chọn này đặt trong vị trí của nàng, có vẻ rất hèn mọn. Jun Ji-hyun hơi xúc động, nắm tay nàng và thì thầm: "Unnie, không cần phải như vậy." Ha Ji-won mỉm cười: "Ta vừa mới vào cuộc đều đã nghĩ thoáng rồi, chẳng lẽ ngươi vẫn nhìn không ra sao?" Jun Ji-hyun ngẩn người, trầm ngâm. Thật lâu sau mới lắc đầu: "Chúng ta gọi tên là được rồi." Hai người phụ nữ nhìn nhau và mỉm cười, lúc này hai nữ diễn viên chưa tiếp xúc nhiều đã nhanh chóng thân thiết. Ahn Jung-hoon vẫn đang tắm. Hai người phụ nữ nằm cạnh nhau trên giường và nói về một chủ đề chung: "Ji-hyun, tại sao ngươi không đến LOEN?" "SQ khá tốt với ta, khó mà nói đi thì đi. Hợp đồng sẽ hết hạn vào năm sau. Đến lúc đó đi vẫn chưa muộn." "Ngươi cũng là nhớ tình bạn cũ." Ha Ji-won cười nói: "Lần này Giải Rồng Xanh và Grand Bell có mời ngươi không?" "Có thư mời xem lễ, dù sao ta cũng không có đề cử, không có liên quan đến ta, liền không thèm đi. Thế còn ngươi?" "Grand Bell Award đã đề cử ta cho Giải thưởng Nữ diễn viên được yêu thích, còn Rồng Xanh thì không liên quan gì đến ta." Jun Ji-hyun bật cười: "Không thành vấn đề, ngươi đã định đóng « Sóng thần ở Haeundae » của hắn, ước chừng các giải thưởng năm sau không chạy nổi, dù phim có khét lẹt thì hắn cũng sẽ cho ngươi một giải thưởng lớn." Ahn Jung-hoon lau tóc, đi ra khỏi phòng tắm: "Uy uy uy. Ta là loại người bẩn thỉu tham gia vào hoạt động thao tác ngầm đó sao?" Hai người phụ nữ đồng thanh: "Đúng." Ahn Jung-hoon chỉ vào bọn họ không nói nên lời, sau đó lắc đầu cười: "Ta mới trở về nước năm nay, không tham gia nhiều việc nên cũng đành thôi. Năm sau « Sóng thần ở Haeundae » hay « Mật danh Iris », cái nào không đạt giải coi như ta trình độ thấp. Ji-hyun, ngươi đã nhất định phải chờ năm sau mới đến LOEN, vậy năm sau ta liền chuẩn bị phim cho ngươi, ngươi đừng ghen tị với thu hoạch năm sau của các nàng.” Jun Ji-hyun lườm hắn một cái: "Vậy thì ngươi còn phải vất vả, chúng ta mấy cái này thì cũng thôi, ngươi còn có mấy muội muội idol trong làng âm nhạc đâu?" "Ha ha, cũng giống vậy. Năm sau, Girls' Generation mà không nổi tiếng trong làng ca nhạc, coi như ta thua." Ha Ji-won tỏ ra hào hứng: "Girls' Generation? Có phải là nhóm nữ gặp phải biển đen im lặng không?" Jun Ji-hyun nói: "Vâng, ngươi cũng biết?" "Ta thế nhưng là một nữ nhân đã phát hành một album! Đừng đánh giá thấp kiến thức của ta về thế giới âm nhạc a!" Ha Ji-won cười nói: "Nhóm nhạc nữ này cũng có tỷ muội sao?" Jun Ji-hyun trợn trắng mắt: "Có... Còn không chỉ một cái." Ahn Jung-hoon ho khan một tiếng: "Ngươi chơi album bán vé, có liên quan gì đến thế giới âm nhạc sao? Nói đến chuyện này, ta nghe nói năm nay ngươi đã hợp tác với Rain trong MV... Tiểu tử này ta thấy rất không vừa mắt, sau này đừng phản ứng hắn." Hai người phụ nữ nhìn nhau, đây là lần đầu tiên Ahn Jung-hoon tỏ ra khó chịu với một nghệ sĩ ở vị trí của hắn, nếu lời này được lan truyền, ước chừng Rain cũng liền chấm dứt... Trước đó, ngay cả Lee Byung-hyun, người có scandal với Song Hye Kyo cũng không nhận được sự đối xử này. Rain gia hỏa này đến cùng đã làm cái gì người người oán trách vậy? Đương nhiên, hai nàng cũng không cần đi truy đến cùng, chỉ yên lặng ghi ở trong lòng. Ha Ji-won đổi chủ đề và nói: "Aigoo, ta già hơn Girls' Generation hẳn một vòng, áp lực này ngày càng nặng a..." Ahn Jung-hoon trơn trượt chui vào giữa các nàng, mỗi tay ôm từng người một, cười nói: "Bọn họ không có phong tình của các ngươi, Xuân Lan Thu Cúc mỗi người một vẻ nha." Cả hai người phụ nữ đều mỉm cười, dựa vào ngực hắn và ngừng nói. Ahn Jung-hoon cũng không làm gì cả. Ha Ji-won lần đầu tiên đến, mặc dù đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng lập tức liền ấn người ta xuống chơi song phi có vẻ quá háo sắc. Ha Ji-won dường như nhìn ra được tâm ý của hắn, dựa vào trong ngực hắn nhắm mắt lại, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười động lòng người.