Tứ Ngược Hàn Ngu
Chương 98 : Tìm kiếm ngọc rồng
Ngày đăng: 08:07 25/08/20
Chương 98: Tìm kiếm ngọc rồng
Ahn Jung-hoon sáng sớm thức dậy liền dốc hết tâm sức vào công việc của LOEN, tất cả trò chơi và tán gẫu trực tuyến đều bị ném lên chín tầng mây, bởi vì phim đã kết thúc và còn nhiều việc phải làm.
Ngay khi vào văn phòng, mới gọi Lee Ji-eun và các muội tử trong nhóm nhạc nữ đến để thu âm một bài hát, liền nhận được cuộc gọi từ quầy lễ tân, Ha Ji-won đến.
Yoo In-na phục vụ cà phê, và đôi mắt to của nàng lặng lẽ liếc nhìn chủ tịch và Ji-won tiền bối. Trong mắt thư ký Yoo, tất cả những người nữ nhân xuất hiện trước mặt chủ tịch có lẽ đều là loại quan hệ đó... Còn Ahn Jung-hoon ở trước mặt Ha Ji-won, cũng không hề né tránh, đưa thư ký đến ôm vào lòng. Tiếp tục thảo luận về các vấn đề hợp đồng với Ha Ji-won.
Ha Ji-won giống như không nhìn thấy, ánh mắt trên hợp đồng lưỡng lự thật lâu, mới nói: "Đến công ty của Ahn thiếu, xem ra có thêm một cái chỗ tốt ngoài ý muốn, cổ phần gần như tăng gấp đôi."
Ahn Jung-hoon cười nói: "Cái này gọi là không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con. Vì ngươi sẵn sàng chấp nhận rủi ro nhất định, ngươi sẽ luôn thu được lợi nhuận lớn."
Ha Ji-won cuối cùng cũng hướng ánh mắt về phía thư ký trên đùi hắn, mỉm cười: "Ngươi đang ám chỉ ta cũng phải làm chuyện này sao?"
Cuối cùng Yoo In-na cũng không kìm được đỏ mặt, thoát khỏi vòng tay của Ahn Jung-hoon, bịch bịch chạy.
Ahn Jung-hoon cười ha ha một tiếng: "Hợp đồng không bắt buộc, chính ngươi tùy ý."
Ha Ji-won bật cười lắc đầu: "Ta rất hài lòng với bản hợp đồng. Cảm ơn Ahn thiếu... Không, chủ tịch."
Ahn Jung-hoon cũng không còn nói giỡn, nhìn Ha Ji-won ký tên, mới mở miệng nói: "Ta sắp bắt đầu một bộ phim mới, ngươi sẽ là nhân vật nữ chính."
Ha Ji-won giật mình: "Tae-hee và những người khác..."
Ahn Jung-hoon khoát tay nói: "Các nàng có sắp xếp khác, ngươi không cần phải lo lắng về chuyện này."
Ha Ji-won cắn môi dưới, do dự một lúc: "Thật muốn ngầm ta?"
"Phốc..." Ahn Jung-hoon vừa nhấp một ngụm cà phê, nghe vậy liền không nhịn được phun ra: "Tại sao ngươi luôn không thể nghĩ tốt về ta đâu?"
Ha Ji-won thở dài: "Ngươi đã ký hợp đồng với rất nhiều nữ nhân của chính ngươi trước ta, đều không ai trong số họ xuất hiện trong phim của chính ngươi. Nhưng ngay sau khi ta đến, ta đã trở thành một nhân vật nữ chính của phim mới, vì vậy ta có thể nghĩ như thế nào? Đừng nói là ta. Tae-hee và những người khác cũng sẽ nghĩ như vậy."
Ahn Jung-hoon vỗ vỗ đùi, cười nói: "Ta biết ngươi có tài diễn xuất tốt, đừng tiếp tục thăm dò ta. Nếu ngươi thực sự nghĩ vậy thì cứ thành thành thật thật ngồi đây. Không nghĩ như vậy, liền về nghỉ ngơi thật tốt đi, nếu lịch trình riêng có thể đẩy lên, trong vòng hai ngày ta sẽ gửi kịch bản vào hòm thư của ngươi. Bộ phim này rất quan trọng, ngươi đừng có suy nghĩ lung tung."
Ha Ji-won có chút bất ngờ nhìn ánh mắt của hắn, nhìn thấy ánh mắt trong veo, thế là gật gật đầu: "Vâng, ta đã biết."
