Tu Tiên Chi Phế Sài
Chương 41 :
Ngày đăng: 04:18 19/04/20
Phó Tu Vân vừa mới bước ra thành Triệu gia đi hội hợp cùng Dịch Nhiên, Triệu Trung Thiên đã đi tới trong chủ thành Triệu gia. Thường ngày chỉ cần lão trở về một cái, nhất định là cả nhà tiến tới đón tiếp lão hoặc báo bình an, chỉ là lúc này đây lão về đến nhà đã thấy cảnh tượng lại khiến lão giận dữ.
"... Nói như vậy cả nhà cũng chỉ còn lại có một mình con còn tốt không tổn hao gì?" Âm thanh của Triệu Trung Thiên lúc này có vẻ vô cùng lạnh lùng. Triệu Hoa Dung đối diện ra nghênh tiếp lão chỉ cảm thấy trong lòng phát lạnh, trên mặt miễn cưỡng ngưng kết một phần nụ cười nói, "Cẩm Long cũng không có chuyện gì, nó đang tu luyện." Triệu Hoa Dung cũng không đề cập phu quân của mình, bởi vì bà rất rõ ràng người nhà trong miệng Triệu Trung Thiên, tuyệt đối không bao gồm Phó Thiên Hải.
Sắc mặt của Triệu Trung Thiên u ám không rõ, sau cùng mở miệng, "Dẫn ta đi gặp bọn họ."
Triệu Hoa Dung trong lòng thoáng thở dài một hơi, mang theo Triệu Trung Thiên phân ra nhìn Triệu Cẩm Vinh và Phó Điềm Điềm. Đợi được Triệu Trung Thiên nhìn xong hai người bọn họ sau đó lại đi nhìn Triệu Kiến Chương vẫn như cũ nửa chết nửa sống, Triệu Trung Thiên ở trong đại sảnh trầm mặc ngồi chỉ chốc lát, sau cùng đột nhiên mở miệng nói, "Còn chưa bắt được Phó Tu Vân sao?"
Triệu Hoa Dung nghe nói như thế trong lòng nhịn không được máy động, bà không biết rõ phụ thân tại sao phải đột nhiên nhắc tới tiện chủng kia, chẳng qua bất luận bà nghi hoặc thế nào, đều là tuyệt đối không dám chống lại phụ thân mình. "Còn chưa, tiện chủng kia nhất định là trốn đến một chỗ rồi, nói cách khác chỉ bằng lực lượng của Chu gia và nhà của chúng ta, làm sao có thể tìm không được tung tích của nó? Chẳng qua cho dù tìm không được nó, một năm sau đó cũng là nhất định phải đi Vạn Độc Huyết Quật, cho đến lúc này nó hẳn phải chết không thể nghi ngờ!"
Triệu Trung Thiên đột nhiên giương mắt nhìn về phía nữ nhi mình, "Con thế nào khẳng định nó hẳn phải chết không thể nghi ngờ?"
Triệu Hoa Dung hừ một tiếng, "Đây không phải là rõ ràng sao? Nó thế nhưng chỉ có phế vật Ngũ linh căn thôi!"
"... Phế vật?" Triệu Trung Thiên chậm rãi mở miệng, "Ngũ linh căn nhất định là phế vật sao?"
"Phụ thân! Người sao thế? Làm sao lại đột nhiên nói như vậy? Ngũ linh căn không phải là triệt triệt để để phế vật sao! Linh căn pha tạp lại nhỏ bé, căn bản không có cách nào dung nạp linh khí thiên địa, coi như là có thể cảm ứng được linh khí cũng không thể tu luyện, coi như là đột phá chân trời, nó cũng không có khả năng đạt được kỳ Trúc Cơ!" Triệu Hoa Dung nói liên tiếp vừa vội vừa nhanh, ngược lại khiến sắc mặt Triệu Trung Thiên hòa hoãn.
"Quả thực như vậy. Con đi xuống đi Dung Nhi, giờ cũng chỉ còn lại có Cẩm Long tường an vô sự, con nhất định phải bảo hộ tốt nó."
Triệu Hoa Dung gật đầu, "Người yên tâm, con nhất định sẽ bảo hộ nó tốt."
Chờ Triệu Hoa Dung sau khi rời khỏi, Triệu Trung Thiên mới nhắm hai mắt lại nhịn không được đem sự tình vừa trầm tư lần thứ hai nhớ lại một lần. Triệu gia liên tục gặp chuyện không may, thật sự là không có cách nào khác khiến lão không nghĩ loạn. Mà lão nghĩ tới nghĩ lui có thể căm thù Triệu gia như vậy, hận không thể tất cả mọi người Triệu gia sống không bằng chết, cũng chỉ có một.
