Tứ Thần Ký
Chương 10 : Tỷ Thí
Ngày đăng: 01:44 27/06/20
"Ách! Chuồn thôi." Long tá hỏa, liền co cẳng chạy biến vào phòng mình rồi chốt cửa, sau đó áp tai vào cửa nghe ngóng.
Thấy một lúc mà không có gì xảy ra thì mới thở phào nhẹ nhõm.sau đó hắn leo lên giường ngáy o o, Diễm My nằm trên gối bên cạnh.
Sáng hôm sau, Long dậy sớm bất thường. Làm nóng cơ thể với vài chục cái hít đất rồi vệ sinh cá nhân. Khoác lên bộ đồng phục rồi ra khỏi phòng hít thở không khí trong lành buổi sớm.
Sợi dây buộc ở thắt lưng là biểu hiện của độ mạnh yếu của học sinh.
Tân sinh sẽ có dây màu trắng, rồi cao hơn là lục, rồi đến lam, đến vàng, đến cam và đỏ. Còn dây đen là trường hợp đặc biệt mạnh bất thường, không cần học cũng qua môn.
Hôm nay không phải ra sân tập, tất cả tân sinh được chia thành 5 lớp gồm A,B,C,D,E
Theo thứ tự nhập học.
Đương nhiên Long vào lớp E vì nhập học muộn nhất. Vào lớp ngồi mà thấy chán, chỉ có vài mống nữ còn lại toàn nam. Lại còn thuộc dạng ăn chơi bất cần đời nữa khiến Long ngao ngán.
Một tuần kết thúc với bài học duy nhất là tụ linh, em nào tụ được coi như qua môn sang môn tiếp theo và sẽ được chuyển lớp.
Long trở về phòng với khuôn mặt đưa đám, tất cả học sinh trong lớp đều hoàn thành tụ linh lên Linh Sĩ cấp một. Trong khi đó hắn đã là Linh Sĩ cấp hai, một sự vượt trội không hề nhẹ tới từ phía của Long. Khuôn mặt đưa đám của hắn không phải dành cho mình mà là dành cho Đại, Long tính tìm tên đáng ghét này đập cho một trận cái tội đánh hắn.
Sau tuần đầu tiên, tất cả tân sinh tiến bộ vượt trội đều có tên trong danh sách chuyển lớp và sẽ phải đấu một trận.
Đối thủ là bất kì ai trong những người được nêu tên, Long hi vọng mình sẽ gặp Đại để rửa nhục. Rồi cái ngày thi đấu cũng tới, giữa sân tập dựng một đấu trường nhỏ. Là nơi cho các tân sinh tỷ thí. Phía sau làm hàng ghế cho các tân sinh khác xem, cuối cùng ở vị trí đẹp nhất là dành cho thầy cô giáo và ban giám hiệu
Một cô gái nóng bỏng với bộ váy bó sát nhìn cực kì kích thích bước ra phía đấu trường khiến đám nam sinh reo hò không ngớt.
"Cô tên Hoa! Là MC của buổi tỷ thí ngày hôm nay. Xin giới thiệu với các em hiệu trưởng đáng kính của chúng ta, danh sưng người đời gọi là Sơn Vương." vừa giới thiệu nàng vừa chỉ tay về phía trước nơi có một bóng hình xinh đẹp đang tiến đến.
"Đậu mé hiệu trưởng đây sao? Xinh vãi lồi."
"Cực phẩm! Đúng là cực phẩm."
"Không thể tin được."
Đó là những gì mà đám tân sinh hốt hoảng ngay giây phút gặp hiệu trưởng của chúng.
Còn Long, đã mất hồn từ lâu vì sắc đẹp đó. So với mẹ hắn thì một chín một mười, lại có phần nhỉnh hơn về độ quyến rũ nữa. Cái danh Sơn Vương, nghe có vẻ hầm hố khiến bao người nghĩ rằng phải là một lão già cường tráng đô con. Ai ngờ lại là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.