Ahn Jung-hoon suy tư một chút, sau đó nói: "Ngươi là nghệ sĩ cấp bậc này ký hợp đồng, lẽ ra phải bắt đầu họp báo, đối với ngươi và ta đều có chỗ tốt. Nhưng lần này, quan điểm của ta là tạm thời không nên mở họp báo vào lúc này. Tốt hơn hết là nên để làm mánh lới quảng cáo khi thông báo bộ phim bắt đầu ghi hình. Ngươi có ý kiến gì không?"
Ha Ji-won cuối cùng cảm thấy được tôn trọng và không thể không nói nghiêm túc: "Chủ tịch sắp xếp như vậy là tốt rồi."
Ahn Jung-hoon gật gật đầu, không cần phải nhiều lời nữa. Ha Ji-won thức thời cúi chào cáo từ. Vừa bước ra cửa liền thấy mấy tiểu cô nương đứng ở bên ngoài co rụt lại, tựa hồ không dám làm phiền đại tiền bối. Ha Ji-won biết đây có lẽ là nhóm nhạc nữ mà công ty chuẩn bị ra mắt, đứng ở đây sợ Ahn thiếu có cái chính sự khác muốn làm nên nhẹ nhàng cười với các nàng rồi quay người rời đi..
Ngay khi Ha Ji-won rời đi, chúng tiểu cô nương thở dài. Bae Suzy nói với đôi mắt long lanh: "Đại phát! Là Ha Ji-won tiền bối!"
Kim Hyun-a có chút ghen tị: "Thật xinh đẹp a... Khí chất kia... Chậc chậc..."
Lúc này Ahn Jung-hoon cũng bước ra và nhìn thấy chúng tiểu cô nương, cười nói: "Thế nào, ghen tị khí chất của người ta? Loại vật này, mười năm nữa tự nhiên sẽ có, ghen tị cái gì? Người ta còn phải ghen tị tuổi trẻ của các ngươi đâu."
Các thiếu nữ đều cười xấu hổ. Lee Ji-eun, Kim Hyun-a nhìn hắn với ánh mắt lấp lánh, nhưng vẫn là kiềm chế bản thân rất tốt trước các tỷ muội khác, thành thật cúi chào: "Xin chào Chủ tịch."
Ahn Jung-hoon cười nói: "Bảo gọi là oppa, lại gọi là chủ tịch, các ngươi là muốn bị đánh?"
Các thiếu nữ nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Kim Hyun-a, người đã phát sinh qua quan hệ siêu hữu nghị đứng ra, nói ra: "Đây là đang ở công ty đâu, tất nhiên phải trang trọng. Hơn nữa, coi như chúng ta gọi oppa, ngươi làm cách nào để Cho-rong cùng Minah gọi được ra khỏi miệng?"
Ánh mắt của Ahn Jung-hoon rơi vào trên người Park Cho-rong cùng Bang Minah, chép chép miệng. Cả hai em bé này đều béo hơn một chút so với lúc mới đến. Bang Minah cũng còn tốt chút, Park Cho-rong đơn giản tròn trịa đáng yêu...
Hai thiếu nữ đều đỏ mặt cúi đầu, rõ ràng là vẫn còn kinh ngạc và căng thẳng trước chủ tịch đại nhân.
Ahn Jung-hoon cố ý giảm bớt tâm tình khẩn trương của các nàng, cười nói: "Ta nghe nói rằng các ngươi đã tham gia kỳ thi tháng ngày hôm qua. Hai người các ngươi đã thể hiện như thế nào?"
Nghe lời này, Bang Minah còn tốt một chút, nhưng đầu của Park Cho-rong gần như rủ xuống đất. Kim Hyun-a nhỏ giọng nói: "Minah thăng cấp, Cho-rong không có vượt qua..."
Ahn Jung-hoon khẽ giật mình, không khoa học a! Park Cho-rong không thể vượt qua kỳ thi hàng tháng? Lee Young Seok nghiêm nghị như vậy sao? Không nhịn được hỏi: "Sai ở đâu vậy?"
Park Cho-rong tiếng như muỗi vo ve nói: "Quản lý cơ thể không đạt tiêu chuẩn..."
"Khụ khụ..." Ahn Jung-hoon kém chút cười đau cả bụng, hắn ngược lại quên mất. Đối với với hắn mà nói, ngoại hình mũm mĩm của Park Cho-rong đơn giản là quá đáng yêu, nhưng đối với Lee Young Seok mà nói thì hoàn toàn không thể chịu nổi a! "Nhắc tới đồ ăn của LOEN chúng ta cũng ngon, các ngươi một cái hai cái đều mập một vòng. Suzy đã đủ mập rồi, không ngờ lại càng mập hơn."
