Tứ Thần Ký
Chương 2 : Thế Giới Song Song
Ngày đăng: 01:44 27/06/20
"Ta đang ở đâu thế này?" Long mơ hồ tỉnh lại, nhận ra mình đang nằm trên giường của một căn phòng xa lạ.
Đúng lúc này, cửa phòng mở ra và người mẹ xinh đẹp của hắn bước vào. Long mừng rỡ, nhưng nhìn kĩ lại thấy mẹ hắn ăn mặc kì lạ giống đồ cổ trang tàu khựa thì nhíu mày nghi hoặc : " Sao mẹ mặc đồ kì vậy? Tính cosplay cho hãng game nào à?"
Lan Hương phu nhân xinh đẹp nhìn con trai, nàng tiến đến xoa đầu Long hỏi lại : " Con trai bị mất trí à? Mẹ ngày nào chả mặc như vậy."
"Ặc! Thật sự?" Long ngạc nhiên, sau đó nhìn kĩ lại căn phòng. Kiến trúc có chút cổ trang, rồi nhìn cách trang điểm của mẹ hắn tuy chỉ đánh chút son cùng kiểu tóc đơn giản nhưng rất giống mấy bộ phim kiếm hiệp tàu khựa hắn thường xem trên tivi.
"Chẳng lẽ?...." Long đăm chiêu suy nghĩ rồi một ý nghĩ không tưởng lóe lên trong đầu hắn : " Chẳng lẽ ta xuyên không?".
"Nhưng mẹ ta vẫn ở đây?...còn cơ thể ta?" Long vội vàng vùng dậy chạy đi tìm gì đó, thấy vậy Hương phu nhân hỏi : " Con tìm gì mà gấp gáp vậy?"
"Mẹ! Con con mượn tấm gương." Long nói, Hương phu nhân nhíu mày : " Đây! Việc gì mà gấp gáp quá lên thế."
Long vội soi bản mặt của hắn vào gương rồi thở phào nhẹ nhõm : " Phù! Vẫn là khuôn mặt đẹp trai của mình. May quá!"
Thấy con trai hành động kì lạ, Hương phu nhân lo lắng hỏi : " Con sao thế? Chẳng lẽ vì mai đi thi nên căng thẳng sao?"
"Á đù! Thi cái gì?" Long kinh ngạc hỏi, chẳng phải hôm qua hắn mới nhận lớp sao giờ đã thi rồi?
Hương phu nhân đáp : " Con mau quên thật đấy. Mai là ngày huyện Thanh Miện ta tổ chức cuộc thi tuyển chọn nhân tài. Con lọt vào top 20 vì là thiên tài tu luyện của dòng họ nhà ta rồi đó."
"Định mệnh! Tu luyện? Thiên tài? Chẳng lẽ là xuyên không thật?"
Hương phu nhân thấy con trai mình cứ ngơ ngơ ngáo ngáo khác hoàn toàn vẻ thông minh nhanh nhẹn thường ngày thì lại tưởng nó ngại chỗ đông người mà không dám đi thi liền nói : " Hoàng Yến đang đợi con ngoài kia kìa! Mau ra đi kẻo con bé chờ."
"Hoàng Yến là ai ạ?" Long hỏi.
Hương phu nhân tròn mắt, nàng đặt tay lên trán con xem có bị sốt không nhưng hoàn toàn bình thường rồi nói : " Hai đứa chơi với nhau từ nhỏ đến giờ mà con hỏi vậy? Con bé nghe thấy thì buồn đó."
Chợt cửa phòng lại mở, đập vào mắt Long là một thiếu nữ khoảng tuổi hắn khuôn mặt rất xinh đẹp cùng cơ thể mảnh mai quyến rũ.
Hoàng yến lên tiếng : " Dì Hương cứ để con dạy dỗ tên lười biếng này một trận!"
Nói xong nàng tiến đến kéo tai Long lôi ra ngoài trong khi hắn còn chưa hiểu chuyện gì. Hương phu nhân vì biết hai đứa chơi thân từ nhỏ, lại biết cái tính nóng nảy của Hoàng Yến nên chỉ mỉm cười mặc con trai bị lôi đi.