Sau khi khiến bao nhiêu con tim rơi rụng, hiệu trưởng xinh đẹp bước lên võ đài khiến đám nam sinh một lần nữa phụt máu mũi, đôi chân trắng muốt dài miên man lộ ra theo từng bước đi dưới bộ váy xẻ tà.
Cô Hoa Mc liền nói tiếp sau khi hiệu trưởng đến phía nàng : " đây là Sơn Vương Bách Liên, hiệu trưởng đáng kính của chúng ta."
Những tràng pháo tay nổ lên ầm ầm từ phía những nam sinh. Hiệu trưởng Bách Liên mỉm cười rồi tiến đến chỗ ngồi của nàng, đây là lần hiếm có nàng về trường nên mọi người ai nấy đều hoan nghênh.
Sau khi giới thiệu hiệu trưởng, cô Hoa Mc bắt đầu buổi tỷ võ bằng một màn giới thiệu khác : " Chắc hẳn các em đều biết thể thức thi đấu. Cô sẽ chọn một em bất kì trong số những cái tên ở đây, em đó sẽ có quyền thách đấu bất kì ai trong những người còn lại. Nếu thắng sẽ được vào lớp chuyên, thua thì vẫn ở lớp hiện tại."
"Người đầu tiên là....!"
Sau đó là những màn tỷ thí cân não, khi đạt đến Linh Sĩ cấp một thì đều mạnh hơn người thường. Đánh đấm cũng đã mắt hơn nhiều so với bình thường, Long ngồi đó hồi hộp theo dõi từng trận chiến để tích lũy thêm kinh nghiệm.
Ánh Tuyết ngồi cạnh hắn, nàng cũng chưa ra sân. Thấy Long chăm chú theo dõi, nàng hỏi : " Ngươi lo lắng sao?"
Long gật đầu : " Phải! Đây là lần đầu chiến đấu nên có chút bất an, sợ sẽ thua."
Ánh Tuyết vỗ vai Long khích lệ : " Ngươi nhất định sẽ thắng."
"Sao nàng tự tin về ta đến vậy?" Long ngạc nhiên hỏi.
"Vì ngươi đặc biệt!" nàng đáp, sau đó quay sang quan sát trận chiến đang diễn ra gay cấn. Còn Long thì băn khoăn, không hiểu nàng biết gì về hắn mà nghĩ hắn đặc biệt.
Mọi tân sinh ở đây đều không biết Long trước kia là thiên tài bị mất tu vi. Bọn họ nghĩ Long cũng giống họ, chỉ có vài người biết về thân thế của hắn.
"Thí sinh tiếp theo xin mời Phùng To Đại." Cô Hoa MC thới thiệu, sau đó là Đại đứng lên vẫy tay rồi tiến lên võ đài trước những cái vỗ tay lẻ tẻ của đám đàn em.
"Mời chọn đối thủ!"
Đại nhìn những người phía dưới, rồi nhìn Long. Long đang hừng hực khí thế sẵn sàng nhìn lại Đại với ánh mắt và ngón tay chỉ vào ngực mình ý muốn nói : " Chọn bố mày đi! Bố sẽ sút tung mõm chó của mày. Chọn tao đi nhanh lên!"
Nhưng Đại nhếch một cái rồi hô to : " Vũ Ánh Tuyết! Ta chọn nàng."
"Đệch!" Long chửi thầm.
Một tiếng ồ đồng loạt phát ra, mọi người đều hướng mắt về phía Ánh Tuyết đang tiến đến võ đài. Nàng là tân hoa khôi nên được sự chú ý đặc biệt từ các nam sinh.
Vẻ mặt lạnh lùng xinh đẹp làm bao trái tim loạn nhịp. Long biết Ánh Tuyết đối với hắn rất thân thiện còn có chút gần gũi. Nhưng đối với người khác lại vô cùng thờ ơ.
