Tứ Thần Ký
Chương 3 : Tứ Thần Thú trong Truyền Thuyết
Ngày đăng: 01:44 27/06/20
Long nằm đó, hắn tuy nhắm mắt trả vờ ngủ nhưng tai đã nghe toàn bộ cuộc trò chuyện của Hương phu nhân và Hoàng Yến với vị cao nhân kia.
Trong đầu hắn có rất nhiều câu hỏi : " Ta đến đây bằng cách nào? Ai đưa ta tới? Còn thế giới kia liệu hắn có vẫn đang tồn tại?....." quá nhiều câu hỏi, thậm chí cả mẹ hắn cũng tới đây. Nhưng đây có phải là mẹ hắn, còn thân xác này liệu có phải của hắn hay chỉ là của một kẻ giống hắn.
Hít thở sâu, Long mở mắt ho khan hỏi : " Mẹ! Có có thể kể cho con nghe những điều sảy ra trước kia không?"
Hương phu nhân và Hoàng Yến ngạc nhiên, Hoàng Yến khinh nghi : " Chẳng lẽ vì đập đầu vào đá mà ngươi mất trí thật sao?"
Hương phu nhân tò mò : " Còn có vụ đó nữa sao?"
Hoàng Yến gật đầu, mặt nàng bỗng hiện lên nét ửng đỏ như xấu hổ điều gì đó. Long cũng giả bộ : " Ờ hình như sau lúc đó ta không còn nhớ gì nữa. Chỉ nhớ mỗi mẹ thôi."
Hương phu nhân yêu chiều vuốt má Long đáp : " Con trai! Nếu con đã quên thì để mẹ kể lại cho nghe."
Theo lời của Hương phu nhân, thì nơi đây gọi là trái đất. Nhưng khác với trái đất của Long từng biết, trái đất này sinh ra từ sức mạnh thượng cổ của bốn thần thú hùng mạnh tồn tại ngoài tầm hiểu biết của con người.
Bốn thần thú bao gồm Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước. Theo như người xưa kể lại.Trời đất từ lúc khai thiên lập địa thì yêu thú đứng đầu chuỗi thức ăn. Có nhiều chủng loài yêu thú tuy mạnh yếu mỗi loài khác nhau nhưng đều vượt xa loài người.
Khi đó con người chỉ như gà như vịt đối với bọn Yêu Thú, muốn giết là giết, muốn bán là bán, thậm chí những nữ nhân có nhan sắc bị bọn Yêu Thú bắt làm trò tiêu khiển trong những cuộc hoan lạc. Những nữ nhân này thường thì sẽ bị giết ngay sau khi thỏa mãn đám Yêu Thú đực man rợ. Nói chung là con người rất mong manh trong thế giới này.
Nhưng mọi chuyện rẽ sang hướng khác khi khoảng 3000 năm trước. Trên trời xuất hiện dị tượng, một con Hắc Long khổng lồ hạ thế xuống nhân gian rồi từ đó có một dạng tồn tại theo đó mà xuất hiện gọi là Linh Lực.
Kẻ bị Hắc Long nhập vào cơ thể đã bằng cách nào đó dùng linh lực để tu luyện. Đến một ngày kia, kẻ đó mang một sức mạnh to lớn rồi bắt đầu truyền dạy cách thức tu luyện ra nhân gian. Chấm dứt sự chà đạp của Yêu Thú nên con người.
Long tròn xoe mắt ngạc nhiên, tưởng tượng những gì mẹ hắn nói là thật giống như một bộ phim viễn tưởng của một thằng đầu đất nào đó lên ý tưởng. Hắn không khỏi rùng mình vì phấn khích, tu luyện để mạnh mẽ? Điều mà một tên mê phim tàu khựa như hắn có mơ cũng không nghĩ rằng hắn có thể.
Thấy biểu cảm của Long, Hương phu nhân nói tiếp : " Gia đình ta là gia đình khá giả trong huyện này. Con là người duy nhất nối dõi tông đường của họ Nguyễn ta. Tên đầy đủ của con là Nguyễn Phi Long."
