Tu Tiên Nhàm Chán
Chương 27 : H nhẹ
Ngày đăng: 23:30 19/02/21
---Ngọc Linh tuyền - Tinh Kiếm phái---
Bên trong thủy tuyền truyền ra từng tiếng cười đùa của nữ nhân, mỹ nhân như họa vung tay theo làn nước long lanh mịn màng da thịt. Năm biểu tỷ muội hương sắc diễm lệ mỗi người một vẻ dẫn động cảnh đẹp ý vui, trong đó có một mỹ nhân duyên dáng, mắt phượng mày liễu yên vị tại vị trí hương lệ nhất của suối tuyền. Nàng giống như một mỹ nhân ngư xinh đẹp chỉ thuộc về thủy linh, phong thái cũng khiến cho người ta kinh ngạc không khỏi xuýt xoa.
Giả dụ nếu Hoắc Mặc Nhan có mặt tại đây nhất định hắn phải ôm mỹ nhân này về phòng mà cuồng hoan, bởi nữ nhân sắc đẹp không hề thua kém các lão bà của hắn a, thậm chí còn có chút cao hơn.
"Nhiên sư tỷ, mau ra chơi cùng bọn muội đi a, linh thủy này thực đẹp nha!"
"Đúng vậy nha, hiếm lắm sư phụ mới cho phép chúng ta vào đây, hưởng thụ thực tốt a, cơ hội hiếm khó lão nhân gia kiệt sỉ quá đi."
Mỹ nhân được kêu tên không hề lên tiếng, chỉ chăm chú mơn trớn cánh tay thịt mịn màng ửng hồng, khóe môi không khỏi cong lên nụ cười xinh đẹp.
Thấy sư tỷ không để ý tới, nữ nhân ban nãy lên tiếng cũng thôi không tiếp tục, thả hơi dùa ghẹo các tỷ muội còn lại của mình. Nhiên sư tỷ quá đẹp, nàng ta không theo kịp a~
"Lễ sắc phong sắp tới, các muội yên phận một chút cho ta, chớ có đi lung tung chọc nam đệ tử khác, tâm tư của Đô Húc quá sâu, vẫn là nên cẩn thận chút." Mỹ nhân xinh đẹp lúc này mới mở miệng mà nhắc nhở, giọng nói thanh thoát mà mang theo ý lành lạnh băng giá. Mấy tỷ muội còn lại khẽ gật đầu đáp ứng, bọn họ tất nhiên nghe lời sư tỷ của mình, từ trước tới giờ là sư tỷ luôn tốt với bọn họ, không sai khiến hay bạc đãi, cái gì tốt cũng chia sẻ cho nhau, bọn họ cũng không thích kiểu vong ân bội nghĩa.
"Ngày mai cùng ta xuống thành đi, sắp tới đại điển người các nơi cũng thi nhau đến, sẽ có một chút đồ tốt hợp mắt."
"Thật nha?"
"Nghe nói lần này sẽ có rất nhiều tông môn đại đạo tới nha, không thiếu các công tử thế gia gia tộc lớn, nếu có thể tìm được một người thì tốt rồi."
Nghe tới đây, mấy nữ nhân còn lại không khỏi tưởng tượng vui thích, bọn họ chờ a, thế giới lấy võ đạo làm chủ, có thể đi theo một nam nhân mạnh mẽ quyền thế, cũng là cái tốt.
Tinh Kiếm phái lần này đại điển không chỉ thu đồ truyền chức, mà còn là sự kiện chúc mừng môn phái có thêm một vị thượng cấp nhất phẩm - Hách Lâu trưởng lão cùng với việc mở ra bí tịch Huyền Vũ chân giả. Có điều, chỉ một số ít môn phái lớn với gia tộc thế gia mới biết được về bí tịch này mà thôi, còn lại đa số là tới chúc mừng.
Thế nhưng mà chuyện này cuối cùng cũng lọt vào tai của Hoắc Mặc Nhan, không ai khác cái vị thiếu niên Khúc Diệp bị chuốc say bí tỉ kia nhèm nhèm nói cho hắn nghe a~. Sau khi tỉnh dậy, biết mình lỡ miệng liền van cầu hắn không dược nói ra cho người khác biết nữa, nếu không gia gia cùng với tông chủ sẽ diệt hắn không toàn thây a.
Nhìn thiếu niên sắc mặt ủ rũ trông 'hơi' tội, Hoắc Mặc Nhan buông nụ cười thích thú, ngón tay vô thức gõ gõ cái đầu nhỏ có nhúm lông tím của Lôi Tử Điêu làm chim nhỏ bất mãn.
"Chuyện gì nói nên nói, không nên nói thì không nói, ngươi yên tâm a?"