Đại nhìn thấy nàng bước đến thì mỉm cười thân thiện : " Nàng bất ngờ vì ta chọn nàng phải không?"
Ánh Tuyết không đáp, Đại nói tiếp : " Ta biết nàng không thích ta. Nhưng ta rất thích nàng, nếu nàng cho ta cơ hội ta sẽ chứng minh."
Ánh Tuyết hừ lạnh : " Ngươi đừng phí sức! Ta không thích ngươi. Sau này lại càng không thích."
"Nàng nên nhớ cha nàng và cha ta đã có giao ước, nếu nàng không lấy ta thì gia đình nàng sẽ khuynh gia bại sản. Nàng đành lòng sao?"
"Nhiều lời!" Ánh Tuyết lạnh lùng đáp rồi lao đến tung chưởng. Đại cũng đưa tay lên cản đòn.
Binh!
Sau va chạm, Ánh Tuyết lùi lại vài bước. Đại thì bị đánh bay ra sát mép võ đài rồi khụy xuống.
"Lợi hại quá!" Tiếng hô vang lên nhằm phía Ánh Tuyết khen.
Phía thầy cô giáo cũng tấm tắc khen, hiệu trưởng Bách Liên mỉm cười nhẹ.
Long thì như đoán trước, bởi sau cái đêm rình nàng luyện công thì hắn đã biết nàng có tư chất đỏ hiếm có. Còn thằng Đại kia thì chắc thuộc loại tư chất lam là cùng.
Sau khi bị một đòn mạnh mẽ của Ánh Tuyết đánh văng, Đại khó tin nói : " Sao có thể?" sau đó hắn lao đến hét lên : " Ta sẽ cho nàng thấy ta mạnh thế nào?"
Binh!
Đại bay xuống võ đài rồi bất tỉnh trước bao ánh mắt của mọi người.
"Người thắng là Ánh Tuyết, em chính thức được vào lớp chọn." Cô Hoa Mc lên tiếng.
"Và người cuối cùng Nguyễn Phi Long, mời em lên võ đài."
"Vì chỉ còn hai tân sinh lên cô gọi luôn đối thủ của em, Đường Lâm."
"Hả?" Long ngạc nhiên, sau đó hồi hộp lên võ đài.
Đường Lâm cũng hồi hộp không kém, hai thằng này ngoài việc hay đọc truyện người lớn cùng nhau ra thì cái gì cũng không cùng nhau đặc biệt là việc luyện tập. Vì thế không ai biết thực lực đối phương.
"Xin chỉ giáo!" Đường Lâm lịch sự chắp tay như kiểu phim tàu khựa.
Long cũng hùa theo chắp tay nói : " Hiếm có dịp mở mang thị giác, hãy dùng hết sức đi."
"Bắt đầu!"
Long lập tức lao về phía Đường Lâm, tung đấm về phía hắn.
Binh!
Đường Lâm đỡ được sau đó tung đòn đáp trả vào mặt Long vừa nói : " Quá chậm!"
Long lập tức nhảy lùi lại né đòn, sau đó tung cước về phía bụng Đường Lâm và nói : " Này thì chậm."
Binh! Binh!
Liên hoàn hai cước vào bụng Khiến Đường Lâm lùi lại thủ thế, ôm bụng đau nhói cười đáp : " Không ngờ cũng đã là Linh Sĩ cấp hai!"
Long cười : " Ngươi cũng vậy! Làm ta bất ngờ nha."
Sau đó hai tên lại lao vào nhau, Long bắt đầu dùng những thế võ mèo cào mà hắn học được chút da lông từ Diễm My. Cô bé này không hỏi thì thôi chứ hỏi là cái gì cũng biết, quả thật giúp Long rất nhiều trong việc tiến bộ.
Tuy mới học chút da lông nhưng những thế đánh của Long cực kì uy lực, khiến Đường Lâm chật vật phòng thủ nhưng cũng chịu không ít đòn.
