Tú Sắc Nông Gia
Chương 157 : Sinh con, tình hình thực tế
Ngày đăng: 20:16 19/04/20
Editor: Gấu mèo + Leticia
Beta: Tuyết Y Sáng sớm ngày hôm sau Bách Thủ lập tức đi chợ, Loan Loan sợ lại xảy ra chuyện gì, nên để Lai Sinh ở nhà chơi. Chưa tới bữa trưa thì Bách Thủ về, hắn đã nhờ Tạ đại ca và Mã đại ca ở huyện nha hỏi thăm, vì Âu Dương gia ở huyện thành, mà hai người họ chỉ là nha dịch nho nhỏ nên cũng không hiểu quá rõ chuyện của Âu Dương gia. Nhưng bọn họ đã đồng ý rồi, đợi khi bọn họ hỏi thăm rõ ràng rồi sẽ trả lời Bách Thủ.
Để bảo đảm, Bách Thủ lại đến quán rượu tìm Dư chưởng quỹ, Dư chưởng quỹ ngược lại lại biết người Âu Dương gia, nhưng chỉ biết Âu Dương gia cũng là gia đình thương nhân, mặc dù làm ăn không lớn bằng Tạ gia, nhưng cũng coi như không tệ, hơn nữa mấy năm này làm ăn càng ngày càng tốt, có điều ông cũng không hiểu lắm về tình huống trong nhà Âu Dương.
Có người hai bên giúp đỡ nghe ngóng, Loan Loan và Bách Thủ mới hơi yên tâm chút. Chuyện này đã ảnh hưởng không nhỏ đến gia đình bọn họ.
Mặc dù như thế, nhưng việc đồng áng thì vẫn phải làm.
Bách Thủ dẫn Lai Sinh ra đồng làm việc, ươm mạ, đợi đến khi mạ lên tốt, thì bắt đầu cấy mạ.
Nói là giúp đỡ, nhưng thật ra thì Lai Sinh cũng không làm được gì, chỉ ở bên cạnh phụ chuyển đồ, làm chút việc đơn giản, còn việc cấy mạ thì thực không dám để cho hắn làm. Hắn không chỉ cắm mạ lộn xộn lệch lạc, ngã trái ngã phải, mà chia mạ ít hay nhiều cũng không đều, cuối cùng còn phải để Bách Thủ nhổ lên cấy lại, lại càng thêm khó khăn.
Kể từ đó, Bách Thủ rất mệt nhọc, hết bận việc đồng áng, về nhà còn phải làm việc, tự nhiên tốc độ cấy mạ cũng rất chậm. May là những nhà khác có quan hệ tốt với nhà nàng sau khi cấy xong thì lập tức tới giúp đỡ hắn.
Có người hỗ trợ, Bách Thủ dứt khoát để Lai Sinh về nhà cùng Loan Loan, như thế buổi chiều Lai Sinh còn có thể lên núi cắt về chút rau cho lợn, giúp đỡ quét sân, giặt quần áo, cái gì không biết, Loan Loan sẽ đứng bên cạnh dạy hắn.
Lúc này Bách Thủ mới yên tâm hơn một chút. Mà những người đến giúp kia biết Loan Loan không tiện, Bách Thủ mỗi ngày đều rất cực khổ, nên mỗi bữa họ đều trở về nhà mình ăn cơm, Loan Loan cứ mời nhưng họ cũng không ở lại, trong lòng nàng vừa bất đắc dĩ lại vừa cảm động.
Đều là những người làm việc quen tay, không tới hai ngày đã cấy xong toàn bộ vài mẫu ruộng, nhưng chưa để cho Bách Thủ thở phào nhẹ nhõm thì bên kia ở ruộng vừa cấy xong, bên này Loan Loan lại muốn sinh.
Sau khi nghe xong lời Dư chưởng quỹ nói, mua đủ đồ thì Bách Thủ đánh xe trâu nhanh chóng về thôn, tiếp đó nói chuyện này cho Loan Loan.
Công khai âm thầm hỏi thăm được từ trong miệng nô bộc của Âu Dương gia, Lai Sinh quả thật là con của Âu Dương lão gia. Lẽ ra cha đi tìm con là chuyện bình thường, nhưng mấy năm trước Âu Dương lão gia đã biết rõ sự tồn tại của Lai Sinh, khi đó cũng không muốn đón hắn trở về, vậy hiện tại là vì sao?
Lại hỏi thăm thêm một hồi, rốt cục mới từ Âu Dương lão thái gia biết được một chút dấu vết. Âu Dương lão thái gia hiện đã bảy mươi, lúc tuổi còn trẻ vào nam ra bắc, mấy năm trước thì ốm một lần, dường như ông cũng biết mệnh mình không lâu, nhưng gia nghiệp lớn như vậy phải xử lý như thế nào?
Âu Dương lão thái gia có ba con trai, Âu Dương lão gia là con trai lớn, lẽ ra gia nghiệp này hẳn là giao cho con trai lớn tiếp quản, nhưng Âu Dương lão thái gia xưa nay cho là Âu Dương lão gia không có thiên phú buôn bán bằng hai đệ đệ, hơn nữa ông lại cưng chiều đứa con trai nhỏ.
Nhưng tổ chế lại có quy định, hơn nữa ba con trai đều có thê thiếp, không biết Âu Dương gia đã tạo nghiệt gì, mà tất cả đều là sinh con gái, sau đó ông lại hạ lệnh, ai có thể sinh được con trai trước thì sẽ được tiếp nhận vị trí gia chủ.
Âu Dương lão gia đã hơn năm mươi tuổi, tuy có kiều thê, nhưng hắn lực bất tòng tâm, trong lòng có chút không phục với quyết định này của cha. Sau đó trong lúc vô tình nghĩ đến sự tồn tại của Lai Sinh, lúc này mới cho người để ý Lai Sinh.
Thông qua quan sát, hắn hiểu được mặc dù đầu óc Lai Sinh không linh hoạt, nhưng Lai Sinh sức lớn, làm việc thì cũng bình thường như ai, nên trong lòng bèn cân nhắc một phen, lúc này mới sai quản gia của hắn là Âu Dương Chất tới tìm Lai Sinh.
Loan Loan nghe xong vừa cảm thấy ngạc nhiên vừa cảm thấy nghi ngờ, nói như thế thì cuộc sống sau khi Lai Sinh trở về còn không biết xấu hay tốt. Nghĩ lại, lời Âu Dương Chất nói hôm đó quả thật có chỗ không đúng.
Chắc hẳn năm đó Âu Dương lão gia căn bản không thực sự đi tìm hai mẹ con Lai Sinh, Lai Sinh có cha như vậy, Loan Loan càng thêm lo lắng cho cuộc sống sau này của hắn.