"Ặc! Trùng cả tên lẫn họ." Long thầm nói, sau đó hỏi tiếp : " Cha đâu mẹ? Con muốn gặp cha."
Mặt Hương phu nhân xụ xuống buồn bã, Hoàng Yến lên tiếng : " Cha ngươi mất từ lúc ngươi vừa được sinh ra. Mẹ ngươi đã một tay nuôi lớn rồi cho ngươi ăn học đàng hoàng. Sau đó ngươi lên mười tuổi thì bộc lộ phẩm chất thiên tài, mười một tuổi thành công tụ linh, 16 tuổi ung dung hạ ba tên cùng cấp trong một cuộc thi. Ngươi trở thành hy vọng của cả gia tộc nhưng..."
Hương phu nhân ngăn không cho Hoàng Yến nói tiếp, sau đó nàng lên tiếng :
" Thôi! Nghỉ ngơi đi con."
Sau đó nàng và Hoàng Yến rời đi để lại Long một mình. Long lúc này ngồi dậy, hắn bỗng sờ gắp người hí hửng nhưng một lát sau mặt lại xụ xuống : " Đậu mé! Xuyên không thường thì sẽ có hệ thống hoặc bảo vật bá đạo. Còn mình thì...."
Đang than vãn, chợt có tiếng to nhỏ bên ngoài khiến Long chú ý, chạy ra hóng hớt.
Bên ngoài sân rộng, một nhóm người ăn mặc như du côn đang đứng đối diện Hương phu nhân và Hoàng Yến. Tên cầm đầu đeo bịt mắt trái nhưng không biết có bị chột hay không? Hắn nhe hàm răng đen xì ra nói : " Sao rồi Hương phu nhân? Hẹn đã đến mà tiền không thấy đâu, định coi bọn này không ra gì sao?
Hương phu nhân bình tĩnh đáp : " Ta đã nói khi nào có sẽ trả."
Gã chột cười khằng khặc : " Haha...ngươi nghĩ bọn ta điên sao mà tin lời hứa suông của một ả đàn bà? Nhưng hôm nay ta đang rất vui vì muốn thông báo với các ngươi một tin."
"Đừng úp mở! Mau nói." Hoàng Yến tức giận ra mặt nói.
"Ây da...con bé này cũng xinh đó chứ!" cả đám cười đắc ý.
Gã chột nói : " Cấp trên ra lệnh! Không trả được tiền thì đổi bằng người. Vừa hay có hai mỹ nhân xinh đẹp ở đây nên hãy ngoan ngoãn theo bọn ta về hưởng hoan lạc."
Hoàng Yến trợn mắt khinh bỉ : " Bà đây không nghe luật rừng của bọn mày. Cút ngay khi ta còn giữ bình tĩnh."
Hương phu nhân kéo tay Hoàng Yến lại khi cô nàng chuẩn bị xông ra, sau đó nàng gật đầu : " Ta sẽ đi cùng các ngươi! Nhưng con bé phải ở lại."
Gã chột gật gù : " Cũng được! Chủ yếu là cấp trên muốn gặp Hương phu nhân thôi."
"Ai dám mang mẹ ta đi?" Long bước ra hùng hổ nói. Sau đó chỉ tay vào mặt gã chột mắng : " Mày sao? Không đủ tư cách." sau đó hắn nắm tay Hương phu nhân kéo nàng ra sau hắn như muốn bảo vệ nàng.
Hương phu nhân mắng : " Con không khỏe ra đây làm gì? Mau vào trong đi ở đây không có việc của con."
Long đáp : " Con không để ai bắt mẹ đi đâu cả! Mẹ là của con."
Mặt Hương phu nhân ửng đỏ vì câu nói dễ gây hiểu lầm của Long, Hoàng Yến thấy vậy liền xông ra tấn công đám người kia.
Binh binh!
Hai cước tung ra của nàng khiến hai tên nằm đất, sau đó Hoàng Yến tung chưởng về phía tên chột mắt.