Long hăng máu, đánh lùi Đường Lâm rồi nhảy nhào về phía hắn.
"Ui da."
Thấy một lúc mà không có gì xảy ra thì mới thở phào nhẹ nhõm.sau đó hắn leo lên giường ngáy o o, Diễm My nằm trên gối bên cạnh.
Sáng hôm sau, Long dậy sớm bất thường. Làm nóng cơ thể với vài chục cái hít đất rồi vệ sinh cá nhân. Khoác lên bộ đồng phục rồi ra khỏi phòng hít thở không khí trong lành buổi sớm.
Sợi dây buộc ở thắt lưng là biểu hiện của độ mạnh yếu của học sinh.
Tân sinh sẽ có dây màu trắng, rồi cao hơn là lục, rồi đến lam, đến vàng, đến cam và đỏ. Còn dây đen là trường hợp đặc biệt mạnh bất thường, không cần học cũng qua môn.
Hôm nay không phải ra sân tập, tất cả tân sinh được chia thành 5 lớp gồm A,B,C,D,E
Theo thứ tự nhập học.
Đương nhiên Long vào lớp E vì nhập học muộn nhất. Vào lớp ngồi mà thấy chán, chỉ có vài mống nữ còn lại toàn nam. Lại còn thuộc dạng ăn chơi bất cần đời nữa khiến Long ngao ngán.
Một tuần kết thúc với bài học duy nhất là tụ linh, em nào tụ được coi như qua môn sang môn tiếp theo và sẽ được chuyển lớp.
Long trở về phòng với khuôn mặt đưa đám, tất cả học sinh trong lớp đều hoàn thành tụ linh lên Linh Sĩ cấp một. Trong khi đó hắn đã là Linh Sĩ cấp hai, một sự vượt trội không hề nhẹ tới từ phía của Long. Khuôn mặt đưa đám của hắn không phải dành cho mình mà là dành cho Đại, Long tính tìm tên đáng ghét này đập cho một trận cái tội đánh hắn.
Sau tuần đầu tiên, tất cả tân sinh tiến bộ vượt trội đều có tên trong danh sách chuyển lớp và sẽ phải đấu một trận.
Đối thủ là bất kì ai trong những người được nêu tên, Long hi vọng mình sẽ gặp Đại để rửa nhục. Rồi cái ngày thi đấu cũng tới, giữa sân tập dựng một đấu trường nhỏ. Là nơi cho các tân sinh tỷ thí. Phía sau làm hàng ghế cho các tân sinh khác xem, cuối cùng ở vị trí đẹp nhất là dành cho thầy cô giáo và ban giám hiệu
Một cô gái nóng bỏng với bộ váy bó sát nhìn cực kì kích thích bước ra phía đấu trường khiến đám nam sinh reo hò không ngớt.
"Cô tên Hoa! Là MC của buổi tỷ thí ngày hôm nay. Xin giới thiệu với các em hiệu trưởng đáng kính của chúng ta, danh sưng người đời gọi là Sơn Vương." vừa giới thiệu nàng vừa chỉ tay về phía trước nơi có một bóng hình xinh đẹp đang tiến đến.
"Đậu mé hiệu trưởng đây sao? Xinh vãi lồi."
"Cực phẩm! Đúng là cực phẩm."
"Không thể tin được."
Đó là những gì mà đám tân sinh hốt hoảng ngay giây phút gặp hiệu trưởng của chúng.
Còn Long, đã mất hồn từ lâu vì sắc đẹp đó. So với mẹ hắn thì một chín một mười, lại có phần nhỉnh hơn về độ quyến rũ nữa. Cái danh Sơn Vương, nghe có vẻ hầm hố khiến bao người nghĩ rằng phải là một lão già cường tráng đô con. Ai ngờ lại là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.