"Đau quá...thả ra." Long la ó, tai hắn sưng đỏ lên vì bị Hoàng Yến véo vào. Thấy vậy Hoàng Yến cũng ngạc nhiên : " Ủa sao ta có dùng pháp lực đâu! Sao nó sưng đỏ thế kia?"
"Ặc! Thứ con gái hung dữ. Sau này ai lấy cô chắc xui chín đời." Hùng mắng, tay không ngừng xuýt xoa cái tai sưng đỏ.
Hoàng Yến chừng mắt, nàng quát :
"Á..ngươi dám nặng lời với ta? Chết đi." nàng tung một chưởng vào ngực Long.
Binh! Long bị một chưởng hời hợt đánh văng ra xa rồi hộc máu, ôm ngực nằm bẹp dưới đất thầm mắng : " Định mệnh nhà nó chứ! Con này là con quái gì chứ đâu phải con gái."
Thấy Long bị một chưởng chưa hết sức của mình đả thương, Hoàng Yến vội chạy lại đỡ hắn dậy lo lắng : " Ta xin lỗi! Sao ngươi không né?"
"Ặc! Né bằng niềm tin à?" Long mắng thầm, sau đó hắn phát hiện đôi mắt của Hoàng Yến lệ đã rưng rưng như trực trào ra, chẳng lẽ nào đang thương xót hắn?.
"Sao ngươi lại khóc?" Long hỏi.
Hoàng Yến lắc đầu : " Không có gì! Để ta đưa ngươi vào nghỉ ngơi."
"Ừ! Nhanh không ta sắp đau chết rồi." Long than vãn. Sau đó được Hoàng Yến dìu vào trong phòng, thấy con trai bị đánh như chó Hương Phu Nhân lo lắng hỏi :
" Đứa nào đánh con? Nói mẹ để mẹ xử đẹp nó."
"Là con." Hoàng Yến đáp.
"Sao con lại đánh nó?" Hương Phu Nhân trách mắng, sau đó xem xét thương tích của Long rồi nhẹ nhõm vì chỉ là thương nhẹ. Không nguy hiểm.
Hoàng Yến đáp : " Dì thử kiểm tra cở thể của hắn đi. Sức mạnh của hắn...."
Hương phu nhân nghi hoặc nhìn Hoàng Yến, sau đó đặt ngón trỏ lên trán Long rồi nhắm mắt cảm nhận gì đó. Vài giây sau nàng giật mình hoảng hốt : " Pháp Lực của con...tiêu tán hết rồi."
Hự! Long bất tỉnh nhân sự để lại hai đôi mắt đẹp nhìn nhau, cả hai đều hiện rõ nét lo lắng cực độ. Rồi cấp tốc đi mời cao nhân về kiểm tra lại cho chắc ăn.
Sau khi mời được cao nhân, vị này ăn mặc như đạo sĩ với râu tóc dài bạc trắng. Lão kiểm tra sơ qua Long rồi rút ra kết luận.
"Hắn đã bị mất toàn bộ tu vi trước kia, hiện giờ chỉ như người thường. Phải tu luyện lại từ đầu."
Hương phu nhân khóc nấc : " Tại sao chứ? Có cách nào giúp nó có lại tu vi như trước không.Cho dù bất cứ giá nào?"
Hoàng Yến đứng cạnh cũng nghẹn ngào, không ngờ rằng Long lại mất đi toàn bộ tu vi mà mới chỉ hôm qua hắn còn hành hai thiên tài của xã khác ra bã.
Cao nhân gật gù : " Có thì cũng có nhưng không dễ."
"Nói! Chỉ cần giúp được hắn." Hoàng Yến bước ra trước mặt cao nhân nói.
Cao nhân đáp : " Thuốc tiên trên trời có thể cứu được hắn lúc này."
Bốp!
Hương phu nhân tung cước đá văng vị cao nhân ra ngoài rồi mắng : " Khốn khiếp! Bà giỡn mặt với mày đấy à?"
"Giờ phải làm sao? Hay là ngày mai con thay hắn ra thi đấu." Hoàng Yến đề nghị.
Hương phu nhân lắc đầu : " Như thế là phạm luật!"
