Tứ Ngược Hàn Ngu
Chương 118 : Hơn một nửa...
Ngày đăng: 10:44 30/09/20
Chương 118: Hơn một nửa...
Kim Hyo-yeon lặng lẽ đi theo Ahn Jung-hoon ra khỏi ký túc xá, cho đến khi họ đã đi ra trọn vẹn năm sáu phút, ký túc xá Girls’ Generation vẫn còn ngốc trệ.
Sau một thời gian dài tiếp xúc, mọi người đều biết rằng bản tâm của Ahn Jung-hoon là thực sự quan tâm đến Girls’ Generation, không phải vì thể xác của họ. Soo-young, Yoon-ah ai mà không đuổi theo hắn đến gần chết, hắn mất một lúc lâu như vậy mới nhận lời, lý do chấp nhận vẫn là tính chiếm hữu chứ không phải ham cái gì. Vì vậy, Kwon Yuri chưa bao giờ dám thổ lộ, nàng vẫn mong chờ ngày được tự do, để hắn được hạnh phúc trông thấy, với tính chiếm hữu của hắn thì một khi thổ lộ thì nàng sẽ không bao giờ có cơ hội để thoát thân.
Họ không ngờ rằng Kim Hyo Yeon lại làm việc nghĩa không chùn bước như thế, và họ cũng không ngờ Ahn Jung-hoon sẽ chấp nhận điều đó chỉ trong vài giây. Đây không giống như biểu hiện thường ngày của hắn a...
Cuối cùng thì chuyện gì đã xảy ra? Mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào Kim Tae-yeon.
Kim Tae-yeon cười khổ nói: "Hắn gần đây hơi khó chịu, như các ngươi đều biết. Hắn thậm chí còn muốn quy tắc ngầm đùa bỡn người khác để thư giãn... Ta vừa nói với hắn chưa đầy nửa tiếng trước rằng không nên đùa bỡn người vô tội, nhưng nếu sau cùng vẫn là của hắn thì cứ dứt khoát một chút, như vậy mọi người đều nhẹ nhõm. Thực ra, ta đang nói về bản thân mình, nhưng không ngờ..."
"..." Tất cả mọi người bất lực nhả rãnh. Lời nói này, trong lúc nhất thời mọi người không thể biết liệu nó có đạo lý hay không, dù sao Kim Hyo Yeon chỉ đơn giản là đâm đầu vào...
Một lúc sau, Choi Soo-young liếc nhìn Kwon Yuri đang thất thần nở nụ cười như không cười, chậm rãi nói: "Cũng có lý. Nếu có thời gian rảnh để đùa bỡn người khác, còn không bằng nhanh chóng giải quyết một số việc."
Jessica Jung, Tiffany, và Im Yoon-ah đều lắc đầu cười, cũng không biết nụ cười đó có ý nghĩa gì, nhưng tất cả đều mỉm cười và trở về phòng.
Kim Tae-yeon cũng bất đắc dĩ trở về phòng, ôm đầu gối ngồi trên giường, nghĩ đến cuộc trao đổi với hắn hôm nay, nghĩ đến cái ôm ấm áp trong áo khoác của hắn, nàng dần dần thất thần. Một lúc sau, bạn cùng phòng Choi Soo-young vừa đi vào vừa rửa mặt, nhìn bộ dạng của nàng, cười nói: "Không vùng vẫy nữa sao?"
Kim Tae-yeon nở một nụ cười dễ thương: "Không vùng vẫy."
"Ta đã sớm nói rằng chúng ta sẽ làm tỷ muội theo cách khác nha..." Choi Soo-young lười biếng rửa mặt: "Ta đã biết rằng ai cũng có thể chạy, chỉ có ngươi không thể."
Kim Tae-yeon không nói gì.
Choi Soo-young lại nói: "Hắn không trực tiếp muốn ngươi, vẫn là đang đợi cái gọi là cá cược kia đúng không? Hắn đối với ngươi tốt như vậy khiến ta cũng phải ghen tị, ngươi chạy như thế nào?"
"Đúng vậy a... Ta một mực đang lừa mình dối người." Kim Tae-yeon tự giễu cười: "Ta chưa bao giờ nghe nói có người hi vọng thua một ván cược trong đời mình, nhưng bây giờ nó đã thực sự xảy ra với ta."
"Haha... Phải nói rằng không tỷ muội nào muốn ngươi thắng cược a! Nếu ngươi thắng cược, nghĩa là "GEE" không có đỏ a!"