Sau khi khiến bao nhiêu con tim rơi rụng, hiệu trưởng xinh đẹp bước lên võ đài khiến đám nam sinh một lần nữa phụt máu mũi, đôi chân trắng muốt dài miên man lộ ra theo từng bước đi dưới bộ váy xẻ tà.
Cô Hoa Mc liền nói tiếp sau khi hiệu trưởng đến phía nàng : " đây là Sơn Vương Bách Liên, hiệu trưởng đáng kính của chúng ta."
Những tràng pháo tay nổ lên ầm ầm từ phía những nam sinh. Hiệu trưởng Bách Liên mỉm cười rồi tiến đến chỗ ngồi của nàng, đây là lần hiếm có nàng về trường nên mọi người ai nấy đều hoan nghênh.
Sau khi giới thiệu hiệu trưởng, cô Hoa Mc bắt đầu buổi tỷ võ bằng một màn giới thiệu khác : " Chắc hẳn các em đều biết thể thức thi đấu. Cô sẽ chọn một em bất kì trong số những cái tên ở đây, em đó sẽ có quyền thách đấu bất kì ai trong những người còn lại. Nếu thắng sẽ được vào lớp chuyên, thua thì vẫn ở lớp hiện tại."
"Người đầu tiên là....!"
Sau đó là những màn tỷ thí cân não, khi đạt đến Linh Sĩ cấp một thì đều mạnh hơn người thường. Đánh đấm cũng đã mắt hơn nhiều so với bình thường, Long ngồi đó hồi hộp theo dõi từng trận chiến để tích lũy thêm kinh nghiệm.
Ánh Tuyết ngồi cạnh hắn, nàng cũng chưa ra sân. Thấy Long chăm chú theo dõi, nàng hỏi : " Ngươi lo lắng sao?"
Long gật đầu : " Phải! Đây là lần đầu chiến đấu nên có chút bất an, sợ sẽ thua."
Ánh Tuyết vỗ vai Long khích lệ : " Ngươi nhất định sẽ thắng."
"Sao nàng tự tin về ta đến vậy?" Long ngạc nhiên hỏi.
"Vì ngươi đặc biệt!" nàng đáp, sau đó quay sang quan sát trận chiến đang diễn ra gay cấn. Còn Long thì băn khoăn, không hiểu nàng biết gì về hắn mà nghĩ hắn đặc biệt.
Mọi tân sinh ở đây đều không biết Long trước kia là thiên tài bị mất tu vi. Bọn họ nghĩ Long cũng giống họ, chỉ có vài người biết về thân thế của hắn.
"Thí sinh tiếp theo xin mời Phùng To Đại." Cô Hoa MC thới thiệu, sau đó là Đại đứng lên vẫy tay rồi tiến lên võ đài trước những cái vỗ tay lẻ tẻ của đám đàn em.
"Mời chọn đối thủ!"
Đại nhìn những người phía dưới, rồi nhìn Long. Long đang hừng hực khí thế sẵn sàng nhìn lại Đại với ánh mắt và ngón tay chỉ vào ngực mình ý muốn nói : " Chọn bố mày đi! Bố sẽ sút tung mõm chó của mày. Chọn tao đi nhanh lên!"
Nhưng Đại nhếch một cái rồi hô to : " Vũ Ánh Tuyết! Ta chọn nàng."
"Đệch!" Long chửi thầm.
Một tiếng ồ đồng loạt phát ra, mọi người đều hướng mắt về phía Ánh Tuyết đang tiến đến võ đài. Nàng là tân hoa khôi nên được sự chú ý đặc biệt từ các nam sinh.
Vẻ mặt lạnh lùng xinh đẹp làm bao trái tim loạn nhịp. Long biết Ánh Tuyết đối với hắn rất thân thiện còn có chút gần gũi. Nhưng đối với người khác lại vô cùng thờ ơ.
Đại nhìn thấy nàng bước đến thì mỉm cười thân thiện : " Nàng bất ngờ vì ta chọn nàng phải không?"
