Tù Phi Tà Vương

Chương 333 :

Ngày đăng: 06:29 19/04/20


Quân đội Đại Nguyệt trước sự tấn công của Hiên Viên Khanh Trần liên tục bại

lui. Một đường ép tới khiến Hiên Viên Triệt bất an, bối rối như ruổi bay loạn. Tuy không cam lòng nhưng hắn ta vẫn mất đi tia kiên nhẫn cuối

cùng.



Chỉ trong vài ngày, bảy thành trì đã bị đối phương không phải tổn nhiều

công sức mà công chiếm. Chỉ mới nghe tin này đủ khiên Hiên Viên Triệt

điên cuồng.



Về phía hậu phương Tô Vân Phong vẫn tiếp tục bảo trụ trung lập khiến cho

chỗ dựa của đại quân của Hiên Viên Triệt nhanh chóng tiêu giảm.



- Hoàng thượng, thứ vi thần vô dụng! - tướng lãnh thủ thành ảm đạm quỳ gối trước mặt hắn.



- Ngươi không muốn giải thích với trẫm vì sao ngay cả đạo phòng tuyến

cuối Cùng cũng không thể giữ được! - Sắc mặt Hiên Viên Triệt xanh mét,

nhìn Hiên Viên Khanh Trần đứng dưới thành đang ngửa đầu nhìn xa xăm.

Nghiệt chủng này! Hắn nghiến răng nghiến lợi, oán hận nói:



- Nói cho trẫm biết, ngươi còn có thể kéo dài bao lâu?



- Nêu Bắc An vương thực sự hạ lệnh tấn công thì thần nhiều nhất chỉ có thể duy trì nửa nén hương!



- Phế vật! - Hiên Viên Triệt phẫn hận mắng rồi nhìn tới lá cờ dệt vàng

huy hoàng. Thành quả mà hắn cố gắng nửa đời để đoạt được chẳng lẽ kết

quả vẫn không thể xoay chuyển thiên tướng?



Bỗng, hắn hừ lạnh một tiếng, hỏi:



- Đế cơ đang ở đâu?



Hoa Thanh Nhã kia nhất định là đã nói gì đó trước mặt Tô Vân Phong. Bằng

không, một Tô Vân Phong luôn luôn trung thành với Lan Lăng vương sao có

thể trái lệnh, khoanh tay đứng nhìn hắn bị Hiên Viên Khanh Trần ép tới

tình cảnh này. Lâm Tông Càng nói một câu rất đúng, nữ tử quá mức xinh

đẹp đều là rắn rết!


- Nêu ta đáp ứng thì ngươi sẽ làm gì?



- Thành trì Đại Nguyệt cứ do ngươi lựa chọn; cho dù ngươi có mơ ước nơi

này, nếu thích thì ngươi cũng có thể lấy! - Hiên Viên Khanh Trần giang

tay chỉ khắp bốn phía.



Cảnh Lan, ta lấy thiên hạ nhưng nếu không có nàng thì ta muốn còn có nghĩa gì?!



- Bắc An vương, ngươi... - Tô Vân Phong ngây người. Hắn đánh hạ nơi này

căn bản không phải vì đế vị lãnh lẽo trước mắt kia. Sự tiêu sái của Hiên Viên Khanh Trần khiến Tô Vân Phong hắn không khỏi kính nể. - Đại quân

Lan Lăng sẽ không ngăn trở tân đế Đại Nguyệt rời đi.



Nhìn phong thái hiên ngang rời đi cùa Hiên Viên Khanh Trần, đáy lòng Tô Vân

Phong nổi lên sự hâm mộ, mọi thứ đều thể hiện rõ trong đôi mắt. Chỉ có

người như Hiên Viên Khanh Trần mới có thể đồng hành cùng một A Cảnh vốn

tiêu sái như gió kia.



A Cảnh, rốt cuộc nàng ở nơi nào?



Sau trận chiến, vương triều Đại Nguyệt đổi chủ, sau ngày kế vị, tân đế Hiên Viên Khanh Trần liền mất tích.



Đúng lúc đó, Lan Lăng vương bị bệnh bất ngờ chết, Vân vương gia Tô Vân Phong thân là hoàng tộc, chiến tích hiển hách nên được phò tá lên làm tân chủ Lan Lăng. Sau quốc tang, tân chủ Lan Lăng cũng mất tích.



Cuối đông, không có chút dấu hiệu nào báo rằng mùa xuân đang tới. Khí hậu

mấy ngày này vô cùng khắc nghiệt, hơi thở mùa đông vẫn giăng kín mọi

nơi.



Trên sơn đạo, một chiếc xe ngựa không nhanh không chậm di chuyển, tiếng vó ngựa văng vẳng trong sơn cốc lúc sáng sớm.



- Tới đâu rồi? - giọng nói nữ tử trong xe thực lạnh nhạt, nghe ra dễ làm

thần kinh người ta chấn động. Mấy ngón tay vươn ra khỏi tấm mành, khẽ

xốc lên.