"Ây... Ha ha, cũng đúng." Kim Tae-yeon bật cười, vụ cá cược này từ đầu đến cuối là một trò đùa a... Nhưng hết lần này tới lần khác hắn vẫn tuân thủ, tự tin chờ ngày đáp án được công bố. Hắn luôn nói rằng chúng ta tính trẻ con, nhìn như vậy có vẻ như kỳ thật hắn cũng hơi có tính trẻ con đâu... Thật đáng yêu.
Hai tỷ muội trò chuyện một cách thoải mái. Sát vách họ, Lee Soon-kyu quay trở lại phòng, lên mạng mà không nói gì và bắt đầu trò chơi. Thấy đại thúc offline, Lee Soon-kyu cầm điện thoại gửi tin nhắn: "Ngươi ngủ chưa?"
...
Ahn Jung-hoon rời ký túc xá SM với Kim Hyo Yeon, và hai người họ đi về phía trước trong im lặng đến nhà trọ đối diện. Không phải Ahn Jung-hoon không muốn nói chuyện, thật ra giữa hắn và Kim Hyo Yeon thực sự không có nhiều tiếp xúc, hắn cũng không biết nên bắt đầu từ đâu.
Đến tầng dưới trong nhà trọ, Ahn Jung-hoon phá vỡ sự im lặng: "Lý do là gì?"
Câu nói này không đầu không đuôi, nhưng Kim Hyo Yeon dễ dàng hiểu được ý nghĩa, bình tĩnh nhìn hắn: "Ta, Yuri và Soon-kyu, đã một mực trốn tránh, cố gắng thoát khỏi bao bọc của ngươi. Lúc đầu ta nghĩ rằng mình đã trốn thoát rồi, nhưng không ngờ khi vừa thư giãn ta đã bị choáng ngợp”.
Ahn Jung-hoon ngẩng đầu suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu: "Ta không muốn thăm dò nguyên nhân cụ thể khiến ngươi bị choáng ngợp. Tóm lại, cuộc sống của các ngươi đều bị ta ảnh hưởng quá sâu, cho nên đều dễ dàng rơi vào cái gọi là tình yêu. Ngược lại khiến ta nhớ tới một cư dân mạng, hoàn cảnh của nàng cũng rất giống các ngươi. Đề nghị của ta với nàng là hãy thử yêu một chút.".
Kim Hyo Yeon gật đầu: "Oppa, Soon-kyu cũng đã nói với chúng ta đạo lý này, chúng ta đều hiểu. Nhưng đôi khi ta nghĩ lại, đi theo oppa là được rồi, cũng không có gì là xấu. Nếu yêu đương tìm bạn trai, ai biết được đó có phải là một bi kịch khác trong tương lai hay không?"
Ahn Jung-hoon nhìn nàng từ trên xuống dưới, bật cười nói: "Thật thú vị, Girls’ Generation các ngươi... Mọi người đều rất thú vị, mỗi người đều khác với nhận thức của ta."
Kim Hyo Yeon bình tĩnh nói: "Chìm thì chìm, ta không muốn giãy dụa nữa, Yuri đã quá mệt mỏi như vậy rồi. Chỉ cần ngươi không chê ta xấu xí là được."
Ahn Jung-hoon thờ ơ nói: "Ngươi phải hiểu đàn ông luôn tham lam sự tươi mới. Dù ngươi không xinh thì cũng không có trở ngại, ít nhất cũng có hứng chơi một đêm."
"Vậy liền cho ngươi chơi một đêm, cũng coi như có kết quả." Giọng của Kim Hyo Yeon có chút run rẩy, nhưng nói xong lại giả bộ bình tĩnh.
"A..." Ahn Jung-hoon lắc đầu, nắm tay nàng: "Ngươi hôm nay đụng phải họng súng, lúc đầu ta xác thực... Ha ha... Bất quá sau khi trò chuyện với ngươi vài câu cũng cảm thấy rất thú vị, ngược lại không có những ý nghĩ bẩn thỉu kia. Đi bộ với ta một chút là được rồi."