"Ta, ta, ta... Nhan huynh, huynh từ giờ về sau là huynh đệ tốt của ta a, ta, ta tin huynh sẽ không nói bậy, ta thấy thực may mắn vì quen được huynh." Biểu cảm ủ rũ thoáng chốc bay biến không vết tích, chỉ tháy lại trên ngũ quan toát lên tươi cười chói rọi của thiêu niên. Hắn không nói gì, đứng lên nhìn sắc trời sắp ngả bóng phía xa mày kiếm hơi nhíu lại.
"Huynh sao thế? Bên đó có gì đẹp hả?" Khúc Diệp nhìn theo hướng Hoắc Mặc Nhan nhìn, chỉ thấy mặt trời đang dần xuống núi, còn lại không có gì khác.
Rõ ràng, bên núi xa có vương chút tà khí, xem ra cũng vì đại điển mà tới rồi. Lại nhìn qua Khúc Diệp, hướng thiếu niên mà cười.
"Đi thôi, ta tìm khách điếm nghỉ ngơi một đêm, huynh cũng nên về lại môn phái rồi."
"A? Ta thiếu chút nữa quên mất, Nhan huynh chu đáo, vậy chúng ta từ biệt tại đây, ngày đại điển vào ngày trăng sáng nhất của tháng,ta với huynh hẹn gặp tại chân núi Thổ."
"Được, tái ngộ."
Khúc Diệp vui vẻ mà bước chân nhanh chóng trở về tông môn, Hoắc Mặc Nhan lại rẽ vào một con hẻm nhỏ, không tiếng động biến mất trong không khí.
Trong không gian xanh mướt đầy linh khí bổ dưỡng, một ngồi nhà trúc nho nhỏ bên thềm hiên hiện hữ bóng dáng nữ nhân xinh đẹp đang ngồi thiền tu luyện. Linh khí dao động quanh thân thể nàng tạo ra ảo cảnh lấp lánh chói mắt, có thể thấy được tu vi sắp đột phá lên trung cấp nhất phẩm.
"Dờ phắc diu, đại nhân ngài uy vũ uy vũ, thực không gian tốt aaaaaaaaaaaa~" Lôi Tử Điêu đang còn hưng phấn liền thảm thiết hét lên một tiếng, chớp mắt liền bay trên không. Phía xa xa một chấm đen nho nhỏ lao như tên lửa rơi xuống một cái cục cưng cứng như đá, chim nhỏ ai ui một tiếng, nó lảo đảo cố gắng đứng vững trên đó tính hung hăng muốn chửi người.... Ai ngờ mắt nó mở to kinh hắch nhìn một đôi mắt to lớn đang trừng lên nhìn nó, thì ra nó rơi xuống mai của một con rùa lớn đang phơi nắng bên hồ. Lôi Tử Điêu lảo đảo khủng hoảng, một lần nữa hoa mắt chóng mặt mà ngất xỉu tại chỗ. giả chết thành công
Rùa "..." Xui xẻo, ngủ cũng không yên.
............................................................
Bước chân Hoắc Mặc Nhan phiêu linh trong gió, nhẹ nhàng lướt trên mặt đất mà tiến tới gần nữ nhân xinh đẹp, bàn tay giơ lên áp gần đỉnh đầu đen bóng tóc, từ từ một dòng khí trắng tựa tiên khí truyền vào cơ thể bên dưới. Chẳng mấy chốc biến hóa liền xuất hiện, chỉ thấy dung nhan xinh đẹp chuyền động, một khoảnh khắc đôi mắt đen tròn xoa liền bừng bừng mở to, ánh mắt toát lên vẻ vui sướng nhu hòa lại không mất đi động tác điều động linh lực trong cơ thể.
"Thực giỏi, thỏ nhỏ cũng lên cấp rồi." Nói liền cười cười trêu ghẹo, nhìn gương mặt nhỏ đỏ ửng lên của Tiêu Tương hắn càng khoái chí mà ha ha.
"Chàng tới rồi." Tiêu Tương vui vẻ đứng đạy ôm chàm lấy nam nhân cao lớn đẹp miễn chê này, môi nhỏ chu lên hôn lên môi Hoắc Mặc Nhan một tiếng rõ to. "Ha ha ha....thỏ nhỏ biết chủ động a? Không đáp lại thì không xứng nam nhân đi?"
Hắn cười lớn, cúi xuống cắn lên cái miệng nhỏ ái nhân, ôm eo nhỏ vào trong nhà trúc. Bên trong có một chiếc bàn trà nhỏ, bên dưới lót thảm bông mền mại tựa như mây, cảm xúc so với mỹ nhân không hề kém. Hai người chỉ mới chia cách mấy hôm mà như cách mấy thu, cuồng nhiệt hôn môi ướt át.
