Tù Phi Tà Vương

Chương 331 :

Ngày đăng: 06:29 19/04/20


- Vương phi mau đi thôi, thuộc hạ đã phải người bên ngoài chờ. Đó đều là

những thuộc hạ tốt nhất vương gia lưu lại, thề sống chết sẽ đưa vương

phi tới bên cạnh vương gia!



- Ngươi giúp ta một việc. - đột nhiên nàng đề nghị rồi đưa cây mộc trâm trong tay cho người hầu.



- Đây là?



Đôi mắt sáng ngời của Cảnh Dạ Lan khẽ chớp động, nàng thản nhiên nói:



- Ngươi phải nhớ kỹ những điều ban ngày ta đã căn dặn; còn nữa, đem thứ

này giao cho vương gia, nói cho vương gia biết ta vẫn khỏe mạnh, hắn

không cần lo lắng.



- Không được đâu vương phi, người truyền tin do vương gia phải tới đã mất tích, thời hạn mà thuộc hạ tính toán cũng đã trôi qua. Vương gia nhất

định sẽ biết nơi này gặp chuyện không hay nếu bảo thuộc hạ lừa gạt vương gia thì vạn vạn lần không thể! - gã thuộc hạ sống chết không thể đáp

ứng yêu cầu của Cảnh Dạ Lan.



- Nếu ngươi không tới chỗ vương gia, không nói lời của ta thì mới là hại

ta và cũng hại luôn vương gía. - ngữ khí nàng lạnh băng, ánh mắt vẫn

chăm chăm vào khoảng không phía trước.



Trong không khí ngập ngụa mùi máu tươi khiến nàng cảm nhận một trận ghê tởm muốn nôn mửa.



- Dù vương phi có giết thuộc hạ thì thuộc hạ cũng không thể, làm như vậy!



- Ta sẽ lập tức rời khỏi nơi này nhưng không thể trở lại bên cạnh vương

gia. Việc ta muốn ngươi làm chính là tạm thời không cho vương gia biết.

Theo tính vương gia thì dù có chết hắn cũng sẽ trở về đây, ai cũng không thể đoán được dọc đường đi sẽ có nguy hiểm gì rình dập, ta không thể để cho hắn mạo hiểm trở về! Nếu ngươi thực sự trung thành, tận tâm thì nên nghe lời ta phân phó. Tuy rằng ta chỉ là nữ lưu nhưng cũng là người

không dễ gì bị bại bởi ai; bằng không thì tối nay đã sớm bị bọn chúng

bắt rồi!



Hiên Viên Triệt ba lần bảy lượt phái người đánh lén một lòng muốn bắt được

nàng chỉ vì muốn dùng nàng để uy hiếp Hiên Viên Khanh Trần. Chỉ e dọc
Nữ nhân nhẫn tâm này nàng ủy thác người nói với hắn là vẫn khỏe mạnh; khi

hắn phát hiện sự tình không ổn lập tức đuổi tới thì ngoại trừ những thi

thể kia ra, nàng sớm đã không biết đi về đâu. Hắn nắm chặt cây trâm,

miệng thở dài một hơi.



Ý của nàng đương nhiên Hiên Viên Khanh Trần hiểu được cho nên hắn mới

nhịn xuống mọi thống khổ, lo lắng và nỗi nhớ thương cuồn cuộn để chú tâm tới chiến trường. Hắn tính toán phải xóa sổ tất cả những kẻ ngăn cản

hắn và Cảnh Lan ở gần nhau, không trừ một ai nhất là Hiên Viên Triệt!







Hiên Viên Triệt sợ hãi, vô cùng sợ hãi thiên tướng sẽ ứng nghiệm, một ngày

nào đó Hiên Viên Khanh Trần sẽ thay thế ngôi vị hoàng đế của hắn. Nhưng

Hiên Viên Triệt càng sợ hãi thì Hiên Viên Khanh Trần càng muốn rút ngắn

thời gian khiến hắn phải tận mắt nhìn thấy. Cuối cùng thì ngày mà Hiên

Viên Triệt chờ đợi cũng đã đến.



Rẩm! ---



Hiên Viên Khanh Trần dùng lực vỗ mạnh mặt bàn:



- Chết tiệt! - nghĩ tới Hiên Viên Triệt, hắn lạnh giọng mắng. Tính thời gian thì tác dụng của dược mà Cảnh Lan dùng đã qua rồi.



- Ai, tính tình của ngươi vẫn còn rất tốt nhỉ! Vừa rồi ngươi dụng công như vậy cứ như muốn thiên hạ này đều phải chết!



Thanh âm trêu tức quen thuộc đột nhiên vang lên bên tai, hàng mày Hiên Viên

Khanh Trần vẫn nhăn chặt lại nãy giờ lập tức giãn ra.



- Ngươi đã trở lại!?



Khuôn mặt lạnh lùng lâu nay không hề có biến hóa giờ phút này lại mang theo

sự kỉnh hỉ mà nhìn nam tử đang đứng trước mặt, dùng ánh mắt oán giận

nhìn mình.