Bước đi chậm rãi trong khi được hắn nắm tay mình, Kim Hyo Yeon tim đập thình thịch, ngược lại là cảm thấy thụ sủng nhược kinh. Nghiêng đầu nhìn vào mặt hắn, cảm thấy mình không thể dời mắt. Nàng vốn là thành viên trung thành của Hiệp hội ngoại hình, vẻ ngoài của Ahn Jung-hoon đẹp trai hơn rất nhiều idol, rất phù hợp với kiểu dáng của Hoàng tử quyến rũ trong lòng nàng. Bây giờ quan hệ như thế này khiến nàng càng xem càng thích, chỉ đơn giản là không đủ.
Đi được một lúc, Ahn Jung-hoon nghe thấy trong túi có âm thanh báo tin nhắn, lấy điện thoại di động ra xem: “Ngươi ngủ chưa?” Người gửi: Loli tóc đuôi ngựa kép.
Ahn Jung-hoon cười nói: "Đây là cư dân mạng mà ta vừa nhắc tới. Để thoát khỏi người nam nhân kia, nàng thà hẹn hò trực tuyến trong game."
Kim Hyo Yeon thăm dò tin nhắn và nói với một nụ cười: "Oppa có phải là đối tác hẹn hò trực tuyến của nàng không?"
"Đúng vậy a." Ahn Jung-hoon thản nhiên trả lời và bắt đầu trả lời tin nhắn: "Ta không ngủ, nhưng ta không thể lên mạng vào lúc này."
Kim Hyo-yeon bật cười: "Không thể nghĩ rằng oppa vẫn có thú vui chơi hẹn hò trực tuyến. Ngươi đã bao giờ thấy ảnh đẹp của người ta chưa?"
Ahn Jung-hoon cười và nói: "Ta chưa thấy, nhưng nói chuyện phiếm với nàng rất thú vị. Đúng rồi, nàng là một SONE, có vẻ như vẫn là fan của Soon-kyu nhà các ngươi, và ID trò chơi cũng là Sunny."
Kim Hyo Yeon giật mình: "Trò chơi? World of Warcraft mà oppa đã nói trước đây?"
“Ừ.” Ahn Jung-hoon vừa trả lời, tin nhắn bên kia lại hiện về: “Không có gì đâu. Vừa rồi ta hơi bối rối, nhưng bây giờ nghĩ lại cũng không có gì.”
Ahn Jung-hoon sửng sốt, đáp: "Không sao là tốt rồi, ta đang đi cùng bằng hữu, cũng không tiện liên tục trả lời tin nhắn."
Ngay sau đó là tin nhắn hiện về: "Ân, vậy không làm phiền ngươi, chúc đại thúc ngủ ngon."
Ahn Jung-hoon thu lại điện thoại, quay đầu lại nhìn thấy biểu hiện cổ quái của Kim Hyo Yeon, kỳ quái nói: "Có chuyện gì vậy?"
Kim Hyo Yeon hoàn hồn và ngây ngô hai tiếng: "Không, không có gì. Oppa, ngươi có thể trao đổi số điện thoại với ta được không?"
“Tất nhiên.” Ahn Jung-hoon cười trao đổi số, tiếp tục dắt tay nàng đi dạo chậm rãi, đồng thời thở dài: “Hyo Yeon, nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng ta sẽ nhịn không được cố ý cho hết tất cả các ngươi vào túi. Đến lúc đó các ngươi đừng trách ta."
Biểu cảm của Kim Hyo Yeon thậm chí còn trở nên cổ quái hơn, nhẫn nhịn hồi lâu mới nói: "Sẽ không."
Ahn Jung-hoon cũng không biết ý nàng là mình sẽ không làm vậy hay là các nàng sẽ không trách mình. Hắn lắc đầu và mỉm cười: “Ta vẫn phải cảm ơn ngươi và Tae-yeon đã giúp tâm trạng của ta dễ chịu hơn rất nhiều. Soo-young nói rằng nàng muốn trở thành cảng cho ta tránh gió, có vẻ như Girls’ Generation thực sự là nơi trú ẩn an toàn của ta."
Kim Hyo Yeon dừng lại và nói với một khuôn mặt nghiêm túc: "Ta càng muốn cảm ơn ngươi nhiều hơn nữa, oppa."
"Cám ơn ta vì cái gì?"
"Cảm ơn ngươi đã tôn trọng ta rất nhiều như vậy, khả năng xấu nhất mà ta dự đoán ban đầu là ngươi căn bản mặc kệ ta."
Ahn Jung-hoon nhìn vào mắt nàng một cách nghiêm túc: "Hyo Yeon... Ta hi vọng ngươi lúc nào cũng tự tin như lúc đối mặt với việc khiêu vũ."
