Tu Tiên Chi Phế Sài
Chương 58 :
Ngày đăng: 04:18 19/04/20
Dịch Nhiên nói thiếu chút nữa làm Thạch Hâm tức giận ngã ngửa, chẳng qua lo lắng đến nhức đầu lời nói của người ta rất có phân lượng, cho dù hắn bất mãn cũng đánh không lại, sau cùng Thạch Hâm chỉ có thể nhịn. Thật vất vả chịu đựng đến bầu trời tối đen, Dịch Nhiên mới thu hồi đoạn kiếm trong tay trong miệng nói lẩm bẩm gì đó, sau một khắc thân hình của hắn bỗng chốc liền biến mất không thấy.
Thạch Hâm thấy người này lộ chiêu thức ấy trong lòng nhất thời nắm chắc hơn rồi, Dịch Nhiên cộng thêm Phó Tu Vân hai người lợi hại như thế hẳn là có thể đem đại ca của hắn cứu ra, hắn nhất định phải tin tưởng bọn họ.
Lúc này Phó Tu Vân đã mang Linh Xà Ẩn ở thành Cự Mộc chạy hết vài vòng rồi, bởi vì toàn bộ hành trình y đều đang ẩn thân, đồng thời sẽ không để cho người khác phát hiện hơi thở của y, cho nên mặc dù là ở các ngõ ngách của thành Cự Mộc đều có thiết trí người giám thị, tất cả những người này cũng không thấy y, cho nên, dưới tình huống cả ba Phó Tu Vân và Tiểu Sỏa Đản, Tiểu Hồ Lô đang đi lại thông dong tỉ mỉ tra tìm, giờ rốt cuộc tìm được cửa vào thành Cự Mộc.
Đó là trên một khối gỗ màu đen ở tường thành phía Nam thành Cự Mộc, tường thành phía Nam bên này bởi vì rừng cây rậm rạp phong phú, hầu như có rất ít người sẽ đặt chân ở bên này, nhưng nếu như đến thời điểm phong thành, ở đây sẽ biến thành nơi che lấp dấu vết cực tốt. Trọng điểm chú ý của Phó Tu Vân cũng là ở đây, sau đó phát hiện vấn đề. Khối gỗ này ở thời điểm bình thường là hoàn toàn không nhìn ra có gì khác nhau vớinhững khối gỗ to lớn khác, nhưng nếu như dùng ngọc thạch ở phía trên nhẹ nhàng mà lau một cái, là có thể trong nháy mắt khiến cục gỗ này trở nên xụi lơ như bùn. Ít ra Phó Tu Vân đã thấy có hai người lén lén lút lút tiêu sái vào thành Cự Mộc như vậy rồi.
Cho nên, thành Cự Mộc cũng không phải hoàn toàn phong bế không cho người đi vào, mà là thành chủ có chuyện gì nhất định phải làm như vậy, nhưng y còn cần thám thính tin tức cùng với mua hoặc trao đổi một ít nhu yếu phẩm, cho nên mỗi ngày vẫn có người ra vào chỉ chẳng qua không ai phát hiện mà thôi.
Nếu như vậy chuyện kia liền trở nên đơn giản, thần kinh Phó Tu Vân cũng buông lỏng một ít, chẳng qua ngay lúc y buông lỏng như vậy, bỗng nhiên cảm giác được vai bị vỗ một cái, nhất thời cả người đều thiếu chút nữa cả kinh nhảy dựng lên. Phải biết rằng thế nhưng giờ y đang mang Linh Xà Ẩn đấy! Ở đây sẽ không có bất luận kẻ nào phát hiện sự hiện hữu của y mới đúng chứ!
Phó Tu Vân vô cùng đề phòng và cảnh giác nghiêng đầu qua chỗ khác... Sau đó cái gì cũng không thấy, ngay lúc y cả người sợ hãi cho rằng gặp phải một loại quỷ tu chưa từng thấy qua, y chợt nghe được một âm thanh quen thuộc.
"... Lá gan nhỏ như vậy?"
Phó Tu Vân nhất thời tiết khí, sau đó cắn răng nghiến lợi nhìn xung quanh một chút, "Nhát gan cái gì! Sao ngươi phát hiện được ta? Tu vi ngươi còn chưa tới Kim Đan Hậu kỳ đâu!"
Người kia nói xong liền mở cửa đi ra, trong nháy mắt gã và Phó Tu Vân cơ hồ là đứng quá gần mặt đối mặt, mà khi Phó Tu Vân thấy khuôn mặt người này sau đó hai mắt chợt trừng lớn, thẳng đến gã đi, Phó Tu Vân còn cau mày không có phục hồi tinh thần lại.
"Làm sao vậy?"
"... Người kia vừa nãy, ta ở bên trong chủ trạch Triệu gia ở thành Triệu gia thấy qua. Là Phó tổng quản Triệu gia."
Dịch Nhiên nghe vậy dừng lại, cười lạnh: "Quả nhiên quạ đen trong thiên hạ đều đen như nhau."
———
Thanh La Huyễn Vụ: La: thân bò, thân leo. Huyễn Vụ: sương mù huyền ảo.
Tu linh: tu dưỡng linh khí.
Đằng: 1/ Bụi cây quấn quít, loài thực vật thân cây mọc từng bụi. 2/ Tua dây, các giống thực vật mọc chằng chịt mà có tua xoăn lại đều gọi là đằng.
ft+S"є����I