Tư Thái Cung Phi

Chương 152 : Mười một năm sau

Ngày đăng: 00:37 19/04/20


Edit: Phương Tu dung.



Beta: Tiên Thái Phi.



Thời gian trôi qua như nước chảy, lẳng lặng mài mòn sỏi đá. Thời gian trôi nhanh như thoi đưa, trong nháy mắt đã đi xa.



Mười một năm sau.



Sáng sớm, Vị Ương cung.



Hoàng hậu một thân cung trang màu vàng sáng ngồi trên ghế chủ vị, nếp nhăn nơi khóe mắt càng trở nên rõ ràng hơn, nhưng nụ cười trên gương mặt thì lại thêm ôn hòa, tạo cảm giác vô cùng gần gũi, giọng nói ung dung mang theo vài phần trầm ổn lắng đọng, ôn hòa nói: "Hôm nay các muội muội đều tập hợp đầy đủ, bổn cung vô cùng vui vẻ. Đều là những nữ tử xinh đẹp như hoa cùng tụ hội một chỗ, muôn màu muôn sắc, so với người già cỗi như vỏ quýt giống như bổn cung đây, nhìn các muội thật là thoải mái."



Đức phi cũng hùa theo cười nói: "Hoàng hậu nương nương nhìn chúng ta đến phát chán rồi, hận không thể có thêm nhiều hơn nữa mấy tỷ muội trẻ trung tràn đầy sức sống đấy."



Thấm Thục phi đã lớn tuổi, không còn dung mạo kiều mỹ như năm đó nữa. Nhiều năm qua đi, khí chất của Thục phi cũng dần trở nên bình ổn, toát ra một phong vị khác, thanh âm trầm tĩnh: "Đức phi nói sai rồi, bây giờ Hoàng hậu nương nương vui vẻ không phải vì nhìn tỷ muội đôi mươi trẻ trung, mà là vì con dâu đôi mươi xinh đẹp đấy."



Ninh Phi cũng cười nói: "Hiện tại nghĩ đến con dâu chắc không phải chỉ riêng mình Hoàng hậu nương nương đâu nhỉ? Quý phi tỷ tỷ và Thục phi tỷ tỷ e là cũng không tránh khỏi chuyện này." Vào năm Hưng Trinh thứ mười lăm, Ninh Chiêu nghi được tấn vị lên Chính Nhị phẩm Phi, nhi tử cũng đã cưới nương tử, được bế tôn tử trên tay. Hiện tại vạn sự đều mãn túc, cho nên tinh thần của Ninh Phi đã tốt hơn rất nhiều, không còn sa sút nặng nề như trước kia nữa.


Thục phi vỗ vỗ lên mu bàn tay của Triệu Quý nhân, rất là vui mừng. Đối với trợ thủ đắc lực này, Thục phi vô cùng hài lòng. Triệu Quý nhân qua thời gian bây giờ đã trầm ổn hơn nhiều. Cửu Hoàng tử Trần Yển của nàng bây giờ được dưỡng dưới gối của Thục phi. Thục phi thân cận với Cửu Hoàng tử hơn Ngũ Hoàng tử rất nhiều. Thực chất mà nói, Thục phi khá ghét bỏ Ngũ Hoàng tử, cho nên không thân cận cũng là chuyện bình thường.



Ngọc Chiêu dung, vào năm Hưng Trinh thứ mười lăm sinh được một vị Công chúa, là Lục Công chúa, tấn vị lên Phi, là một nữ nhân vô cùng thuận buồm xuôi gió trong hậu cung, sinh được một nam một nữ, địa vị được củng cố. Đặc biệt là nàng vẫn còn trẻ tuổi, nên khi nói chuyện hay hành sự đều mang theo vài phần ngay thẳng: "Ấu đệ của thần thiếp năm nay mười bảy, bằng tuổi với Hoa Chi Công chúa. Nếu Thục phi tỷ tỷ coi trọng thì gọi hắn đến nhìn một chút, có phương án dự phòng cũng tốt."



Lời này vừa nói ra thì mọi người đều cười. Tất nhiên, lời này của Ngọc Phi cũng chỉ là nói đùa mà thôi, nhưng nếu Thục phi thật sự động tâm, vậy thì xem ra cũng có vài phần thật lòng.



Đương nhiên Thấm Thục phi rất vừa lòng với gia thế của Ngọc Phi. Mấy năm nay Mã gia càng lúc càng lẫy lừng, nhưng mà đó là nhà tướng môn, vô cùng cục mịch quê mùa. Thục phi lo lắng sức khỏe của Hoa Chi Công chúa không chịu nổi loại không khí thô kệch như vậy, cho nên nàng không suy xét đến. Nàng vẫn muốn chọn cho nữ nhi một gia đình có dòng dõi thư hương mà thôi.



Vào năm Hưng Trinh thứ mười lăm, Tiết Quý nhân tiến cung. Hai năm sau nhờ sinh được một nữ nhi nên có chút địa vị, tấn vị thành Vinh hoa, bây giờ nàng đang ở Trường Nhạc cung của Ninh Phi. Ninh Phi chăm sóc Thất Công chúa bốn tuổi của Tiết Vinh hoa vô cùng tận tâm, cho nên cuộc sống của Tiết Vinh hoa cũng không tồi, có chút phong thái phú quý trên người. Khi nàng cười lên còn có vài phần ưu nhã, trêu ghẹo nói: "Thất Công chúa năm nay mới bốn tuổi, Ngọc Phi tỷ tỷ cũng có chất tử bốn tuổi, hay là cũng cho chúng ta xem mặt một chút đi."



Mọi người lại được một trận cười to.



Đều là các phi tần có địa vị và có hài tử nói chuyện, còn những phi tần khác, cho dù phân vị không thấp, nhưng cũng rất khó chen miệng vào, chỉ có thể trưng ra khuôn mặt tinh tế tươi cười phụ họa mà thôi. Hoàng đế đã bốn mươi tám tuổi, hậu cung bây giờ có rất ít người tiến vào. Cho dù tuân theo quy củ mà tiến cung thì cũng rất khó được sủng ái. Mà cho dù được sủng ái đi nữa, nếu như không có con cái thì cũng vô nghĩa.



Đến nỗi kỳ tuyển tú này, Hoàng đế đã sớm nói, về sau sẽ không chọn người cho hậu cung nữa, mà chỉ dùng để chỉ hôn, nạp thiếp cho Hoàng tử và tông thân mà thôi.



Mọi người đen tối suy đoán, có phải Hoàng đế đã "Không được" hay không, có điều không ai dám nói ra, còn vì việc này mà ca tụng Hoàng đế không thích nữ sắc.