Khuôn mặt của Park Cho-rong bỏng đến sắp phát sốt, nàng vốn là tính tình hướng nội, lần này càng là ấp úng nói không ra lời.
Bae Suzy cũng đỏ mặt cãi lại: "Ta đây là hài nhi mập! Hài nhi mập á!"
Ahn Jung-hoon đưa tay ra bóp má nàng rồi xoay nửa vòng: "Còn hài nhi mập? Đều nhanh bóp ra dầu rồi. Ngươi cũng cẩn thận một chút, đừng bị đội trưởng Lee hạ xuống hạng B, nhưng là mắc cỡ chết người."
Bae Suzy rùng mình, lời nói của Ahn Jung-hoon đang chọc vào chỗ lo lắng nhất của nàng, thế là ngẩng đầu nháy mắt bán manh, hi vọng oppa của nàng có thể nói vài lời hữu ích để giúp đỡ. Ahn Jung-hoon sao có thể nhìn không ra điểm tính toán này của nữ hài, cười nói: "Chớ bán manh, đội trưởng Lee đây là vì lợi ích của các ngươi, nên ta sẽ không xen vào."
"Nha..." Bae Suzy ủ rũ cúi đầu nắm tay Park Cho-rong nan tỷ nan muội, hai muội tử nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy vẻ mặt đau đến không muốn sống của người kia...
Ahn Jung-hoon cũng ngừng đùa, vỗ tay phát ra tiếng, nói: "Đi thôi, thu âm đi."
Theo kế hoạch, ca khúc « Gift » ngoài phiên bản do chính Ahn Jung-hoon hát, còn cần bốn cái muội tử này thu âm một phiên bản mới cho bộ phim và các ca khúc trong tương lai sử dụng. Mặc dù thời gian luyện tập của các muội tử ngắn nhưng đều rất tài năng, cộng với việc chỉ đệm hát đơn giản, bản thu âm đã được hoàn thành suôn sẻ.
Ném bản ghi âm cho bộ phận chế tác để chế tác hậu kỳ, Ahn Jung-hoon định đuổi các muội tử trở về luyện tập, nhưng khi nhìn thấy biểu cảm có phần u oán của Kim Hyun-a, liền nháy mắt với nàng, Kim Hyun-a hiểu ý đi theo bọn tỷ muội đi.
Trở lại phòng chủ tịch, bắt đầu viết kịch bản « Sóng thần ở Haeundae ». Sau mười phút, Kim Hyun-a lặng lẽ bước vào, thấy Ahn Jung-hoon đang viết kịch bản, liền lặng lẽ đứng nhìn vẻ mặt làm việc nghiêm túc của hắn.
Ahn Jung-hoon gõ xong một đoạn nội dung, liền quay lại cười nói: "Thế nào, cũng có hứng thú với kịch bản?"
Kim Hyun-a lắc đầu: "Ta nhớ ngươi lắm. Ta chỉ muốn ở bên ngươi, dù là ở lâu một giây cũng được. Dù ngươi đang làm gì đều giống nhau."
Bàn tay Ahn Jung-hoon cứng đờ. Hắn chiếm hữu Kim Hyun-a, chỉ là bị tình dục thúc đẩy, cũng không có mấy phần tình cảm, khác với Choi Soo-yeong và Im Yoon-ah các nàng. Nói một cách khó nghe hơn, ngay cả khi không coi nàng như một món đồ chơi, cũng không kém nhiều lắm. Nhưng không ngờ lại được nghe những lời yêu thương như vậy từ nàng.
Nếu trong những năm điên cuồng nhất của việc săn x diễm kia, có một thứ đồ chơi nào đó nói chuyện với hắn như thế này, hắn sẽ có còn như vậy không? Ahn Jung-hoon lặng lẽ nhìn vào đôi mắt trong veo của Kim Hyun-a, thật lâu không nói nên lời.
Kim Hyun-a bị ánh mắt kinh ngạc của Ahn Jung-hoon nhìn chằm chằm đến có chút kỳ quái, lộp bộp nói: "Oppa, ta, ta có nói gì sai sao?"
"Không." Ahn Jung-hoon lắc đầu, chậm rãi nói: "HyunA, ngươi không nên tốt với oppa như vậy."
Kim Hyun-a càng không thể giải thích được: "Tại sao a?"
Ahn Jung-hoon thở dài: "Không có gì. Cám ơn ngươi, HyunA."
