Tu Tiên Chi Phế Sài

Chương 21 :

Ngày đăng: 04:18 19/04/20


Vừa ra núi đã bị một đám người vây vào giữa, đầu lĩnh còn dùng thứ ánh mắt nhìn bọn họ như phế vật, cho dù một người tính tình tốt cũng không nhịn được, Dịch Nhiên tính tình không tốt thì càng miễn bàn còn Phó Tu Vân thì từ lúc bắt đầu rèn luyện linh căn tính tình đã càng ngày càng không tốt.



Chỉ là lúc này bọn họ lại không thể trực tiếp lên cơn giết người. Dù sao giờ cũng là ban ngày ban mặt, giết người rất có thể sẽ bị rất nhiều người thấy do đó dẫn đến phiền phức về sau. Hơn nữa tu vi vẫn có chênh lệch, dưới tình huống Phó Tu Vân và Dịch Nhiên cũng không thể nào hiểu rõ thực lực của đối phương, bọn họ cũng cho rằng đối phương hơi yếu, nếu như có thể không phát sinh xung đột, vẫn là chỗng đỡ trước. Đương nhiên, về phần sau này có tính sổ hay không, thì không thể bảo đảm.



Ông lão này là tu giả Ngưng Mạch Hậu kỳ, ở trong Nhiên Nguyên giới, đây tuyệt đối là tồn tại của bậc trên, cho nên ông ta mới có biểu hiện chỉ cao khí ngang như vậy. Hơn nữa bên cạnh ông ta còn có năm sáu người Trúc Cơ Hậu kỳ, ba người Ngưng Mạch Sơ kỳ. Hiển nhiên, để tìm được đầu sỏ gây nên cái chết của thiếu gia nhà mình, Chu gia đúng là kỳ công.



"Hai người các ngươi, trong đó có một người gọi là Dịch Tu Nguyên có đúng hay không?"



Phó Tu Vân hơi nheo mắt lại chỉ mình gật đầu: "Chính là ta."



Ông lão kia thấy tướng mạo Phó Tu Vân, trên mặt biểu tình ghét bỏ càng không thích hơn: "Hừ, quả nhiên là tiểu bạch kiểm... Tuy rằng vị Triệu gia kia nói ngươi không có liên quan gì tới việc này, nhưng ngươi vẫn phải trải qua nghiệm chứng của chúng ta mới có thể rời khỏi. Giờ ngươi trả lời đàng hoàng cho ta, ngươi và tu giả gọi là Hồ Bạch kia có cấu kết hay không?! Có phải hai người các ngươi mưu đồ bí mật muốn hại chết thiếu chủ nhà chúng ta?!"



Lời nói sau cùng của ông lão có thể nói là mau lẹ tàn khốc, chẳng qua vẻ mặt của Phó Tu Vân một chút cũng không phản ứng với ông ta: "Mưu đồ bí mật với tên kia? Lúc đó nếu không phải ta có pháp bảo bảo mệnh, chỉ sợ giờ ta cũng ra không được. Còn mưu đồ bí mật với hắn, ta sợ ta chết không đủ nhanh à?"



Biểu tình Phó Tu Vân mang theo cười nhạt, như vậy quả thực không giống như giả bộ, vì vậy sau khi lão giả nhìn vẻ mặt nghiêm túc của y, mới hừ một tiếng phất phất tay. Sau đó đã có một người nhanh chóng đi lên trước, dùng một cái gương màu trắng chiếu chiếu Phó Tu Vân và Dịch Nhiên.



Sắc mặt của Dịch Nhiên vẫn lạnh giống như một khối băng, chỉ là cả người thả ra sát khí bất mãn. Mà Phó Tu Vân cũng lạnh lùng nhìn cái gương bạch ngọc kia, từ từ nâng lên khoé miệng trong mắt chợt lóe lên ánh sáng lạnh. Trong nháy mắt nhìn thấy gương này, Phó Tu Vân đã biết chuyện này ngày hôm nay không thể lương thiện rồi.



Cái gương này cũng không phải lần đầu tiên y nhìn thấy! Trước đó y từng thấy cái gương này ở trong mật thất của mẫu thân nhà y chiếu đến chiếu đi, để cho người của Tứ đại gia tộc tìm được không ít bảo bối ẩn tàn của tổ phụ gia y. Mà chính y cũng từng bị cái gương chiếu, vì chính là kiểm tra y có tư tàng bảo bối gì đó hay không, lúc gương bạch ngọc chiếu xuống, dường như bảo bối gì cũng không có chỗ trốn, mà trên người lúc này, thế nhưng có một tiên khí.



Tiên khí đó! Toàn bộ Nhiên Nguyên giới đoán chừng cũng rất khó tìm được loại bảo bối nghịch thiên này.
Sau đó Chu Xương lại thất thanh hô một tiếng: "Các ngươi vậy mà để nó chạy?!"



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Thổ tào tiểu kịch trường:



Rất nhanh bắt được.



Triệu gia: Chúng ta rất nhanh thì có thể bắt được Phó Tu Vân!



Phó Tu Vân: Ha ha.



Chu gia: Chúng ta rất nhanh thì có thể bắt được phế vật Tứ linh căn Dịch Tu Nguyên!



Phó Tu Vân: xem lại Triệu gia.



Triệu gia: Mẹ nó thế nào đến giờ còn chưa bắt được người!!



———



ng x,7l$7