"Nhưng hắn thế này..."
Hương phu nhân cắt ngang : " Có lẽ chúng ta phải xin rút lui khỏi cuộc thi."
Đúng lúc này, cửa phòng mở ra và người mẹ xinh đẹp của hắn bước vào. Long mừng rỡ, nhưng nhìn kĩ lại thấy mẹ hắn ăn mặc kì lạ giống đồ cổ trang tàu khựa thì nhíu mày nghi hoặc : " Sao mẹ mặc đồ kì vậy? Tính cosplay cho hãng game nào à?"
Lan Hương phu nhân xinh đẹp nhìn con trai, nàng tiến đến xoa đầu Long hỏi lại : " Con trai bị mất trí à? Mẹ ngày nào chả mặc như vậy."
"Ặc! Thật sự?" Long ngạc nhiên, sau đó nhìn kĩ lại căn phòng. Kiến trúc có chút cổ trang, rồi nhìn cách trang điểm của mẹ hắn tuy chỉ đánh chút son cùng kiểu tóc đơn giản nhưng rất giống mấy bộ phim kiếm hiệp tàu khựa hắn thường xem trên tivi.
"Chẳng lẽ?...." Long đăm chiêu suy nghĩ rồi một ý nghĩ không tưởng lóe lên trong đầu hắn : " Chẳng lẽ ta xuyên không?".
"Nhưng mẹ ta vẫn ở đây?...còn cơ thể ta?" Long vội vàng vùng dậy chạy đi tìm gì đó, thấy vậy Hương phu nhân hỏi : " Con tìm gì mà gấp gáp vậy?"
"Mẹ! Con con mượn tấm gương." Long nói, Hương phu nhân nhíu mày : " Đây! Việc gì mà gấp gáp quá lên thế."
Long vội soi bản mặt của hắn vào gương rồi thở phào nhẹ nhõm : " Phù! Vẫn là khuôn mặt đẹp trai của mình. May quá!"
Thấy con trai hành động kì lạ, Hương phu nhân lo lắng hỏi : " Con sao thế? Chẳng lẽ vì mai đi thi nên căng thẳng sao?"
"Á đù! Thi cái gì?" Long kinh ngạc hỏi, chẳng phải hôm qua hắn mới nhận lớp sao giờ đã thi rồi?
Hương phu nhân đáp : " Con mau quên thật đấy. Mai là ngày huyện Thanh Miện ta tổ chức cuộc thi tuyển chọn nhân tài. Con lọt vào top 20 vì là thiên tài tu luyện của dòng họ nhà ta rồi đó."
"Định mệnh! Tu luyện? Thiên tài? Chẳng lẽ là xuyên không thật?"
Hương phu nhân thấy con trai mình cứ ngơ ngơ ngáo ngáo khác hoàn toàn vẻ thông minh nhanh nhẹn thường ngày thì lại tưởng nó ngại chỗ đông người mà không dám đi thi liền nói : " Hoàng Yến đang đợi con ngoài kia kìa! Mau ra đi kẻo con bé chờ."
"Hoàng Yến là ai ạ?" Long hỏi.
Hương phu nhân tròn mắt, nàng đặt tay lên trán con xem có bị sốt không nhưng hoàn toàn bình thường rồi nói : " Hai đứa chơi với nhau từ nhỏ đến giờ mà con hỏi vậy? Con bé nghe thấy thì buồn đó."
Chợt cửa phòng lại mở, đập vào mắt Long là một thiếu nữ khoảng tuổi hắn khuôn mặt rất xinh đẹp cùng cơ thể mảnh mai quyến rũ.
Hoàng yến lên tiếng : " Dì Hương cứ để con dạy dỗ tên lười biếng này một trận!"
Nói xong nàng tiến đến kéo tai Long lôi ra ngoài trong khi hắn còn chưa hiểu chuyện gì. Hương phu nhân vì biết hai đứa chơi thân từ nhỏ, lại biết cái tính nóng nảy của Hoàng Yến nên chỉ mỉm cười mặc con trai bị lôi đi.
"Đau quá...thả ra." Long la ó, tai hắn sưng đỏ lên vì bị Hoàng Yến véo vào. Thấy vậy Hoàng Yến cũng ngạc nhiên : " Ủa sao ta có dùng pháp lực đâu! Sao nó sưng đỏ thế kia?"