Kim Hyun-a nháy mắt, nàng cảm thấy oppa hôm nay thật kỳ lạ.
Ahn Jung-hoon dựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại: "Oppa không biết có thể cho ngươi cái gì. Điều duy nhất có thể làm là giúp ngươi có một màn debut ổn định. Đồng đội của ngươi rất có thực lực, nhưng cũng có thể đổi lại là tính tình trẻ con nặng một chút. Các nàng biết kế hoạch và đều biết ngươi là đội trưởng, ngươi phải đảm nhận vai trò, hướng dẫn và khuyên nhủ các nàng."
Kim Hyun-a gật đầu nói: "Ta biết oppa, các nàng đều là bạn rất thân đâu. Cái tuổi này thích ăn cũng bình thường a. Lúc đó ta còn thích ăn hơn các nàng."
"Ngươi còn không lớn bằng Cho-rong đâu, nói ông cụ non." Ahn Jung-hoon nở nụ cười, sờ lên mặt của nàng: "Đừng quá kiềm chế, ngươi đang ở tuổi ăn tuổi lớn, lúc cần ăn vẫn phải ăn nhiều một chút, nếu không oppa sẽ cảm thấy đau lòng."
Kim Hyun-a cao hứng cười: "Vâng, oppa."
Ahn Jung-hoon cười nói: "Ta nhìn ngươi bữa sáng cũng không ăn nhiều. Oppa mời ngươi đi uống trà buổi sáng, thế nào?"
Đôi mắt của Kim Hyun-a sáng lên. Không phải vì cái gọi là trà buổi sáng, mà là vì trải nghiệm hiếm hoi được ở một mình với oppa như một buổi hẹn hò.
Người Hàn Quốc có văn hóa uống trà buổi sáng, nhiều người đến quán cà phê để uống cà phê và ăn bánh ngọt chỉ để tìm chỗ hàn huyên tâm sự, ăn uống tán gẫu chứ không hoàn toàn là để no bụng. Vì vậy, dù đang trong giờ làm việc nhưng khi Ahn Jung-hoon đưa Kim Hyun-a đến một quán cà phê gần đó, tỷ lệ người chiếm chỗ ngồi vẫn rất cao.
Trong lúc nhất thời Ahn Jung-hoon do dự một chút. Tuy hắn mỗi ngày đều điệu thấp nhưng nhất định có rất nhiều người qua đường có thể nhận ra hắn, Kim Hyun-a bên cạnh hắn cũng không phải là một thực tập sinh nhỏ không ai biết. Trong trường hợp hai người đang uống cà phê thân mật và bị chụp ảnh tung lên mạng thì hắn cũng không sao, nhưng chắc chắn sẽ có ảnh hưởng không tốt đến Kim Hyun-a, có thể những tin đồn như sugar daddy sẽ được lan truyền khắp internet trong vài phút, thêm anti cho Kim Hyun-a một cách vô căn cứ.
Kim Hyun-a cũng nghĩ đến tầng này, nhưng nàng thật sự không muốn từ bỏ thời gian ở một mình với oppa, vì vậy nàng chỉ có thể tội nghiệp nhìn Ahn Jung-hoo, chờ đợi quyết định của hắn.
Ahn Jung-hoon suy nghĩ một chút, dự định đưa nàng đến một cái địa phương nhà mình, muốn thân mật làm sao cũng không đáng kể. Đang định rời đi, bỗng nhiên sau lưng truyền đến một tiếng kinh hô cực kỳ bất ngờ: "O... Oppa?"
Ahn Jung-hoon nghe thấy âm thanh này càng thêm bất ngờ, kinh ngạc quay đầu nói: "Hyo Yeon? Làm sao ngươi lại xuất hiện ở đây?"
Chào hỏi chính là Kim Hyo Yeon. Hôm nay, nàng đội một chiếc mũ lưỡi trai và mặc áo jean, xem ra ngược lại là cực kì đẹp trai, nhưng đối mặt với Ahn Jung-hoon, biểu hiện của nàng liền chẳng liên quan gì đến vẻ đẹp trai, nàng yếu ớt gãi đầu nói: “Hôm nay mọi người nghỉ ngơi. Ta ra ngoài để gặp gỡ bạn bè của mình một chút. "Sau một lúc dừng lại, lại nói," HyunA xi, xin chào."
