Tư Thái Cung Phi

Chương 184 : Trầm Đô

Ngày đăng: 00:38 19/04/20


Edit: Huệ Hoàng hậu.



Beta: Mai Thái phi.



Lần đi tránh nóng này của hoàng gia có thanh thế khá lớn, không phải vì người nhiều, mà là bởi vì Hoàng đế cũng đi. Vì Hoàng đế ra ngoài mà Nội phủ rầu thúi ruột, vô cùng rối ren.



Lần này Hoàng đế định mang theo Hoa Thường cùng với mấy hài tử nhỏ tuổi đi ra ngoài. Phi tần hậu cung tranh đấu đến rách đầu để đi theo, đáng tiếc cơ bản là Hoàng đế không để ý.



Lần này Hoàng hậu lại rất ổn trọng, bởi vì nàng không hề muốn đi tránh nóng chút nào. Tuy nàng ở trong hậu cung tịch mịch và nặng nề này gần như cả đời, nhưng lần này, vào lúc này, nàng lại không thể rời khỏi thượng kinh.



Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Thái tử không ở thượng kinh. Thái tử không ở thượng kinh, mà Hoàng đế muốn đi ra ngoài tránh nóng, điều này có nghĩa là phải có người ở lại giám quốc. Mặc kệ là Vương gia, Hoàng tử hay là đại thần giám quốc, thì Hoàng hậu đều phải vì Thái tử mà tọa trấn hậu cung, đề phòng bất trắc.



Nói cách khác, lỡ như xảy ra chuyện gì, Hoàng hậu có chết thì cũng muốn chết ở hậu cung, đây là tín niệm kiên định của nàng.



Đương nhiên tỷ lệ xảy ra chuyện gần như bằng không. Bây giờ Hoàng hậu muốn ở lại như vậy, phần nhiều cũng là vì để tạo áp lực cho người giám quốc. Ít nhất nàng phải vì Thái tử mà bảo vệ được vài phần trận địa.



Còn có một nguyên nhân nữa, chính là Trịnh Phi. Mưu tính của Trịnh Phi bị Thái tử vạch trần, rõ ràng là đã chọc giận Hoàng đế, trước mắt đang bị cấm túc. Bây giờ Hoàng đế ra khỏi kinh thành đi tránh nóng, ở hậu cung thì Hoàng hậu là lớn nhất, vừa vặn là cơ hội tốt nhất để giáo huấn Trịnh Phi.



Cho tới bây giờ Hoàng hậu cũng không phải là người thiện tâm gì. Nếu Trịnh Phi dám chọc vào mắt nàng, vậy thì đừng trách nàng ra tay tàn nhẫn.



Dưới tình huống như vậy, Hoàng hậu không tranh thủ vào danh ngạch, mà cũng không muốn để Hoa Thường cứ luôn được độc diễn trước mặt Hoàng đế, cho nên nhất định phải đẩy người của mình theo.



Mà trong hậu cung, cung phi thân cận với Hoàng hậu đều là phân vị thấp, lại không được sủng ái. Dù Hoàng hậu muốn dùng sức thì cũng chỉ là cơ hội xa vời mà thôi.




Lần này bởi vì để kịp thời gian đi tránh nóng, cho nên Hoàng đế ra ngoài cũng xem như là đơn giản. Tuỳ tùng đi theo chỉ hơn một vạn, so với lúc đi Tây tuần, thì quy mô lần này chỉ bằng một phần mười.



Đương nhiên, đó là do tính chất của chuyến đi quyết định. Một phần cũng là vì Trầm Đô cách thượng kinh tương đối gần, hơn nữa còn là nơi đất liền, cho nên tương đối an toàn.



Lâm Huyền uyển.



Hoa Thường cư trú trong một cung điện tráng lệ nhất hành cung. Tuy vậy, Trầm Đô lại không thể sánh với mấy lầu gác thủy tạ ở Lạc Đô. Kiến trúc ở Trầm Đô vẫn tương đối uy phong, mang theo sắc thái nhất quán của phương Bắc, nghiêm trang đoan chính, tương đối phù hợp với thẩm mỹ của nam nhân. Đối với các nữ nhân mà nói, vẫn là đình đài lầu các tinh xảo mới làm cho người ta yêu thích.



Tuy cung điện có chút cũ kỹ, nhưng Hoa Thường cũng không phàn nàn. Bởi vì rất lâu rồi không có người cư trú nên có vẻ hơi quạnh quẽ một chút, dù vậy Hoa Thường vẫn ngửi thấy không khí của tự do.



Buổi tối Hoàng đế vừa thảnh thơi một chút liền tới Lâm Huyền uyển.



"Thường nhi, thân thể đỡ hơn không? Dọc theo đường đi là một trận bôn ba mệt nhọc, Thập Hoàng tử còn khóc không ngừng, nàng vẫn ổn chứ?" Hoàng đế nhẹ nhàng vuốt ve lọn tóc thật dài của Hoa Thường, một tay còn lại ôm Hoa Thường, giọng nói nhu hoà khẽ hỏi.



Hoa Thường tựa đầu lên vai Hoàng đế, lắc lắc đầu, dịu dàng nói: "Thần thiếp không sao, tới nơi này rồi thì cảm thấy rất tốt."



Mỗi khi Hoa Thường đi cùng với Hoàng đế ra ngoài thì nàng luôn cảm thấy tâm tình vui sướng. Giống như rời khỏi hoàng cung kia thì sẽ rời xa những tranh đấu, ám chiến, tâm cơ và phản bội. Giống như giữa hai người bọn họ chỉ có tình yêu thật sự mà không hề có tạp niệm.



Hoàng đế thở phào một cái, cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, hắn nhẹ nhàng nói: "Đã nhiều năm không đến hành cung này, cho nên nơi đây quá quạnh quẽ, cũng không có nhiều người. Chờ tu dưỡng xong, trẫm sẽ đưa nàng đến sơn trang tránh nóng. Thôn trang kia toạ lạc bên bờ sông Bích Ba, phong cảnh cũng tốt, thời tiết này đến đó là hợp lý nhất."



Hoa Thường cười nhắm mắt lại, khẽ trả lời: "Vâng."