Tù Phi Tà Vương

Chương 332 :

Ngày đăng: 06:29 19/04/20


Đúng vậy đi một đường dài đủ mệt chết ta. Aizzzz! - Vẻ mặt Vô Ngân vô cùng mệt mỏi.



- Ngươi còn biết đường trở về!



- Sợ ngươi không nhìn thấy ta sẽ thật sự tuyệt giao, sau này cả đời không thèm qua lại, thậm chí còn oán hận ta cả đời! - Vô Ngân chớp chớp đôi

mắt mị hoặc, không nhanh không chậm nói.



Hiên Viên Khanh Trần vội vã đi tới bên người y.



- Nói đùa thôi, Cảnh Lan chẳng phải từng nói cũng nên có thời điểm bất hòa mới tốt sao.



- Đúng, ta có nghe nói. Vương phi lần nào cũng thật lợi hại, nghe nói

ngươi tìm rất lâu rồi mà vẫn chưa có tin tức gì có phải không? - y đột

nhiên nói khiến Hiên Viên Khanh Trần chột dạ. Hắn gầy yếu tới mức khiến

người ta giật mình, nhìn sắc mặt có thể đoán là thân thể sớm phải vượt

qua rất nhiều vất vả mệt nhọc. Thực không biết hắn lấy năng lượng từ đâu để tiếp tục chống đỡ tới lúc này.



Hiên Viên Khanh Trần theo thói quen, ảo não nhíu mày:



- Nếu lúc trước ta mang nàng đi cùng thì sẽ không tạo điều kiện cho Hiên

Viên Triệt thừa cơ đánh lén. - thậm chí, hắn còn hối hận vì sao trước

khi rời đi lại không cẩn thận ngắm nhìn nàng. thật sự rất hối hận!



- Quên đi, Hiên Viên Triệt là người có tâm kế, nếu ngươi không làm vậy

thì biết đâu hắn đã đắc thủ! - Vô Ngân lên tiếng khuyên giải hắn. Lời

nói vẫn nghẹn trong họng nhất thời khiến y không biết làm sao để nói ra

được.



Hiên Viên Khanh Trần trầm ngâm rồi khoát tay nói:



- Không cần an ủi ta, sở dĩ sau khi biết được nàng gặp chuyện không may

ta không hề điên cuồng đuổi theo là hoàn toàn do Hiên Viên Triệt bức
Bộ dáng điên cuồng của Tô Tĩnh Uyển lại hiện lên trong đầu Vô Ngân. Không

ngờ, cuối cùng nàng lại tự nguyện để mình làm người thử dược cho y.



“Ta chỉ hận chính mình không thể nhìn thấy bộ dáng đau đớn sống không yên

lành của Hiên Viên Khanh Trần. Chỉ nghĩ thôi cũng thấy nhất định sẽ phi

thường thống khoái!"



Người thí nghiệm dược cuối cùng cũng biến thành kẻ giống hoạt tử nhân (người

thực vật), không có ý thức, không thể hành động. Nhưng đó cũng chính là

thủ đoạn tàn nhẫn nhất, Khanh Trần nhất định sẽ không vì Cảnh Dạ Lan làm ra lựa chọn đó. Bởi vì chuyện này so với chết còn thống khổ hơn nhiều.



Sau vài ngày, Hiên Viên Khanh Trần thay đổi kế hoạch ban đầu, dùng toàn bộ

binh lực chủ động tấn công Hiên Viên Triệt. Liên tiếp mấy tràng chiến

sự, thế công của hắn như chẻ tre, đánh cho quân đội Đại Nguyệt tan nát

như hoa rơi nước chảy. Đang thế tới ào ạt, hắn không chút do dự, mọi

hành động đều liên hoàn, mạnh mẽ khiến Hiên Viên Triệt hoàn toàn không

có khí lực để chống đỡ.



Đáng sợ là, hắn hoàn toàn đem điểm yếu của quân đội mình phơi bày trước mặt Tô Vân Phong, thậm chí còn không hề phòng bị.



- Vô Ngân công tử, ngài nói vương gia có phải...



- Không có cách nào, dĩ nhiên vương gia có dụng ý riêng của mình. - Vô

Ngân lẳng lặng nhìn mọi chuyện phát sinh. Người kia vốn là như vậy, tác

phong lúc nào cũng thích làm việc lớn mật, đúng là thích làm khó y.



Tô Vân Phong là kẻ cẩn trọng, chỗ hổng lớn như vậy dễ dàng bại lộ trước

mặt mình thì dĩ nhiên hắn sẽ không chủ động phát lệnh công kích. Hơn nữa hắn cũng không thể làm trái lương tâm tới hỗ trợ bên phía Hiên Viên

Triệt; thừa dịp này tạm thời án binh bất động chờ đợi. Theo lý thuyết,

trận này ngay từ đầu là mâu thuẫn bên trong Hiên Viên gia, hắn đã nhúng

tay quá nhiều; hiện tại nhàn nhã cũng sẽ không bị người đời rèm pha.