Nhưng người kia hết lần này tới lần khác chỉ là một phế vật Ngũ linh căn mà thôi, không hẳn là có thể tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì cho Triệu gia. Nhưng vì cái gì lão lại nghĩ sự tình đã phát triển đến hướng xấu nhất kia? Toàn gia chỉ còn lại có Cẩm Long và Triệu Hoa Dung không có việc gì. Cẩm Long từ nhỏ cũng chỉ cố tu luyện từng ít gặp mặt Phó Tu Vân, trong tay Triệu Hoa Dung có thể có giải dược chí tử của Phó Tu Vân, lão càng nghĩ lại nghĩ người nọ chắc là Phó Tu Vân, nhưng bản thân Phó Tu Vân không có bản lãnh này, như vậy rốt cuộc là cao thủ nào đang giúp nó?
Ánh mắt của Triệu Trung Thiên chợt bén nhọn, bất kể là người nào đang giúp nó, chỉ cần dám đối nghịch với Triệu gia, coi như là người của Tứ đại thế gia và Ngũ đại môn phái, lão đều giết không tha! Huống chi, tu vi của lão chỉ cần lại có một tia tiến triển thì có thể trùng kích Nguyên Anh rồi, đến khi đó, cả Nhiên Nguyên giới có ai có thể chống lại lão! Nghĩ tới đây trên mặt của Triệu Trung Thiên hiện ra một tia cười nhạt thoải mái, lão ở trong vòng một năm sắp trùng kích kỳ Nguyên Anh, so với phế vật mới mười mấy tuổi mặc dù là nghịch thiên, lại có thể chống đối lão được thế nào!
—————————————
"Ngươi nói Triệu Trung Thiên trở lại thành Triệu gia?" Dịch Nhiên hơi nhíu mày, "Ngươi không có chính diện gặp lão chứ?"
Phó Tu Vân lắc đầu, "Đương nhiên không có, nếu như đụng tới lão, cho dù ta dịch dung chỉ sợ cũng không thể tránh được mắt của lão, dù sao tu vi của lão thật sự là rất cao, hơi có một tia kẽ hở ta cũng sẽ bị lão phát hiện chỗ không đúng, cho nên cũng may ta chạy trốn nhanh."
Dịch Nhiên gật đầu, "Như vậy chúng ta tiếp tục trở về thành Vận? Đi tìm Hồ Bạch?"
"Đợi thêm ba ngày, để ta lại luyện chế một Độn Thổ Hoàn, sau đó ta có thể lấy được phương pháp luyện đan Trú Nhan, đến lúc đó linh thạch thượng phẩm còn không đuổi theo chúng ta sao?" Phó Tu Vân cười thoải mái, phảng phất đã thấy một đống lớn linh thạch thượng phẩm thẳng đến y rồi —— mà một đan Hoán Dung Ngũ phẩm đã khiến y đem vật liệu hầu như tất cả luyện thành bụi đan, đan Trú Nhan ít ra cũng là linh đan Thất phẩm, cho nên rốt cuộc là linh thạch đi thẳng bọn họ mà đến hay là tư khố y càng ngày càng ít, đây là một vấn đề.
"Không có việc gì, dù sao ngươi luyện khí chính là có thiên phú." Dịch Nhiên mở miệng.
"Ai ôi linh sủng này của các ngươi là xảy ra chuyện gì? Vừa khóc vừa gọi lợi hại như vậy? Tư xuân* rồi?" [gọi trắng trợn là động đực:v]
Hồ Bạch: "..."
Áu hụ áu hụ áu hụ lão tử muốn cắn, chết, hắn!!!
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Thổ tào tiểu kịch trường:
Ngay thẳng
Hồ Bạch: Ngươi làm sao nói ra khiến người khác ghét như thế!!
Dịch Nhiên: Ta đây là ăn ngay nói thật. Ngay thẳng mà thôi.
Hồ Bạch: Xí! Vì sao ngươi không nói chuyện luyện đạn trước đó cho Phó Tu Vân!
Dịch Nhiên:...
Hồ Bạch: Nói nha! Ngươi có bản lĩnh nói đi!
Dịch Nhiên: Ta khi đó ngay thẳng không muốn nói mà thôi.
Hồ Bạch:...
Ngươi lừa ta!
Xếp hàng thần linh
Giơ tay thể nghiệm qua thần xếp xe cáp của Hoa Sơn! Tác giả ngu xuẩn lúc đó còn nhỏ, thế nhưng... Đời này cũng không thể quên được cong S mặt trời chói chang!!
——
[1] Núi Hoa Sơn: Hoa Sơn (giản thể:华山 hay phồn thể:華山)là một trong năm ngọn núi thuộc Ngũ Nhạc Danh Sơn của Trung Quốc. Ngọn núi mang trong mình một ý nghĩa lịch sử to lớn về tín ngưỡng. Năm 1990, Hoa Sơn được UNESCO công nhận là di sản thiên nhiên thế giới.
———
�RI$