Tu Tiên Chi Phế Sài
Chương 59 :
Ngày đăng: 04:18 19/04/20
Lúc Dịch Nhiên cảm thấy mình đang nghe trọn câu chuyện có liên quan đến Triệu gia, một chút cũng không cảm thấy kinh ngạc. Phó Tu Vân lại nghĩ ở đâu cũng có Triệu gia gây chuyện, lần này không biết bọn họ và thành Cự Mộc cấu kết rốt cuộc có âm mưu gì, nhưng dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, đây sẽ không là một chuyện tốt.
Phó Tu Vân cho Dịch Nhiên một ánh mắt, Dịch Nhiên gật đầu bọn họ cùng nhau đi vào trong phòng nhỏ của Thạch Lỗi. Lúc này vẻ mặt Thạch Lỗi đang tuyệt vọng quỳ rạp trên mặt đất, tựa hồ cuộc đời của hắn cũng không có ý nghĩa gì, dường như hắn muốn nằm đến địa lão thiên hoang vậy.
Phó Tu Vân đưa tay đem cửa phòng đóng cửa, động tĩnh lớn như vậy chưa từng khiến Thạch Lỗi liếc mắt nhìn qua, có thể thấy được hắn đúng là bị đả kích lớn.
"Này, nếu như ngươi thật sự muốn chết thì đừng ở chỗ này nằm ngay đơ, trực tiếp chờ ba ngày sau đó có thể ngủm. Không có gì tốt để do dự."
Thạch Lỗi nghe được trong phòng đột nhiên truyền ra âm thanh của con người như chợt lấy lại tinh thần phản ứng lại, "Ai ở nơi đó?! Ra đây mau!"
Phó Tu Vân cũng không nghe lời như thế, y chỉ là cúi đầu ở bên tai Thạch Lỗi nhỏ giọng mở miệng nói, "Ngươi còn muốn gặp được đệ đệ ngươi chứ?"
Hai mắt Thạch Lỗi chợt trừng lớn, hắn vươn tay bắt lại tay áo Phó Tu Vân, mặc dù Phó Tu Vân ẩn thân, hắn cũng vẫn như cũ gắt gao nắm lại Phó Tu Vân: "Ngươi là ai! Làm sao ngươi biết chuyện của đệ đệ ta! Ngươi biết nó ở nơi nào sao? Ngươi biết nó còn sống có đúng hay không?! Van cầu ngươi nói cho ta biết, chỉ cần ngươi có thể nói cho ta biết nó ở chỗ nào để ta làm chuyện gì cũng được!!"
Đến lúc này Phó Tu Vân cũng không muốn để cho người ta lo lắng đề phòng, đem Linh Xà Ẩn từ trên cổ tay lấy xuống sau đó hơi nở nụ cười với Thạch Lỗi nhìn y đột nhiên hai mắt phóng ra ánh sáng rực rỡ, "Ngươi yên tâm đi! Giờ Thạch Hâm sống rất tốt, hắn đang ở ngoài thành chờ ngươi đấy! Giờ ngươi có muốn theo chúng ta đi hay không? Mặc kệ nói như thế nào, hiện ở trong thành là vô cùng nguy hiểm. Đương nhiên ngươi không cần lo lắng, ta có cách đem máu con rối bên trong cơ thể ngươi tiêu trừ hết."
Lời nói của Phó Tu Vân quả thực giống như là rơm rạ cứu mạng người sau khi rơi xuống nước, thoáng cái khiến Thạch Lỗi vốn chán chường nhất thời có tinh thần, hắn đầu tiên là bắt lại tay của Phó Tu Vân, "Thực sự?! Vậy thì tốt quá, chúng ta nhanh đi ra ngoài đi! Ở đây thật sự rất nguy hiểm, may là Thạch Hâm cũng không theo ta cùng ở nơi này, nói cách khác giờ nó nhất định đã trở thành một thành viên con rối trong đại quân! Ta cho tới giờ cũng không biết thành chủ lại sẽ là một người kinh khủng như thế này!"
Phó Tu Vân nghe nói như thế sau đó ấn đường nâng lên, "Xảy ra chuyện gì? Ngươi có thể nói cặn kẽ một câu với ta chứ?"
Khóe miệng Thạch Hâm giật một cái, hắn lại dư thừa! Rõ ràng vóc dáng của hắn lớn như vậy! Hùng tráng như núi vậy!!
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Tiểu kịch trường:
Không nhìn.
Thạch Hâm: Vóc dáng ta đây to lớn như thế sao các ngươi vẫn không nhìn ta!! Đó không khoa học được không!
Dịch Nhiên: Trong lòng có vật thì trong mắt có vật, trong lòng vô vật thì trong mắt vô vật.
Phó Tu Vân: Lòng của ta muốn bỏ qua lời của ngươi cho dù mắt mở lớn hơn nữa cũng có thể không nhìn thấy!
Thạch Hâm:... Ha ha, nói trắng ra là chính là thấy sắc quên bạn mà thôi, nói mơ hồ như vậy để làm chi?!
———
Hiện giờ chỉ là hint bay khắp trời thôi, chứ chưa thấy gì cả đâu, nhưng mà vậy thì vui:3