Binh!
Tên chột cũng tung chưởng, hai chưởng lực va chạm khiến tóc Long bay phấp phới. Sau đó cả hai tung thêm một chưởng nữa rồi bị đẩy lùi ra xa.
Long tán thưởng : " Lợi hại!"
Hương phu nhân nói : " Lúc con chưa bị mất sức mạnh thì tên chột kia chẳng đáng động tay."
Long kinh ngạc : "Đù! Mình bá vậy sao? Phải mau chóng tu luyện lại mới được."
Hoàng Yến và tên chột tiếp tục giao đấu, đám ong ve xung quanh định cắn lén thì bị Hương phu nhân lao ra đánh bay.
Long thêm lần nữa kinh ngạc : " Mẹ lợi hại!" hắn không ngờ rằng cả hai mỹ nhân bên cạnh hắn đều mạnh mẽ đến vậy. Máu chó nổi lên, Long cũng lao ra tìm một tên yếu ớt tấn công.
"Cẩn thận! "
"Đừng!"
Binh!
Sau tiếng đó là cảnh Long bị tên giang hồ đấm cho vêu mồm rồi cắm đầu xuống đất.
"Ọe! Nhục vãi lồi." Long nhè đất ra mắng thầm.
Hương phu nhân thấy con mình bị đánh như chó, liền tức giận lao tới đánh bay kẻ vừa ra tay rồi hạ luôn đám ong ve còn lại. Hoàng Yến yếu thế trước tên chột, đang chật vật né đòn thì đúng lúc Hương phu nhân lao tới đá thẳng vào mặt tên chột khiến hắn trượt dài trên đất, răng và môi trộn vào nhau rồi máu phun tung tóe.
Cả đám côn đồ sợ hãi bỏ chạy, tên chột đe dọa : " Chờ đó! Tao nhất định sẽ quay lại." sau đó hắn ôm quả mồm máu chạy mất hút.
Hương phu nhân lo lắng đỡ Long dậy hỏi
: " Con không sao chứ?"
Long đáp : " Con không sao. Ban nãy mẹ thật lợi hại nha. Dạy con đi ạ."
Hương phu nhân mỉm cười : " Được!"
Trong đầu hắn có rất nhiều câu hỏi : " Ta đến đây bằng cách nào? Ai đưa ta tới? Còn thế giới kia liệu hắn có vẫn đang tồn tại?....." quá nhiều câu hỏi, thậm chí cả mẹ hắn cũng tới đây. Nhưng đây có phải là mẹ hắn, còn thân xác này liệu có phải của hắn hay chỉ là của một kẻ giống hắn.
Hít thở sâu, Long mở mắt ho khan hỏi : " Mẹ! Có có thể kể cho con nghe những điều sảy ra trước kia không?"
Hương phu nhân và Hoàng Yến ngạc nhiên, Hoàng Yến khinh nghi : " Chẳng lẽ vì đập đầu vào đá mà ngươi mất trí thật sao?"
Hương phu nhân tò mò : " Còn có vụ đó nữa sao?"
Hoàng Yến gật đầu, mặt nàng bỗng hiện lên nét ửng đỏ như xấu hổ điều gì đó. Long cũng giả bộ : " Ờ hình như sau lúc đó ta không còn nhớ gì nữa. Chỉ nhớ mỗi mẹ thôi."
Hương phu nhân yêu chiều vuốt má Long đáp : " Con trai! Nếu con đã quên thì để mẹ kể lại cho nghe."
Theo lời của Hương phu nhân, thì nơi đây gọi là trái đất. Nhưng khác với trái đất của Long từng biết, trái đất này sinh ra từ sức mạnh thượng cổ của bốn thần thú hùng mạnh tồn tại ngoài tầm hiểu biết của con người.
Bốn thần thú bao gồm Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước. Theo như người xưa kể lại.Trời đất từ lúc khai thiên lập địa thì yêu thú đứng đầu chuỗi thức ăn. Có nhiều chủng loài yêu thú tuy mạnh yếu mỗi loài khác nhau nhưng đều vượt xa loài người.
