Tư Thái Cung Phi

Chương 5 : Đế hậu

Ngày đăng: 00:36 19/04/20


Edit: Phương Tu dung.



Beta: Su Thái phi.



Chạng vạng. Hoàng cung, Từ Ninh cung.



"Nhi thần thỉnh an mẫu hậu, mẫu hậu cát tường." Nam nhân một thân long bào hoàng sắc (màu vàng) hơi khom lưng, khoé miệng mang theo nụ cười nhàn nhạt. Nam nhân này thoạt nhìn khoảng hơn ba mươi tuổi, khóe mắt cũng đã ẩn hiện vài nếp nhăn qua năm tháng. Khuôn mặt không được coi là tuấn mỹ, chỉ gọi là bình thường nhưng thân hình cao lớn kia luôn hiện ra khí thế nội liễm.



"Miễn lễ, hoàng nhi mau lại đây ngồi đi." Trên ghế chủ tọa là một phụ nhân phong thái ung dung, tóc đã hoa râm, thoạt nhìn đã hơn năm mươi tuổi. Nếp nhăn trên mặt cũng không làm mất đi vẻ mỹ lệ của bà, ngược lại có một loại khí chất trầm tĩnh, nhu hòa được tích lũy dần theo năm tháng.



Trần Chương Đế bước từng bước trầm ổn đến bên người Thái hậu, ngồi xuống nói: "Thân thể mẫu hậu đã bình phục chưa? Hiện giờ trời chuyển sang đông, thời tiết lạnh đi, mẫu hậu phải cố gắng bảo trọng phượng thể."



Thái hậu nắm tay Hoàng đế, ánh mắt thêm phần ôn hòa mềm mại: "Thân thể mẫu hậu bây giờ rất tốt, ngược lại Hoàng thượng cần nghỉ ngơi nhiều hơn. Ai gia biết Hoàng thượng chính sự bận rộn nhưng đừng để bản thân suy kiệt".



Trần Chương Đế gật đầu: "Trẫm nhớ rồi."



Vương triều Đại Lương từ khi thành lập đến nay vẫn luôn thi hành chính sách "Lấy hiếu trị quốc". Đương kim thánh thượng càng là người chí hiếu, sớm tối chăm chút chưa bao giờ bỏ sót.



Trước đây Thái hậu là Quý phi của Tiên hoàng, phong hào Ninh. Tiên Hoàng hậu mất sớm, hậu cung của Tiên hoàng vẫn luôn do Ninh Quý phi và Nhu Quý phi quản lý.



Dưới gối Ninh Quý phi có Tam Hoàng tử và Tứ Công chúa. Tam Hoàng tử chính là đương kim Hoàng thượng. Tứ Công chúa hiện giờ có phong hào Thục Nhàn Trưởng Công chúa, gả xa cho tướng lãnh ở biên cương.



Dưới gối Nhu Quý phi lại có Tứ Hoàng tử và Lục Hoàng tử, năm đó cũng chính là đối thủ cạnh tranh ngôi vị. Còn hiện giờ, Tứ Hoàng tử được phong Kính Vương, Lục Hoàng tử được phong Thuận Vương. So với những huynh đệ khác hiện tại được phong thân vương, hai người họ thực chất lại không nắm thực quyền, chỉ có tước vị Vương gia, ngày tháng sống ở kinh thành cũng không dễ dàng.



Thái hậu sửa lại vài sợi tóc hoa râm hơi rối, sau lại mở miệng nói: "Lần tuyển tú này chính là đợt đầu tiên sau khi Hoàng nhi đăng cơ, nên trịnh trọng một chút mới phải. Nghe nói phân vị cao nhất là Phi, tiếp đến là Tần, khó tránh khỏi có chút không ưng ý."



Trần Chương Đế cười cười: "Trẫm vốn không tham luyến nữ sắc, hậu cung cũng không phải không có ai. Tuyển vài người là được rồi, thực sự không cần làm cho nơi đó chướng khí mù mịt."




"Thái hậu nương nương, đã đến giờ Dậu, người nên đi nghỉ sớm một chút." Cung nữ một thân trang phục trầm ổn, tiến lên nhẹ giọng nói.



Thái hậu vẫn như cũ lần tràng Phật châu, biểu tình không rõ, sau đó lại chậm rãi mở miệng: "Ừ, đi ngủ thôi..."



---



Lúc này, Vị Ương cung.



"Hoàng hậu nương nương, sắc trời đã tối, nên nghỉ ngơi sớm đi..." Một cung nữ mặc xiêm y xanh nhạt thấp giọng khuyên nhủ.



Những cung nữ còn lại cũng không dám lên tiếng. Hôm nay vốn là đêm mười lăm trăng tròn, Hoàng đế sẽ nghỉ tại cung của Hoàng hậu nhưng Tổng quản thái giám vừa bẩm báo, Hoàng thượng đã đến chỗ của Thục phi.



Hoàng hậu vẫn mặc thường bào hoàng sắc như cũ, đồ trang sức không phức tạp, đơn giản ưu nhã, khuôn mặt tuy không được xưng là mỹ lệ nhưng cũng thanh tú. Lúc này đây, vị nữ nhân tôn quý này cứ ngồi thẫn thờ như vậy.



"Mama ngươi nói xem, Hoàng thượng đang giận bổn cung sao?" Hoàng hậu xuất thân vọng tộc nhưng lại là chi thứ, phụ thân và huynh đệ cũng không có thế lực gì lớn trong triều, lo được lo mất cũng là điều không thể tránh.



Mama đứng một bên ước chừng đã hơn năm mươi, nhìn nữ hài tự tay mình nuôi lớn giờ đang thương tâm như thế, bản thân cũng không vui nổi: "Nương nương chớ nên nghĩ nhiều, Thái hậu nương nương vẫn luôn kín đáo phê bình người. Hoàng thượng lại chí hiếu nên không đành lòng bác bỏ mặt mũi của Thái hậu thôi. Chính người cũng biết, Thái hậu nương nương vẫn luôn thiên vị Thục phi."



Hoàng hậu hơi cúi đầu, nhịn xuống nước mắt, hít sâu một hơi: "Ta biết, nhất định Hoàng thượng cũng đang giận bổn cung. Lần tuyển tú này, bổn cung có chút dài tay, đây là Hoàng thượng đang ngầm nhắc nhở bổn cung."



Mama nhìn nương nương nhà mình thương tâm, cũng không có biện pháp gì.



Hoàng hậu vô lực dựa người vào mama tín nhiệm nhất, bất giác lộ vẻ mềm yếu: "Bổn cung biết mình bị những phi tử kia lợi dụng, muốn đẩy ta ra hứng gió, thế nhưng ta vẫn làm. Bởi vì chính ta cũng không muốn nhiều người tiến cung cùng chia sẻ sủng ái của bệ hạ, là ta không đúng, không nên đố kị như thế... không nên..."



"Nương nương..."