Ánh Tuyết không đáp, Đại nói tiếp : " Ta biết nàng không thích ta. Nhưng ta rất thích nàng, nếu nàng cho ta cơ hội ta sẽ chứng minh."
Ánh Tuyết hừ lạnh : " Ngươi đừng phí sức! Ta không thích ngươi. Sau này lại càng không thích."
"Nàng nên nhớ cha nàng và cha ta đã có giao ước, nếu nàng không lấy ta thì gia đình nàng sẽ khuynh gia bại sản. Nàng đành lòng sao?"
"Nhiều lời!" Ánh Tuyết lạnh lùng đáp rồi lao đến tung chưởng. Đại cũng đưa tay lên cản đòn.
Binh!
Sau va chạm, Ánh Tuyết lùi lại vài bước. Đại thì bị đánh bay ra sát mép võ đài rồi khụy xuống.
"Lợi hại quá!" Tiếng hô vang lên nhằm phía Ánh Tuyết khen.
Phía thầy cô giáo cũng tấm tắc khen, hiệu trưởng Bách Liên mỉm cười nhẹ.
Long thì như đoán trước, bởi sau cái đêm rình nàng luyện công thì hắn đã biết nàng có tư chất đỏ hiếm có. Còn thằng Đại kia thì chắc thuộc loại tư chất lam là cùng.
Sau khi bị một đòn mạnh mẽ của Ánh Tuyết đánh văng, Đại khó tin nói : " Sao có thể?" sau đó hắn lao đến hét lên : " Ta sẽ cho nàng thấy ta mạnh thế nào?"
Binh!
Đại bay xuống võ đài rồi bất tỉnh trước bao ánh mắt của mọi người.
"Người thắng là Ánh Tuyết, em chính thức được vào lớp chọn." Cô Hoa Mc lên tiếng.
"Và người cuối cùng Nguyễn Phi Long, mời em lên võ đài."
"Vì chỉ còn hai tân sinh lên cô gọi luôn đối thủ của em, Đường Lâm."
"Hả?" Long ngạc nhiên, sau đó hồi hộp lên võ đài.
Đường Lâm cũng hồi hộp không kém, hai thằng này ngoài việc hay đọc truyện người lớn cùng nhau ra thì cái gì cũng không cùng nhau đặc biệt là việc luyện tập. Vì thế không ai biết thực lực đối phương.
"Xin chỉ giáo!" Đường Lâm lịch sự chắp tay như kiểu phim tàu khựa.
Long cũng hùa theo chắp tay nói : " Hiếm có dịp mở mang thị giác, hãy dùng hết sức đi."
"Bắt đầu!"
Long lập tức lao về phía Đường Lâm, tung đấm về phía hắn.
Binh!
Đường Lâm đỡ được sau đó tung đòn đáp trả vào mặt Long vừa nói : " Quá chậm!"
Long lập tức nhảy lùi lại né đòn, sau đó tung cước về phía bụng Đường Lâm và nói : " Này thì chậm."
Binh! Binh!
Liên hoàn hai cước vào bụng Khiến Đường Lâm lùi lại thủ thế, ôm bụng đau nhói cười đáp : " Không ngờ cũng đã là Linh Sĩ cấp hai!"
Long cười : " Ngươi cũng vậy! Làm ta bất ngờ nha."
Sau đó hai tên lại lao vào nhau, Long bắt đầu dùng những thế võ mèo cào mà hắn học được chút da lông từ Diễm My. Cô bé này không hỏi thì thôi chứ hỏi là cái gì cũng biết, quả thật giúp Long rất nhiều trong việc tiến bộ.
Tuy mới học chút da lông nhưng những thế đánh của Long cực kì uy lực, khiến Đường Lâm chật vật phòng thủ nhưng cũng chịu không ít đòn.
Long hăng máu, đánh lùi Đường Lâm rồi nhảy nhào về phía hắn.
"Ui da."