"Ặc! Thứ con gái hung dữ. Sau này ai lấy cô chắc xui chín đời." Hùng mắng, tay không ngừng xuýt xoa cái tai sưng đỏ.
Hoàng Yến chừng mắt, nàng quát :
"Á..ngươi dám nặng lời với ta? Chết đi." nàng tung một chưởng vào ngực Long.
Binh! Long bị một chưởng hời hợt đánh văng ra xa rồi hộc máu, ôm ngực nằm bẹp dưới đất thầm mắng : " Định mệnh nhà nó chứ! Con này là con quái gì chứ đâu phải con gái."
Thấy Long bị một chưởng chưa hết sức của mình đả thương, Hoàng Yến vội chạy lại đỡ hắn dậy lo lắng : " Ta xin lỗi! Sao ngươi không né?"
"Ặc! Né bằng niềm tin à?" Long mắng thầm, sau đó hắn phát hiện đôi mắt của Hoàng Yến lệ đã rưng rưng như trực trào ra, chẳng lẽ nào đang thương xót hắn?.
"Sao ngươi lại khóc?" Long hỏi.
Hoàng Yến lắc đầu : " Không có gì! Để ta đưa ngươi vào nghỉ ngơi."
"Ừ! Nhanh không ta sắp đau chết rồi." Long than vãn. Sau đó được Hoàng Yến dìu vào trong phòng, thấy con trai bị đánh như chó Hương Phu Nhân lo lắng hỏi :
" Đứa nào đánh con? Nói mẹ để mẹ xử đẹp nó."
"Là con." Hoàng Yến đáp.
"Sao con lại đánh nó?" Hương Phu Nhân trách mắng, sau đó xem xét thương tích của Long rồi nhẹ nhõm vì chỉ là thương nhẹ. Không nguy hiểm.
Hoàng Yến đáp : " Dì thử kiểm tra cở thể của hắn đi. Sức mạnh của hắn...."
Hương phu nhân nghi hoặc nhìn Hoàng Yến, sau đó đặt ngón trỏ lên trán Long rồi nhắm mắt cảm nhận gì đó. Vài giây sau nàng giật mình hoảng hốt : " Pháp Lực của con...tiêu tán hết rồi."
Hự! Long bất tỉnh nhân sự để lại hai đôi mắt đẹp nhìn nhau, cả hai đều hiện rõ nét lo lắng cực độ. Rồi cấp tốc đi mời cao nhân về kiểm tra lại cho chắc ăn.
Sau khi mời được cao nhân, vị này ăn mặc như đạo sĩ với râu tóc dài bạc trắng. Lão kiểm tra sơ qua Long rồi rút ra kết luận.
"Hắn đã bị mất toàn bộ tu vi trước kia, hiện giờ chỉ như người thường. Phải tu luyện lại từ đầu."
Hương phu nhân khóc nấc : " Tại sao chứ? Có cách nào giúp nó có lại tu vi như trước không.Cho dù bất cứ giá nào?"
Hoàng Yến đứng cạnh cũng nghẹn ngào, không ngờ rằng Long lại mất đi toàn bộ tu vi mà mới chỉ hôm qua hắn còn hành hai thiên tài của xã khác ra bã.
Cao nhân gật gù : " Có thì cũng có nhưng không dễ."
"Nói! Chỉ cần giúp được hắn." Hoàng Yến bước ra trước mặt cao nhân nói.
Cao nhân đáp : " Thuốc tiên trên trời có thể cứu được hắn lúc này."
Bốp!
Hương phu nhân tung cước đá văng vị cao nhân ra ngoài rồi mắng : " Khốn khiếp! Bà giỡn mặt với mày đấy à?"
"Giờ phải làm sao? Hay là ngày mai con thay hắn ra thi đấu." Hoàng Yến đề nghị.
Hương phu nhân lắc đầu : " Như thế là phạm luật!"
"Nhưng hắn thế này..."
Hương phu nhân cắt ngang : " Có lẽ chúng ta phải xin rút lui khỏi cuộc thi."