Tư Thái Cung Phi
Chương 185 : Biến Số
Ngày đăng: 00:38 19/04/20
Edit: Huệ Hoàng hậu
Beta: Mai Thái phi.
Đáng tiếc, nguyện vọng muốn cùng đi sơn trang để thưởng cảnh và tránh nóng của Hoàng đế và Hoa Thường vẫn thất bại.
Thánh giá của Hoàng đế mới đến hành cung ngày thứ tư liền nhận được tin cấp tốc từ thượng kinh đưa tới. Điều này có nghĩa là Hoàng đế vừa rời thượng kinh thì có tin cấp tốc từ biên quan đưa đến thượng kinh, tin đến vào lúc này hẳn là chuyện cấp bách.
Chuyện quân binh đại sự quan trọng như vậy nên lão Vương gia giám quốc và trọng thần thân quý đều không dám tự chủ trương, chỉ có thể vội vàng cho người đuổi theo ngự giá của Hoàng đế. Không may thay, lần này Hoàng đế ra ngoài vội vàng nên di chuyển khá nhanh. Hơn nữa lại còn chênh lệch hơn mười ngày, vì thế đến bây giờ mới nhận được tin.
Tin cấp tốc còn chưa tính, cùng tới còn có thư nhà của Hoàng hậu. Thư của Hoàng hậu truyền đi rất chậm, nhưng do nó được gửi đi sớm hơn cho nên tới cùng lúc với tấu chương.
Hoa Thường bưng chén chè hạt sen nấm tuyết nhỏ, nhìn Hoàng đế nhíu chặt mày, nhẹ nhàng nói: "Hoàng thượng, người lại không dùng bữa tối sao? Mặc kệ quốc sự, gia sự gấp thế nào, ít nhiều gì thì Hoàng thượng cũng phải dùng bữa chứ, vì long thể... Hoàng thượng."
Hoàng đế thấy Hoa Thường tới, miễn cưỡng hòa hoãn sắc mặt, thở dài nói: "Trẫm ăn không vào."
Hoa Thường đặt chén sứ Thanh Hoa lên bàn, sau đó nhỏ giọng hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì mà làm cho Hoàng thượng phiền lòng như thế?"
Sắc mặt Hoàng đế nặng nề, mở miệng nói: "Hoàng hậu gởi thư nói rằng vị hôn phu mà trẫm chỉ định cho Hoa Chi là Hà Sâm - môn đệ Hà thị, phi ngựa ở vùng ngoại ô, vô ý làm ngựa hoảng sợ, nên bị hất ngã gãy cổ, đã chết rồi."
Hoa Thường nghe vậy cũng giật mình. Lại nói tiếp, nhị thúc của nàng, cũng là đệ đệ của Hoa Tường, chính là ngã từ trên ngựa xuống mà chết. Cho nên Hoa Thường vẫn luôn cho rằng, cưỡi ngựa là một chuyện cực kỳ nguy hiểm, kĩ thuật không thuần thục thì đừng nên phóng ngựa.
Hoa Thường ra lệnh cho bà vú chăm sóc cẩn thận cho Thập Hoàng tử. Nàng không hề hôn hay chăm nom đứa bé. Bất luận thế nào thì nàng cũng phải chuẩn bị, tính toán trước cho trường hợp tệ nhất.
Còn Cửu Hoàng tử, tuy được nuôi dưỡng dưới gối của Thục phi, nhưng vẫn là một đứa bé rất ngoan ngoãn. Mặc dù Thục phi ương ngạnh, nhưng chung quy vẫn là xuất thân vọng tộc. Về mặt giáo dưỡng tất nhiên là vượt điều kiện, mấy đứa nhỏ nàng ta nuôi nấng đều không tệ.
Hoa Chi Công chúa thì không cần phải nói, điển hình của ngoài mềm trong cứng, ngay cả Hoa Thường cũng yêu mến. Tuy Tam Công chúa quật cường, nhưng cũng có cá tính rõ ràng. Mặc dù bây giờ Cửu Hoàng tử còn nhỏ tuổi, nhưng cũng có một loại phong thái riêng biệt, nên Hoa Thường rất có thiện cảm.
Vào ngày thứ tư sau khi Hoàng đế lên đường hồi kinh, tại hành cung, đột nhiên Trung thừa Trầm Đô, Khai Phủ Doãn, Đô Chỉ Huy Sứ cùng với thủ lĩnh của năm ngàn quân thượng kinh mà Hoàng đế để lại xin cầu kiến Hoa Thường.
Hoa Thường cau mày, khó hiểu trong lòng.
Những người này đều là đại tướng và triều thần có địa vị cao, là nam tử, mà nàng là phi tần của Hoàng đế, là một phụ nhân. Bọn họ cùng nhau tới cầu kiến để làm gì? Các đại thần này cùng nhau cầu kiến, vốn là không hợp lễ nghĩa.
Nhưng có thể khiến những người này không màng đến lễ nghĩa cũng phải cầu kiến nàng, hẳn không phải là việc nhỏ. Hoa Thường trầm ngâm một chút, mở miệng nói: "Tuyên các vị đại nhân vào đi." Sau đó nàng quay đầu nói với Thược Dược: "Đưa cả Cửu Hoàng tử và Thập Hoàng tử vào đây."
Các vị đại thần kia tới cầu kiến nhất định là có chuyện bất đắc dĩ, Hoa Thường là phi tần hậu cung nên không tiện tiếp kiến. Điều này không những không tốt cho nàng, mà đối với các vị đại nhân kia cũng cực kỳ bất tiện. Vì thế nàng mời hai vị Hoàng tử đến, mặc kệ tuổi nhỏ hay vẫn còn trong tã lót, có Hoàng tử ở đây, suy cho cùng tính chất sẽ không giống nhau.
Khi Hoa Thường nhìn thấy bốn vị đại nhân cùng nhau tiến vào thì rất kinh ngạc, bởi vì biểu tình của bọn họ quá trầm trọng.
Trầm trọng đến mức tuyệt vọng.