Tư Thái Cung Phi

Chương 138 : Bất mãn

Ngày đăng: 00:37 19/04/20


Edit: Phương Tu dung.



Beta: Tiên Thái Phi.



Trời sẫm tối, đội ngũ săn bắn mới trở về, doanh trại bắt đầu nhóm lửa, sáng ngời náo nhiệt cả một vùng.



Hoa Thường mặc một bộ thường phục đơn giản, tóc dài buông xõa sau lưng. Nàng đứng trước lều nhìn thánh giá từ phía xa đang đi đến.



Thấy tuấn mã dừng lại, Hoa Thường nở nụ cười, tiến lên nghênh đón.



"Hoàng thượng vạn an." Hoa Thường hành lễ, sau đó nàng ngẩng đầu lên nhìn tiểu Tứ đang được Hoàng đế ôm trong lòng, lộ ra nụ cười bất đắc dĩ: "Tiểu Tứ lại gây thêm phiền toái cho Hoàng thượng rồi phải không?"



Hoàng đế cười sang sảng một tiếng, mở miệng nói: "Không có gì. Tiểu Tứ một lòng hiếu thuận, còn bắt thỏ con cho tỷ tỷ và muội muội đấy."



Công chúa Tố Chi tò mò nhướng mi mắt lên, vô cùng quan tâm tới thỏ con.



Thế tử Trần Cát cầm lồng tre đi đến, cười nói: "Tố Chi muội muội, Tứ đệ bắt được ba con thỏ, muội chọn một con. Phần còn lại, Tứ đệ nói phải để dành cho mẫu phi và Tứ muội."



Công chúa Tố Chi nhìn thỏ con màu xám, vô cùng thích thú, nhưng vẫn nhỏ giọng nói: "Hiền mẫu phi chọn trước đi."



Hoa Thường không nhịn được cười, lên tiếng nói: "Mẫu phi cũng lớn rồi, sao còn thích thỏ con được, con chọn trước đi."



Công chúa Tố Chi nở nụ cười e thẹn, chọn một con nhỏ nhất ôm vào trong lòng.



Hoàng đế sờ đầu Công chúa Tố Chi, cười nói: "Biết hiếu thuận khiêm nhường, thật là một hài tử ngoan."



Hàn huyên một hồi, Hoàng đế lệnh cho mọi người nhập tiệc.



Quang cảnh vô cùng náo nhiệt, tiếng người cười nói râm ran, mỗi người tự nướng con mồi của mình, tất cả đều vô cùng vui vẻ.



Hoa Thường ôm tiểu Tứ đang mơ màng buồn ngủ trong lòng, bên cạnh là Thế tử Trần Cát đang ngồi ngay ngắn. Tuy rằng bọn trẻ không săn được con mồi nào, nhưng Hoàng đế, Đại Hoàng tử và Nhị Hoàng tử đều lén đưa tới không ít thức ăn, có hươu cường tráng, hoẵng béo tốt, còn cả nai con ngơ ngác, cần cái gì là có cái đó.
Giữa nó và Thái tử, Thái tử là đệ đệ còn nhỏ tuổi, lại là người kế vị. Một mặt, tất nhiên phụ hoàng cảm thấy huynh trưởng thì nên nhường nhịn đệ đệ. Mặt khác, thần tử phải biết khiêm tốn, kính cẩn với quân chủ. Cho dù Thái tử có thật sự làm sai đi nữa, làm huynh trưởng thì không nên lòng dạ hẹp hòi, ghen ghét người đệ đệ kế vị này.



Thế nhưng giữa Thái tử và tiểu Tứ, tiểu Tứ là đệ đệ nhỏ tuổi, thân thể lại ốm yếu. Một mặt, tất nhiên phụ hoàng cảm thấy Thái tử làm huynh trưởng nên khiêm nhường khoan dung với đệ đệ. Mặt khác, người làm quân chủ như Thái tử phải có lòng dạ bao la từ ái, đối xử tử tế với thần tử là đệ đệ của mình. Vì vậy đối đầu với tiểu Tứ, tất nhiên Thái tử sẽ thất bại hoàn toàn.



Đại Hoàng tử cong cong khóe miệng, cảm thấy hương vị thịt nướng càng lúc càng ngon.



Tiệc tối náo nhiệt ồn ào kéo dài đến tận đêm khuya, uống rượu ăn thịt, say đến điên đảo, trăm ngàn sắc thái.



Người Hồ Nhung giỏi về chúc rượu, chuốc say không ít người. Có điều cảm giác tồn tại của bọn họ cũng không mãnh liệt cho lắm, không giống như trước đây hùng hổ dọa người và xảo quyệt tính kế.



Chỉ có những hán tử vũ dũng đích thực mới có thể được người khác tôn kính và mến mộ.



Hoàng đế cũng uống không ít rượu, Hoa Thường dùng nước ấm giặt sạch khăn rồi cẩn thận lau mặt cho Hoàng đế, ôn nhu nói: "Hoàng thượng phải biết bảo trọng long thể, thiếu một ly cũng không sao."



Hoàng đế mang vẻ mặt mệt mỏi nằm trên giường, nhẹ giọng cười nói: "Khó có dịp được náo nhiệt như vậy, trẫm cũng không thể khiến mọi người mất hứng."



Hoa Thường lo lắng nói: "Hôm nay săn bắn mệt mỏi cả một ngày, đến buổi tối cũng không được nhàn rỗi. Hoàng thượng hết uống rượu rồi lại ăn thịt, không tốt cho tiêu hóa, nhất định ban đêm sẽ càng khó chịu hơn. Thần thiếp đã phân phó Thái y nấu chút canh bổ dưỡng, đợi lát nữa thì Hoàng thượng có thể dùng được rồi."



Hoàng đế gật đầu, nắm lấy tay Hoa Thường, mở miệng nói: "Nàng vẫn luôn an bài mọi chuyện thỏa đáng như vậy."



Hoa Thường nở nụ cười có chút ngượng ngùng, cúi đầu nhẹ nhàng xoa bóp trán cho Hoàng đế.



Hoàng đế nhắm mắt lại, thoải mái thở ra một hơi, lên tiếng nói: "Ngày mai, vài vị tướng quân ở Tây Bắc sẽ đến đây. Đợi thêm vài ngày nữa thì trẫm sẽ tổ chức tiệc để thưởng cho quan viên biên quan, sau đó là chuẩn bị khởi giá hồi kinh. Nếu tiếp tục trì hoãn nữa, e là sẽ không kịp đón Tết mừng năm mới."



Hoa Thường nhẹ giọng nói: "Thần thiếp nghe nói Mã Tướng quân - phụ thân của Ngọc Quý tần đã đến Tây Bắc. Trước khi thần thiếp lên đường, Ngọc Quý tần còn nhờ thần thiếp mang theo chút đồ làm bằng lông thú đưa cho Mã Tướng quân, cũng là người có lòng hiếu thuận."



Hoàng đế mở miệng nói: "Đến lúc đó trẫm sẽ triệu kiến một mình ông ấy. Nàng cũng không cần tránh đi, có thể nói tình hình gần đây của Ngọc Quý tần cho ông ấy biết, cũng để cho người phụ thân như ông ấy yên tâm."



Hoa Thường gật đầu đáp ứng: "Vâng, thần thiếp đã biết."