Tư Thái Cung Phi

Chương 194 :

Ngày đăng: 00:38 19/04/20


Edit: Mai Thái phi.



Beta: Tiên Thái Phi.



Kiến Chương cung.



Bản thân Hoàng đế cũng không nghĩ đến việc có một ngày hắn sẽ tự tay đánh vào khuôn mặt giống Thường nhi như đúc.



Tiếng chát thanh thúy vang vọng trong điện, trên mặt Tứ Công chúa hiện rõ dấu vết màu hồng, nhưng Tứ Công chúa lại rất bình tĩnh, giống như không cảm giác được đau đớn. Nàng vẫn đứng thẳng tắp, giọng nói bình tĩnh: "Phụ hoàng, thật xin lỗi người. Con biết, lời con nói khiến người đau lòng, nhưng con thật sự nghiêm túc khi nói những lời này."



"Con đã suy nghĩ và cân nhắc cẩn thận, không phải là con nhất thời xúc động hay bị nóng đầu, hiện tại con rất bình tĩnh. Phụ hoàng, xin hãy cho con đi hòa thân Hồ Nhung."



Hoàng đế nhìn nữ nhi trước mắt, cũng dần dần bình tĩnh lại, nhưng khi Trần Hỉ nhìn qua, tay Hoàng đế đặt trên đầu gối vẫn còn run run.



Hoàng đế dường như đang cố gắng dịu giọng xuống, khuôn mặt già nua càng thêm mỏi mệt: "Viện nhi, quả thật việc hòa thân với Hồ Nhung là kết cục đã định, nhưng có muốn gả Công chúa thật sự hay không thì vẫn chưa quyết định. Nhưng mà, trẫm đã nghĩ đến phương án, trong nữ tử tôn thất chọn ra một người phong làm Công chúa, như vậy là đủ rồi. Không cần con hoặc là các tỷ muội của con phải hi sinh, con hiểu không?"



Khuôn mặt Tứ Công chúa bình tĩnh, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, mở miệng nói: "Bắt đầu từ ngày nghe tin mẫu phi qua đời, cuộc sống của con đã hoàn toàn thay đổi. Phụ hoàng, con và người không giống nhau. Trong thế giới của người có quá nhiều thứ, có quá nhiều gông xiềng và gánh nặng, người phải chịu trách nhiệm về rất nhiều việc. Mà con, thế giới của con rất nhỏ, vô cùng nhỏ. Người mở ra bầu trời cho con, chính là mẫu phi."



"Thù hận của người và thù hận của con hoàn toàn khác nhau."



"Phụ hoàng, con chỉ là một Công chúa mà thôi. Bất luận là với ai, thì con cũng không phải là người không thể thiếu trong cuộc đời họ. Con cũng không có tầm ảnh hưởng lớn, việc mà con có thể làm được thật sự quá ít, ít đến mức khiến con cảm thấy bất lực."



"Người có biết, con có bao nhiêu tự trách bản thân mình bất lực không?"



"Con chỉ có thể ở trong thâm cung chờ những tin tức linh tinh vụn vặt ở phương xa, nghe những con số thương vong thê thảm, nhìn các nếp nhăn của phụ hoàng ngày càng khắc sâu hơn, nhìn thân thể Tứ ca từ từ gầy ốm, nhìn tác phong hành sự của Bát đệ ngày càng thêm âm ngoan."
"Thái tử hắn có cái gì? Ngoại trừ thân phận đích trưởng tử ra, hắn còn có gì khác nữa sao?!"



Tứ Hoàng tử nhìn ánh mắt cuồng nhiệt của muội muội mình, sững sờ tại chỗ. Tất cả mọi người, tất cả mọi người, chỉ có nàng, chỉ có nàng là thấy được ngọn lửa yên tĩnh đang ẩn dấu bên trong hắn.



"Viện nhi..." Thanh âm Tứ Hoàng tử run run. Hắn lên tiếng, nhưng lại không biết nên nói cái gì.



Tứ Công chúa từ từ nở nụ cười, mang theo vài phần cô đơn: "Hiện giờ phụ hoàng luôn cẩn thận tỉ mỉ với chúng ta, cái gì cũng cho chúng ta cả. Nhưng mà, điều này cũng có nghĩa là, vị trí mà chúng ta muốn nhất kia, vĩnh viễn sẽ không thuộc về chúng ta."



"Đây là điểm mấu chốt của phụ hoàng, là điều mà tận sâu trong xương tuỷ, phụ hoàng vẫn luôn tuân thủ nghiêm ngặt. Địa vị của đích trưởng tử là không thể dao động."



"Cho nên nỗ lực của Tứ ca, phấn đấu của Tứ ca, dốc sức của Tứ ca, tận tâm tận lực của Tứ ca, có khả năng đều sẽ chảy về biển đông. Đến lúc phụ hoàng băng hà, mấy huynh đệ các huynh mất đi sự che chở của phụ hoàng, vậy thì phải làm sao đây?"



"Thù hận trong lòng Thái tử không ít hơn chúng ta đâu."



"Mẫu phi đã mất. Vinh quang do người để lại không đủ để mười năm, hai mươi năm, thậm chí là ba mươi năm sau, có thể che chở cho mọi người."



"Cho nên, muội muốn trở thành một đạo gông xiềng cuối cùng, cũng là chiếc khóa bảo hộ cuối cùng cho chúng ta. Muội sẽ trở thành Đại phi của Hồ Nhung, cũng sẽ trở thành Vương Thái hậu của Hồ Nhung. Muội sẽ trở thành người mà cho dù các huynh có thất bại, thì muội vẫn có thể che chở cho các huynh!"



Ánh mắt Tứ Công chúa sáng ngời, dường như mang theo độ nóng có thể khiến người ta bỏng rát: "Đại phi của Hồ Nhung, thân phận đó không thể thêm phân lượng cho huynh, cũng không thể dao động được lựa chọn của phụ hoàng, nhưng trong tương lai lại đủ khiến cho Thái tử phải kiêng kị."



"Tứ ca, hãy tin tưởng muội, muội sẽ trở thành người tôn quý nhất Hồ Nhung, trở thành nữ nhân có quyền thế nhất."



Sắc mặt Tứ Hoàng tử tái nhợt, ngơ ngác nhìn muội muội trước mặt. Quả nhiên, cảm giác của hắn không sai. Muội muội giống mẫu phi như đúc... Muội muội vẫn luôn bảo hộ bọn họ.