Khi đó con người chỉ như gà như vịt đối với bọn Yêu Thú, muốn giết là giết, muốn bán là bán, thậm chí những nữ nhân có nhan sắc bị bọn Yêu Thú bắt làm trò tiêu khiển trong những cuộc hoan lạc. Những nữ nhân này thường thì sẽ bị giết ngay sau khi thỏa mãn đám Yêu Thú đực man rợ. Nói chung là con người rất mong manh trong thế giới này.
Nhưng mọi chuyện rẽ sang hướng khác khi khoảng 3000 năm trước. Trên trời xuất hiện dị tượng, một con Hắc Long khổng lồ hạ thế xuống nhân gian rồi từ đó có một dạng tồn tại theo đó mà xuất hiện gọi là Linh Lực.
Kẻ bị Hắc Long nhập vào cơ thể đã bằng cách nào đó dùng linh lực để tu luyện. Đến một ngày kia, kẻ đó mang một sức mạnh to lớn rồi bắt đầu truyền dạy cách thức tu luyện ra nhân gian. Chấm dứt sự chà đạp của Yêu Thú nên con người.
Long tròn xoe mắt ngạc nhiên, tưởng tượng những gì mẹ hắn nói là thật giống như một bộ phim viễn tưởng của một thằng đầu đất nào đó lên ý tưởng. Hắn không khỏi rùng mình vì phấn khích, tu luyện để mạnh mẽ? Điều mà một tên mê phim tàu khựa như hắn có mơ cũng không nghĩ rằng hắn có thể.
Thấy biểu cảm của Long, Hương phu nhân nói tiếp : " Gia đình ta là gia đình khá giả trong huyện này. Con là người duy nhất nối dõi tông đường của họ Nguyễn ta. Tên đầy đủ của con là Nguyễn Phi Long."
"Ặc! Trùng cả tên lẫn họ." Long thầm nói, sau đó hỏi tiếp : " Cha đâu mẹ? Con muốn gặp cha."
Mặt Hương phu nhân xụ xuống buồn bã, Hoàng Yến lên tiếng : " Cha ngươi mất từ lúc ngươi vừa được sinh ra. Mẹ ngươi đã một tay nuôi lớn rồi cho ngươi ăn học đàng hoàng. Sau đó ngươi lên mười tuổi thì bộc lộ phẩm chất thiên tài, mười một tuổi thành công tụ linh, 16 tuổi ung dung hạ ba tên cùng cấp trong một cuộc thi. Ngươi trở thành hy vọng của cả gia tộc nhưng..."
Hương phu nhân ngăn không cho Hoàng Yến nói tiếp, sau đó nàng lên tiếng :
" Thôi! Nghỉ ngơi đi con."
Sau đó nàng và Hoàng Yến rời đi để lại Long một mình. Long lúc này ngồi dậy, hắn bỗng sờ gắp người hí hửng nhưng một lát sau mặt lại xụ xuống : " Đậu mé! Xuyên không thường thì sẽ có hệ thống hoặc bảo vật bá đạo. Còn mình thì...."
Đang than vãn, chợt có tiếng to nhỏ bên ngoài khiến Long chú ý, chạy ra hóng hớt.
Bên ngoài sân rộng, một nhóm người ăn mặc như du côn đang đứng đối diện Hương phu nhân và Hoàng Yến. Tên cầm đầu đeo bịt mắt trái nhưng không biết có bị chột hay không? Hắn nhe hàm răng đen xì ra nói : " Sao rồi Hương phu nhân? Hẹn đã đến mà tiền không thấy đâu, định coi bọn này không ra gì sao?
Hương phu nhân bình tĩnh đáp : " Ta đã nói khi nào có sẽ trả."
Gã chột cười khằng khặc : " Haha...ngươi nghĩ bọn ta điên sao mà tin lời hứa suông của một ả đàn bà? Nhưng hôm nay ta đang rất vui vì muốn thông báo với các ngươi một tin."
