Tu Tiên Chi Phế Sài

Chương 22 :

Ngày đăng: 04:18 19/04/20


Cho dù Chu Xương nghiêm túc tự hỏi như thế nào đi nữa, cũng không có cách nào đem đại thiếu của Phó gia phế vật Ngũ linh căn, và Dịch Tu Nguyên tiểu bạch kiểm nghe được trước đó liên hệ với nhau.



Chẳng qua lúc này đó cũng không phải chuyện quan trọng nhất, sau khi sắc mặt của Chu Xương từ đỏ đến trắng từ trắng đến đen thay đổi nhiều lần, vẻ mặt mới âm trầm nhìn về một nhà Triệu Trung Thiên.



"Triệu huynh, ta nghĩ ngươi cần giải thích một chút, vì sao tên tiểu tử Nguyên gia kia lại sẽ biến mất dưới sự giám thị trông coi của các ngươi? Tin tức này tới giờ các ngươi cũng không nói cho những Tam gia khác biết." Âm thanh của Chu Xương trở nên trầm thấp: "Nếu như vậy, ta đây có thể cho rằng, nếu không xảy ra chuyện ta phát lệnh truy nã Dịch Tu Nguyên, Triệu gia và Phó gia các ngươi sẽ dự định đem chuyện này giấu diếm đến cùng? Nếu như hai năm sau đó còn tìm không được tiểu súc sinh kia, vậy nửa cuốn rèn phổ Phá Vân Thương còn lại các ngươi dự định lấy ra như thế nào?"



Triệu Trung Thiên nghe nói như thế ánh mắt trầm xuống, sỡ dĩ ông muốn mang người nhanh chóng đi tới Chu gia, nguyên nhân chính là không muốn để cho chuyện này tiếp tục mở rộng tiếp bị Tống gia và Bành gia còn lại biết được. Nói cách khác bọn họ nhiều ít cũng phải gánh danh tiếng một giám thị bất lực, đến lúc đó lợi ích phân chia có lẽ sẽ để cho bọn họ ăn giảm đi nhiều.



"Chu đạo hữu, chuyện này con rể ta đây đương nhiên là sẽ cho mọi người một cái công đạo, chẳng qua tiểu tử kia trời sinh chính là kẻ dối trá giả dối, điểm này từ việc nó có thể ẩn nhẫn áp chế tu vi của mình nhiều năm như vậy là có thể nhìn ra. Nếu không phải nó vẫn ngụy trang mình là tu vi Luyện Khí tầng hai, người giám thị của nó cũng sẽ không khinh thường bị nó hại chết. Lúc này nó cũng mới sắp mười sáu tuổi mà thôi, tuổi còn nhỏ đã âm hiểm như thế, nữ nhi và con rể ta cũng là người thuần lương, bị nó lừa cũng hợp tình hợp lý."



Triệu Trung Thiên nói đến đây, Phó Thiên Hải phía sau vội vàng bắt đầu biện giải cho mình: "Ta và Dung nhi mấy năm nay cũng không có bạc đãi tiểu tử đó, có ăn có ở có uống, coi như là con chó, cũng phải biết cảm ơn biết báo đáp, nhưng ai ngờ tiểu tử đó chính là nuôi ong tai áo chứ! Len lén hại chết người giám thị của nó rồi rời đi, tất nhiên nó đã mưu đồ đã lâu rồi."



Nói như thế, vẻ mặt Phó Thiên Hải thành khẩn cúi người xin lỗi Chu Xương: "Xin lỗi, việc này là ta giám thị bất lực, đợi khi tìm được tiểu súc sinh kia, Phó Thiên Hải ta tự nhiên sẽ vì việc này cho mọi người một cái công đạo, Phá Vân Thương đó là bảo vật của Nhiên Nguyên giới chúng ta, có thể nào bị một nhà Phó gia ta chiếm? Phó gia nguyện ý dâng ra rèn phổ Phá Vân Thương, chỉ cầu có thể thỉnh thoảng mượn nhìn là được."



Chu Xương nghe được Phó Thiên Hải nói như vậy, sắc mặt vừa rồi vô cùng không tốt đã hòa hoãn. Nhìn Phó Thiên Hải trầm ngâm một lát mới gật đầu: "Ngươi cũng đã nói như vậy, nhìn trên phần thái độ thành khẩn như thế của ngươi, Chu gia chúng ta sẽ đợi một đoạn thời gian, chẳng qua trong vòng hai năm các ngươi nhất định phải tìm được nó, nếu không, tâm huyết nhiều năm của chúng ta không muốn thất bại trong gang tấc như thế."



Lúc này Triệu Hoa Dung ở bên cạnh mới mở miệng mang theo vài phần ngoan lệ: "Chu tiền bối yên tâm, cho dù tiểu tử này chạy đến chân trời góc biển, nó chỉ cần còn bên trong Nhiên Nguyên giới, hai năm sau đó nhất định phải tự ngoan ngoãn về tới đây! Đến lúc đó, tiền bối chỉ cần ra tay để nó mở ra bí cảnh Nguyên gia là được."



Chu Xương nhìn thoáng qua Triệu Hoa Dung còn không có thu lại thần sắc, khóe miệng hơi cong một chút, một ngụy quân tử, một phụ nhân độc ác, lại là "Người thuần lương" trong miệng Triệu Trung Thiên? Ha ha, việc này thật sự là một trong truyện cười buồn cười nhất ông chưa từng nghe.



Chẳng qua lúc khóe miệng Chu Xương hơi cong đã đem ánh mắt bắn thẳng về phía Triệu Kiến Chương vẫn đứng ở sau cùng. Lúc này sắc mặt của Triệu Kiến Chương không biết tại sao mang theo một ít tái nhợt và đỏ bừng, nhưng Chu Xương cũng mặc kệ những thứ này, ông chỉ biết là tiểu nhi tử của ông theo người này đi thành Vận tham gia tuyển chọn đạo lữ cho Vân Thủy Nhi, nhưng cuối cùng tiểu nhi tử ông đã chết, mà người này, lại trở về.



"Kiến Chương, ngươi đã tới, vậy không cần ta tìm ngươi nữa rồi. Giờ ngay ở trước mặt phụ thân ngươi và ta, ngươi tới nói cho ta biết, vì sao ngươi và Năng nhi nhà ta cùng đi thành Vận, ngươi, Năng nhi nhà ta lại chết?"



Lúc đang nói ra lời này, trên người của Chu Xương bộc phát ra một trận uy áp kinh người nhắm thẳng vào Triệu Kiến Chương, Triệu Kiến Chương vốn lúc ở trong hồ thám hiểm đã cảm thấy thân thể không khỏe, giống như linh căn đều không thể ngưng tụ linh lực, lúc này lại bị uy áp Chu Xương đè ép, nhất thời cũng nhịn không được nữa trực tiếp quỳ rạp xuống đất, phun ra một ngụm máu!




2. Tiền thu nhập



Phó Tu Vân: Không làm chút tiền thu nhập, sau này sẽ miệng ăn núi lở.



Dịch Nhiên: Ồ.



Phó Tu Vân: Ngươi trước đây có tiền thu nhập gì?



Dịch Nhiên:...



Dịch Nhiên:... Đánh quái thú tính không?



Phó Tu Vân: Ngươi mỗi ngày đánh quái thú kim tử sao? [kim tử là vàng]



Dịch Nhiên: Còn có gia sản.



Phó Tu Vân:...



Không muốn cùng tu nhị đại nói chuyện. [nhị đại ý chỉ người có tiền, tu nhị đại là tu giả có tiền:v]



———



m,7$7