Kim Hyo Yeon gật đầu nặng nề: "Vâng, oppa... Oppa, chúng ta sẽ trở thành cảng tránh gió của ngươi."
"Vậy thì cảm ơn trước.” Ahn Jung-hoon cười ha ha một tiếng: “Về đi, đã muộn rồi. "Hừm… Về ký túc xá hay là đi nhà trọ?”
Kim Hyo Yeon đỏ mặt và nói: "Nhà trọ. Nếu ta quay lại thế này, ta, ta sẽ rất mất mặt."
Ahn Jung-hoon bật cười: "Chuyện này có gì đáng mất mặt? Lên giường với người khác chẳng lẽ rất có mặt mũi?" Ngừng một chút, hắn vươn tay vỗ mông nàng: "Đi thôi."
Tiếng đánh đòn trong trẻo vang lên khiến cả hai sững sờ một lúc, không tự chủ được nhìn nhau, nghĩ đến cảnh đánh đòn trừng phạt khi dạy múa, tuy thời gian chưa được bao lâu nhưng cả hai đều cảm thấy đã rất lâu rồi.
Kim Hyo-yeon cắn chặt môi dưới và nhớ lại cách đánh giá của Yuri lúc đó: "Ngươi cũng vậy thôi. Còn đưa cho hắn cái mông để hắn đánh. Ta thấy cho dù là hắn hôn ngươi, ngươi cũng sẽ không tránh."
Đúng vậy a... Hóa ra ta chưa bao giờ trốn thoát...
Nhìn thấy xuân ý trong mắt nàng, trái tim Ahn Jung-hoon cũng chấn động, bàn tay to che nơi vừa đánh tới, nhẹ nhàng xoa nắn, cúi đầu ghé vào tai nàng nói: “Cảm giác thật tốt… Không hổ là nữ hoàng khiêu vũ..."
Hơi thở của Kim Hyo Yeon trở nên nặng nề, nỉ non nói: "Oppa thích là tốt rồi."
Thấy xung quanh không có ai, Ahn Jung-hoon dứt khoát trực tiếp đẩy nàng ra sau gốc cây bên đường, liếm cổ, cởi thắt lưng quần jean của nàng, duỗi tay phải xuống dưới nhào nặn. Kim Hyo Yeon khẽ thở hổn hển, điều chỉnh tư thế của mình hết mức có thể để hắn thưởng thức dễ dàng hơn.
Chẳng biết lúc nào, chiếc quần jean đã tuột đến mắt cá chân, để lộ đôi chân thon dài và tròn trịa. Kim Hyo Yeon rùng mình một cái, Ahn Jung-hoon bừng tỉnh, đây đang là mùa đông, sẽ lạnh đến chết người, vì vậy hắn thu hồi bàn tay đang tác quái, cúi xuống kéo lại quần jean, cười nói: "Đi thôi."
"Ân." Kim Hyo Yeon nhẹ nhàng nhìn động tác xoay người của hắn, trong lòng cảm thấy thỏa mãn.
Đến nhà trọ, vào cửa bật máy sưởi, Ahn Jung-hoon liền trực tiếp cởi áo, cười nói: "Ta đi tắm trước."
Kim Hyo Yeon đỏ mặt, do dự một chút, bỗng nhiên nói: "Ta kỳ lưng cho ngươi được không?"
Ahn Jung-hoon lại vỗ nhẹ vào mông nàng: "Được. Để ta xem những phẩm chất của người vợ, người mẹ tốt của Hyo Yeon."
Cái gọi là kỳ lưng, kết quả cuối cùng là hai người trần truồng ôm nhau trong bồn tắm. Bàn tay của Ahn Jung-hoon chơi đùa cơ thể khỏe đẹp cân đối của nàng dưới nước, và tay của Kim Hyo Yeon nhẹ nhàng lột động phía dưới cho hắn.
Một lúc sau, Ahn Jung-hoon hơi xoay người lại, Kim Hyo Yeon hiểu ý, giang hai chân ra, để hắn dễ dàng tiến vào. Nước tắm bôi trơn giúp phá vỡ rào cản của thiếu nữ, Kim Hyo Yeon chỉ cảm thấy hơi sưng và đau, một giọt máu đã dần dần hòa tan trong nước.
Girls' Generation... Đã hơn một nửa. Trong khi Ahn Jung-hoon chậm rãi rút ra đút vào, ý nghĩ này đột nhiên xuất hiện trong đầu...
