Tư Thái Cung Phi

Chương 151 : Sinh con

Ngày đăng: 00:37 19/04/20


Edit: Su Thái phi.



Beta: Mai Thái phi.



Hoa Thường khóc đến mức không thể dừng lại được, Hoàng đế vẫn luôn ôm Hoa Thường trong lòng. Lan Chi thấy thế, cũng không biết giải thích gì thêm, tiến lên hay lui lại cũng không xong, đành phải ra cửa thỉnh Thái y vào. Tâm tình nương nương dao động, có thể ảnh hưởng đến long thai.



Cuối cùng đợi Hoa Thường nín khóc, an tĩnh trở lại, Hoàng đế nhẹ nhàng dùng khăn ấm lau mắt cho Hoa Thường.



Hoa Thường cảm thấy đôi mắt khô khốc gặp được hơi nóng thì dễ chịu hơn rất nhiều. Nàng mê man nhìn nam nhân trước mắt. Khi đau khổ qua đi, lý trí khôi phục lại, Hoa Thường mới phát hiện tình huống hiện tại xấu hổ biết bao nhiêu.



Lén lút tìm hiểu tin tức bị Hoàng đế phát hiện, khóc đến mức người khác không nhận ra bị Hoàng đế thấy được, ôm Hoàng đế không buông tay làm bả vai Hoàng đế cứng đờ, tất cả đều là nàng... Hơn nữa trước đây nàng còn hiểu lầm Hoàng đế. Tuy Hoàng đế không biết nhưng nội tâm Hoa Thường lại cảm thấy áy náy. Quả nhiên là nàng quá nghi thần nghi quỷ, rõ ràng Hoàng đế vì suy nghĩ cho thân thể nàng, cho nên không muốn để nàng biết chuyện tổ phụ đã qua đời. Kết quả lại bị nàng nghĩ là đao phủ...



Hoàng đế nhìn Hoa Thường an tĩnh lại, thỉnh thoảng nàng lại sụt sịt một cái, hắn bất đắc dĩ nhẹ nhàng nói: "Khóc nhiều khàn cả giọng rồi, uống chút nước ấm cho nhuận họng đi."



Hoa Thường ngoan ngoãn uống mấy ngụm nước Hoàng đế đưa tới, sau đó ngượng ngùng cúi đầu nhỏ giọng nói: "Tạ ơn Hoàng thượng."



Hoàng đế ôm Hoa Thường tới giường, tự mình hoạt động bả vai và cánh tay đã tê mỏi một chút, rồi phất tay để Thái y vào bắt mạch cho Hoa Thường.



Hoa Thường vươn cổ tay để Thái y tùy ý bắt mạch, đôi mắt thì nhìn Hoàng đế, vẻ mặt áy náy. Hoàng đế thấy thế không nhịn được cười. Vốn hắn đang có vài phần tức giận, nàng mặc kệ quy củ mà tìm hiểu tin tức trong nhà, mặc kệ cung nhân đang nhìn mà khóc nức nở. Có điều bây giờ khi hắn nhìn dáng vẻ áy náy trong mắt nàng, e là sẽ càng khiến hắn đau lòng hơn.



Thái y bắt mạch xong, đứng dậy kính cẩn chắp tay trả lời: "Hoàng thượng, thân thể nương nương không có gì đáng ngại, chỉ là cảm xúc quá mức kích động, uống mấy chén canh an thần là được rồi."
Thái tử Trần Nghiễm xụ mặt, dáng vẻ không vui không giận, nhàn nhạt nói: "Bổn cung là Thái tử, Quý phi cũng là xưng hô tôn kính, có chỗ nào thất lễ đâu?"



Hoàng hậu nhìn sống lưng thẳng tắp của nhi tử, nhất thời không biết nói gì cho tốt. Biểu cảm trên mặt thằng bé quá quen thuộc. Đúng rồi, rất giống với Hoàng thượng, cái loại biểu cảm nội liễm ngạo mạn nhàn nhạt này. Tuy nói là nhìn ngươi nhưng lại không để ngươi vào trong mắt.



Quả thật hai phụ tử bọn họ có tư cách này.



Hoàng hậu muốn nói cho nhi tử biết, khiêm nhường là đức tính tốt. Kỳ Quý phi dưỡng dục hai nhi tử nên rất được sủng ái. Cứ coi như là làm cho phụ hoàng ngươi vui vẻ, muốn ngươi ở trước mặt phụ hoàng khách khí với Kỳ Quý phi một chút, khiêm tốn một chút, thậm chí là hiếu thuận một chút. Thế nhưng khi nàng nhìn biểu cảm cao ngạo của nhi tử mình, thì nàng lại không nói nên lời. Nghiễm nhi là Hoàng Thái tử, nó vốn nên cao ngạo, không cần cũng không thể cúi đầu.



Thái tử Trần Nghiễm nhìn biểu cảm phức tạp của mẫu hậu, mở miệng nói: "Sau khi Bát đệ sinh ra, nhi thần còn chưa gặp mặt. Vừa hay hôm nay nhi thần đi nhìn thử một chút, xem vị Bát đệ này cuối cùng có khả năng thông thiên gì mà giúp Kỳ Quý phi được tấn vị, khiến cho mẫu hậu lo lắng."



Thái tử hành lễ rồi xoay người rời đi.



Hoàng hậu theo bản năng liền cảm thấy có chỗ không đúng. Đúng rồi, hôm qua, Đại Hoàng tử, Nhị Hoàng tử và Ngũ Hoàng tử đều cùng nhau đi gặp Bát Hoàng tử, thì ra hôm qua Nghiễm nhi không đi với bọn chúng...



Hoàng hậu nàng đã quên, sự ngạo mạn trên mặt của đương kim Hoàng thượng xuất hiện sau khi hắn đã an ổn ngồi lên ngôi vị Hoàng đế. Còn khi hắn vẫn còn là Hoàng tử, so với bất kì kẻ nào khác, thì hắn là người khiêm tốn nhất.



Cho dù đối với Nhu Quý phi - đối thủ một mất một còn của Thái hậu, thì hắn vẫn luôn kính cẩn hữu lễ, không bỏ sót bất cứ lễ vật vào dịp lễ hay ngày tết nào. Không như vậy, sao Tiên hoàng có thể tin tưởng hắn sẽ đối xử tử tế với thứ mẫu và các huynh đệ được?



Hơn nữa khi kim thượng còn là Hoàng tử thì hắn rất gần gũi với các huynh đệ, cho nên có không ít huynh đệ trung thành với hắn. Mặc dù trong lòng hắn không vui, ngầm áp bức Kính vương và Thuận vương, nhưng ngoài mặt vẫn vô cùng thân thiết. Còn chuyện tính sổ cũng là chuyện vài năm sau khi hắn đã đăng cơ.