Tu Tiên Chi Phế Sài

Chương 87 :

Ngày đăng: 04:19 19/04/20


Cách đầu kỳ sở hảo* là mọi người đều biết có thể làm việc chỉ cần nửa công lao, hơn nữa đây nhất định là một cách tốt. Nhưng vấn đề lớn nhất của đầu kỳ sở hảo là chỗ "tốt" đây rốt cuộc là cái gì? Nếu như không nghiêm túc đi nghiên cứu, có lẽ không có tin tức xác thực, tùy tùy tiện tiện tặng một vật cho người khác, kết quả cuối cùng không chỉ không có cách nào xoát hảo cảm, trái lại rất có thể trực tiếp bị xếp vào hàng ngũ "từ chối gặp gỡ".



[Là thành ngữ cổ đại. Xuất từ "Thôn trang canh tang sở". Là chỉ rõ ràng người khác có ham thích gì liền thỏa mãn người đó, như đưa quà tặng người đó thích. Tương tự câu trên là câu nói bỏ lửng ném xương vào miệng chó, con ruồi ăn thịt vụn, thích uống rượu không hút thuốc.]



Cho nên, bắt đầu từ ngày thứ hai, các chủ của Bách Khí các còn có vài luyện khí sư, cùng với đủ loại các tu giả muốn Nguyên Tu Vân hỗ trợ luyện chế linh khí, đã bằng mọi cách mà tìm hiểu vấn đề yêu thích của Nguyên Tu Vân, khiến người ta nổi giận chính là bên cạnh Nguyên Tu Vân ngay cả một nô bộc cũng không có, thật sự rất thần bí, hơn nữa từ hành vi và trong động tác của y hoàn toàn nhìn không ra y thích gì, việc này khiến chúng tu giả cảm thấy tâm tình buồn bực. Bọn họ không thể không nghĩ ở trong lòng, có thể cần thời gian rất dài mới có thể hỏi thăm được vị này thích gì rồi.



Thế nhưng! Khiến những người khác trăm triệu lần không nghĩ tới là, thời điểm bọn họ cảm thấy chuyện gánh nặng đường xa này, rất nhanh thì có một người phá vỡ ý nghĩ của bọn họ, đồng thời thành công để cho bọn họ đố kị đỏ mắt hận không thể nhảy loạn.



Thời điểm ngày thứ ba Nguyên Tu Vân đi vào Bách Khí các, Nguyên Tu Vân vẫn như cũ ngồi ở chỗ này chán đến chết, Thạch Lỗi hẳn là sẽ ở lúc xế chiều mới có thể đến, cho nên y vẫn phải đợi, trong thời gian đang chờ đợi, y có thể phải sẽ luyện chế một loại vật phẩm, vì giúp bọn Thạch Lỗi và Thạch Hâm một đoạn thời gian này như là đánh bạc tính mệnh, Nguyên Tu Vân quyết định phải luyện chế một pháp bảo phòng ngự chia làm hai bộ phận, khi hai bộ phận này xa nhau lực phòng ngự phải rất tốt, lúc hợp lại đương nhiên uy lực phải lớn hơn nữa mới được!



Cho nên từ sáng sớm bắt đầu, Nguyên Tu Vân đã hỏi các chủ Lâu Bách Vạn của Bách Khí các mua hai khối Kim Mộc Đồng Lục phẩm, còn có vài khối phụ liệu khác, trong đó khiến Lâu Bách Vạn cảm thấy không thể hiểu được chính là, Nguyên Tu Vân trừ cái đó ra còn mua một khối đất Linh Niêm. Nói thật, đất Linh Niêm có thể coi như là cả Nhiên Nguyên giới đều vô cùng phổ biến, thậm chí là tài liệu luyện khí rách nát phố phường, công hiệu chủ yếu nhất của nó chính là dùng để chữa trị kết dính linh khí bị tổn thương, hầu như không ai đem dùng ở trong pháp bảo mới luyện chế, cho nên Lâu Bách Vạn nhìn bóng lưng rời đi thi thi nhiên của Nguyên Tu Vân, trong lòng hiếu kỳ lo lắng vò đầu bứt tai, hận không thể trực tiếp theo sau đại sư bưng trà rót nước xem y rốt cuộc là nghĩ tới làm gì?



Chẳng qua, Nguyên đại sư vẫn tàn nhẫn từ chối thân thỉnh cùng đi của Lâu Bách Vạn. Ở thời điểm Lâu Bách Vạn xoay người nhịn không được thở dài, cổ tay hắn ta đúng lúc có một ấn đồ án giống vòng tay sáng lên, trong nháy mắt thần tình của Lâu Bách Vạn nghiêm túc, sau khi phân phó những luyện khí sư khác chiêu đãi và chăm sóc khách hàng, Lâu Bách Vạn liền trực tiếp đi vào trong phòng của Bách Khí các, lúc này bên trong một lão giả thần tình nghiêm túc đang ngồi đó trước khi Lâu Bách Vạn đi vào trong phòng, lão giả liền trực tiếp mở miệng nói: "Đại sư luyện khí kia lai lịch gì? Ba ngày rồi ngươi có điều tra ra thân phận và đặc trưng của hắn hay không?"



Lâu Bách Vạn nghe vậy cười khổ một tiếng nói: "Tộc thúc, thật sự là Tôn điệt vô năng, ba ngày này con dùng hết mọi biện pháp lôi kéo hắn, còn phái những thám tử đi hỏi thăm thân phận của hắn và năng lực của hắn, nhưng kết quả tất cả đều là vô công mà trở về. Giờ con biết đến cũng chỉ có lời của hắn nói với con, hắn từ hướng Đông hải ngoại tiên sơn tới. Sư môn hắn để hắn đi ra lịch luyện, thuận tiện nhìn một chút thực lực của những thành trì và thế lực Nhiên Nguyên giới là như thế nào.



Lão giả kia nghe xong Lâu Bách Vạn nói trong nháy mắt sắc mặt không thể nào tốt, chẳng qua lão cũng biết đúng là có người tận lực muốn giấu giếm, ở trong khoảng thời gian ngắn thì không cách nào xác định thân phận của hắn. Bất kể dung mạo hay thói quen, cũng có thể thay đổi điều chỉnh, cho nên không tra được cũng không thể trách móc quá nặng nề, huống chi Lâu Bách Vạn vẫn là cháu trai lão, lão cuối cùng cũng chỉ thở dài lắc đầu nói: "Mà thôi, nếu hắn nói như vậy chúng ta liền tạm thời tin đi. Ta hôm nay tới tìm ngươi vẫn nói một chút chuyện quan trọng hơn, đương nhiên việc này cũng là về người kia, thực lực của hắn như thế nào?"




Nguyên Tu Vân: "Vô cùng tốt đưa cho ta đi."



Thạch Lỗi: "Ồ, đại nhân... Ta còn sẽ làm càng nhiều linh thực hơn... Cái ấy, ngài có thể để ta,"



"Không thành vấn đề, ngươi theo ta đi, ta vừa vặn thiếu một đầu bếp. Đương nhiên ta sẽ hộ ngươi chu toàn."



Mọi người: "..." Ta ngay cả thính giác cũng xuất hiện ảo giác!!



———



Linh Niêm: vô cùng dính.



Hoả Thiêu Cước Chỉ: Lửa đốt ngón chân.



AA:b