Girls' Generation debut vào tháng 8 năm ngoái. Khi đó, Kim Hyun-a đã dừng các hoạt động của Wondergirls, đồng thời không bao lâu sau liền thoát khỏi đội, vì vậy không có điểm giao tiếp nào giữa họ, và mối ân oán giữa Girls' Generation và Wondergirls không thể liên quan đến Kim Hyun-a. Chỉ là Kim Hyo Yeon tự nhiên nhận ra Kim Hyun-a, và nàng do dự một lúc không biết có nên gọi là Tiền bối hay không, nhưng cuối cùng nàng không gọi.
Kim Hyun-a tự nhiên rất chú ý đến các đối thủ của đồng đội cũ, đặc biệt là từ góc độ của nàng, nàng ấn tượng nhất với Kim Hyo Yeon, người rất mạnh về vũ đạo, vì vậy nãng cũng lịch sự chào hỏi, “Xin chào Hyo Yeon xi, ta rất thích vũ đạo của ngươi." Ngoài miệng nói lời khách sáo, trong lòng quả thực có chút ngạc nhiên, bởi vì nàng nhận thấy rằng Kim Hyo Yeon đối với Ahn Jung-hoon xưng hô lại là "oppa" ! Đúng vậy, không mang theo tiền tố!
Ahn Jung-hoon cười nói: "Đến gặp bạn trai sao?"
Kim Hyo Yeon giật nảy mình: "Ta không có bạn trai!"
"Khẩn trương như vậy làm gì?" Ahn Jung-hoon vỗ vỗ bờ vai của nàng: "Ngươi đến rất vừa vặn, để biểu thị cảm tạ, hôm nay ta trả tiền cho ngươi."
Kim Hyun-a lập tức hiểu ý của oppa, một nam một nữ vào cửa sẽ bị người đoán mò. Rõ ràng là mang nhiều một cái vào cửa liền tốt hơn nhiều mà! Lúc đó Kim Hyo Yeon tự mình đi gặp bạn của nàng, không thể làm ảnh hưởng đến thế giới hai người của mình, lập tức mặt mày hớn hở. Kim Hyo Yeon ngơ ngác đi theo hai người cho đến khi ngồi vào chỗ một cách ngây ngốc, tại sao trước khi kịp phản ứng mình đã lại ngồi với oppa rồi?
Nhiều người quả thật đã chú ý đến Ahn Jung-hoon cùng hai cái muội tử. Đúng như dự đoán của Ahn Jung-hoon, khi cả ba người họ ở cùng một chỗ, không ai nghi ngờ điều gì, nhanh chóng nhìn đi chỗ khác, có mấy người đặc biệt Bát Quái chụp vài tấm hình để giữ lại về sau cũng không còn quan tâm. Nhìn thấy mục tiêu đã đạt được, Ahn Jung-hoon lại vỗ vai Kim Hyo Yeon: "Ngươi có thể đi gặp bạn..."
Kim Hyo Yeon lần này dù có ngốc đến mấy cũng biết mình bị lợi dụng làm lá chắn, dở khóc dở cười nói: "Oppa, ngươi quá đáng mà!"
Ahn Jung-hoon cười hắc hắc: "Thế nào, oppa tán gái, ngươi muốn làm bóng đèn?"
"Ta..." Kim Hyo Yeon bị sặc đến sắp thổ huyết. Ahn đại gia, một nửa số tỷ muội của ta là nữ nhân của lão nhân gia ngươi, ngươi ở ngay trước mặt ta cua cái muội tử khác còn có thể hùng hồn như thế, thật được không? Quả nhiên là vì ta thật sự không có cảm giác tồn tại sao?
Nhưng rõ ràng là không có cách nào để nói điều này, trong lòng mười phần không cam lòng, đang vắt óc suy nghĩ tìm cách để hắc lại thì đúng lúc này một người phục vụ bước đến: "Xin hỏi ba vị muốn cái... Ách... Hyo Yeon? Tới làm sao không tìm ta?"
Ahn Jung-hoon và Kim Hyun-a giờ mới nhận ra rằng Kim Hyo Yeon không phải hẹn ai đến uống cà phê, bạn của nàng chính là người phục vụ ở đây, bọn họ không khỏi quay đầu nhìn lại.
Nhìn một cái, Ahn Jung-hoon liền ngây ngẩn cả người.
Xem khuôn mặt của muội tử phục vụ bàn, Ahn Jung-hoon rất muốn nói một tiếng: Xin chào Soyeon, ta đã sắp gặp toàn bộ nhóm của các ngươi... Ta đây là đang chơi trò chơi ghép hình phiên bản đời thực của T-ara sao? Vẫn là đang tìm kiếm ngọc rồng?