...
Vào sáng sớm, Kim Hyo Yeon tỉnh dậy sau giấc ngủ say, Ahn Jung-hoon đã không còn ở đó, và một mảnh giấy được để lại trên giường cho biết hắn đã đi làm. Kim Hyo Yeon đặt tờ giấy xuống và kiểm tra thời gian, đã hơn chín giờ sáng, nàng không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ. Là một idol, lịch làm việc và nghỉ ngơi nghiêm ngặt từ lâu đã khiến nàng quen với việc thức dậy sớm, dù cho hôm trước đi ngủ lúc nửa đêm. Nhưng lần này không biết là do quá mệt hay vì sự bình yên mà hắn mang lại bên mình, thế mà lần đầu tiên ngủ thẳng cho đến lúc này.
Khi nàng gọi cho bạn cùng phòng của mình là Jessica Jung, không ai bắt mắt, Kim Hyo Yeon lập tức hiểu rằng mọi người đã bắt đầu luyện tập, trong lòng càng là cảm thấy xấu hổ. Nàng vội vàng đứng dậy, nhưng lại cảm thấy một cơn đau khác, gõ gõ đầu bất đắc dĩ, biết rằng hôm nay mình không thể tập được nên dứt khoát đắp chăn bông và tiếp tục ngủ.
Nàng không biết mình đã ngủ bao lâu, cảm thấy cửa có tiếng cạch cạch, Kim Hyo Yeon từ trong mộng tỉnh lại, quay đầu nhìn, Choi Soo-young thò đầu vào từ cửa, nhìn thấy dáng vẻ buồn ngủ của nàng, trêu chọc mà nói: “Mười tuổi không tệ a, một người thế mà có thể ứng phó được hắn."
Kim Hyo Yeon cũng không che lấp, cứ như vậy trần truồng rời giường mặc quần áo. Sau khi mặc xong, nghiêm nghị nói với Choi Soo-young một câu: "Unnie."
"Phốc..." Choi Soo-young bật cười: "Cái này chỉ là để đùa oppa và Tae-yeon thôi, chẳng lẽ còn thật bắt các ngươi phải gọi ta là unnie a? Tiffany cũng chưa bao giờ gọi như vậy, chỉ có Yoon-ah, mà nàng vốn dĩ nhỏ tuổi hơn ta, cái đó không tính.”
"Nha..." Kim Hyo Yeon lần này ngược lại có chút đỏ mặt.
Choi Soo-young lại nói: "Tốt tốt, đi ăn gì đi, các nàng đều đang đợi ở dưới lầu đâu."
Kim Hyo Yeon chạy vào phòng tắm để tắm rửa, và hỏi: "Đừng nói là các ngươi muốn ta mời khách nhé, ta không có tiền trên người a..."
"Tae-yeon nhận được giải thưởng mời khách đâu."
"Nhắc mới nhớ, tại sao oppa không ăn Tae-yeon..."
"Nói là đang đợi kết quả cá cược..." Choi Soo-young lại cười khi nàng đang nói nửa chừng: "Ha ha, bao gồm cả Tae-yeon, sáu người. Nếu tính cả Yuri... Chậc chậc."
Kim Hyo Yeon do dự một lúc, và nói: "Soon-kyu..."
"Hả? Có chuyện gì với Soon-kyu?"
"Ây... Không, không có gì." Kim Hyo Yeon nuốt sự kiện tin nhắn ngày hôm qua về trong bụng, rốt cuộc thì nàng cũng chỉ hoài nghi thôi, chưa chắc chắn nên không thể nói lung tung được.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, khả năng thực sự là quá lớn a... Mọi người đều biết Soon-kyu để tên là Sunny trong game, mà Soon-kyu nói chuyện trời đất cũng nói rằng nàng đã gặp một đại thúc rất thú vị trong game, thêm nữa là vấn đề của người kia cũng như các nàng... Thấy thế nào cũng giống a... Chỉ là chuyện này không khỏi hơi trùng hợp quá, Kim Hyo Yeon lắc đầu, có chút không dám tin.
Nếu thật là vậy, Soon-kyu a Soon-kyu, ngươi cái này gọi là lên trời không đường xuống đất không cửa a? Trốn đến trên Internet, còn có thể đâm đầu vào hắn?
Kim Hyo Yeon thở dài, cảm thấy sâu sắc vận mệnh ly kỳ.