"Đừng úp mở! Mau nói." Hoàng Yến tức giận ra mặt nói.
"Ây da...con bé này cũng xinh đó chứ!" cả đám cười đắc ý.
Gã chột nói : " Cấp trên ra lệnh! Không trả được tiền thì đổi bằng người. Vừa hay có hai mỹ nhân xinh đẹp ở đây nên hãy ngoan ngoãn theo bọn ta về hưởng hoan lạc."
Hoàng Yến trợn mắt khinh bỉ : " Bà đây không nghe luật rừng của bọn mày. Cút ngay khi ta còn giữ bình tĩnh."
Hương phu nhân kéo tay Hoàng Yến lại khi cô nàng chuẩn bị xông ra, sau đó nàng gật đầu : " Ta sẽ đi cùng các ngươi! Nhưng con bé phải ở lại."
Gã chột gật gù : " Cũng được! Chủ yếu là cấp trên muốn gặp Hương phu nhân thôi."
"Ai dám mang mẹ ta đi?" Long bước ra hùng hổ nói. Sau đó chỉ tay vào mặt gã chột mắng : " Mày sao? Không đủ tư cách." sau đó hắn nắm tay Hương phu nhân kéo nàng ra sau hắn như muốn bảo vệ nàng.
Hương phu nhân mắng : " Con không khỏe ra đây làm gì? Mau vào trong đi ở đây không có việc của con."
Long đáp : " Con không để ai bắt mẹ đi đâu cả! Mẹ là của con."
Mặt Hương phu nhân ửng đỏ vì câu nói dễ gây hiểu lầm của Long, Hoàng Yến thấy vậy liền xông ra tấn công đám người kia.
Binh binh!
Hai cước tung ra của nàng khiến hai tên nằm đất, sau đó Hoàng Yến tung chưởng về phía tên chột mắt.
Binh!
Tên chột cũng tung chưởng, hai chưởng lực va chạm khiến tóc Long bay phấp phới. Sau đó cả hai tung thêm một chưởng nữa rồi bị đẩy lùi ra xa.
Long tán thưởng : " Lợi hại!"
Hương phu nhân nói : " Lúc con chưa bị mất sức mạnh thì tên chột kia chẳng đáng động tay."
Long kinh ngạc : "Đù! Mình bá vậy sao? Phải mau chóng tu luyện lại mới được."
Hoàng Yến và tên chột tiếp tục giao đấu, đám ong ve xung quanh định cắn lén thì bị Hương phu nhân lao ra đánh bay.
Long thêm lần nữa kinh ngạc : " Mẹ lợi hại!" hắn không ngờ rằng cả hai mỹ nhân bên cạnh hắn đều mạnh mẽ đến vậy. Máu chó nổi lên, Long cũng lao ra tìm một tên yếu ớt tấn công.
"Cẩn thận! "
"Đừng!"
Binh!
Sau tiếng đó là cảnh Long bị tên giang hồ đấm cho vêu mồm rồi cắm đầu xuống đất.
"Ọe! Nhục vãi lồi." Long nhè đất ra mắng thầm.
Hương phu nhân thấy con mình bị đánh như chó, liền tức giận lao tới đánh bay kẻ vừa ra tay rồi hạ luôn đám ong ve còn lại. Hoàng Yến yếu thế trước tên chột, đang chật vật né đòn thì đúng lúc Hương phu nhân lao tới đá thẳng vào mặt tên chột khiến hắn trượt dài trên đất, răng và môi trộn vào nhau rồi máu phun tung tóe.
Cả đám côn đồ sợ hãi bỏ chạy, tên chột đe dọa : " Chờ đó! Tao nhất định sẽ quay lại." sau đó hắn ôm quả mồm máu chạy mất hút.
Hương phu nhân lo lắng đỡ Long dậy hỏi
: " Con không sao chứ?"
Long đáp : " Con không sao. Ban nãy mẹ thật lợi hại nha. Dạy con đi ạ."
Hương phu nhân mỉm cười : " Được!"