------Chết rùi anh em, tui đọc đam nhiều quá giờ biết viết H sao giờ, chết tui rồi mẹ ôi, ngôn ơi là ngôn, chả có lẽ đi đổi sang đam à, tui phải đi đọc lại H ngôn tình mới được. Giờ đầu tui nghĩ H chỉ ra hai cái thằng con trai xoxo thôi kkk T^T------
Vạt áo trên người Tiêu Tương sớm đã bị ném sang bên cạnh, thân thể trắng nõn động tình hồng hồng như tôm hấp, gương mặt xinh đẹp vì tình ái mà thêm kiều diễm, đôi môi đỏ au ướt mền bóng loáng nữ nhân bật ra từng tiếng rên rỉ lại êm tai. Mà, bên dưới, trên đôi nhũ trắng tuyết có thêm một bàn tay hữu lực đả đảo xoa bóp trên đó, nụ hồng đã sớm sưng lên căng cứng, Tiêu Tương lại càng khóc chịu với sự đùa bỡn nho nhỏ của nam nhân.
"Tà, ừ.... khó chịu a~"
"Khó chịu? Nàng khó chịu ở đâu, nói ta biết, ta giúp nàng thêm thoải mái?" Hắn cười mà nói, tay bên dưới xoa nhẹ miết lấy hạch anh đào đang nhiệt tình chảy nước vì hắn. Xem xem tiểu thỏ con động tình quả là đáng yêu a~
"Nh..nhũ khó chịu...a~ đều khó chịu nha, cho ta, Tà cho ta nhaaaaaaaaa...." Bên dưới tiểu hoa huyệt bị ngón tay xâm nhập kéo căng, vừa đau lại vừa ngứa, cái cảm giác này như lúc nóng lúc lạnh khiến người ta khó chịu lại càng tăng ham muốn. Nữ nhân dưới thân nam nhân cứ như vậy mà bị đùa bỡn liên tục trào ra mật ngọt hấp dẫn, Hoắc Mặc Nhan chửi thề một câu.
Phân thân đỏ tím to lớn nhìn qua dữ tợn nổi đầy gân xanh nhanh chóng xuất chiến mà tiến vào tiểu huyệt xinh xắn, một tiếng thét lớn liền sau đó vang dội.
"Ô ô ô hức... đau... chàng khốn nạn, đau ta.."
"........." Là nàng quyến rũ ta mà???
Đậu má, mới mấy hôm thôi mà cái lỗ nhỏ này suýt chút nữa siết đứt hắn rồi, quả không hổ nữ nhân của hắn, ai nấy cũng xinh đẹp tài giỏi lại quyến rũ a~
"Ngoan, không đau, ta sẽ khiến nàng thoải mái, tin ta." Nhỏ giọng an ủi, cho Tiêu Tương chút thời gian thở dốc bình tĩnh, hắn liền bắt đầu chinh phạt ra vào động nhỏ lầy lội, cảm xúc mê hồn tiêu diêu lại điên đảo này a.
"Ta..... ưm a~, thoải mái nha, yêu chàng, Tà, ta yêu chàng a~" "Ta cũng vậy, thỏ con." .............................
Bên trong thủy tuyền truyền ra từng tiếng cười đùa của nữ nhân, mỹ nhân như họa vung tay theo làn nước long lanh mịn màng da thịt. Năm biểu tỷ muội hương sắc diễm lệ mỗi người một vẻ dẫn động cảnh đẹp ý vui, trong đó có một mỹ nhân duyên dáng, mắt phượng mày liễu yên vị tại vị trí hương lệ nhất của suối tuyền. Nàng giống như một mỹ nhân ngư xinh đẹp chỉ thuộc về thủy linh, phong thái cũng khiến cho người ta kinh ngạc không khỏi xuýt xoa.
Giả dụ nếu Hoắc Mặc Nhan có mặt tại đây nhất định hắn phải ôm mỹ nhân này về phòng mà cuồng hoan, bởi nữ nhân sắc đẹp không hề thua kém các lão bà của hắn a, thậm chí còn có chút cao hơn.
"Nhiên sư tỷ, mau ra chơi cùng bọn muội đi a, linh thủy này thực đẹp nha!"
"Đúng vậy nha, hiếm lắm sư phụ mới cho phép chúng ta vào đây, hưởng thụ thực tốt a, cơ hội hiếm khó lão nhân gia kiệt sỉ quá đi."
Mỹ nhân được kêu tên không hề lên tiếng, chỉ chăm chú mơn trớn cánh tay thịt mịn màng ửng hồng, khóe môi không khỏi cong lên nụ cười xinh đẹp.
Thấy sư tỷ không để ý tới, nữ nhân ban nãy lên tiếng cũng thôi không tiếp tục, thả hơi dùa ghẹo các tỷ muội còn lại của mình. Nhiên sư tỷ quá đẹp, nàng ta không theo kịp a~
"Lễ sắc phong sắp tới, các muội yên phận một chút cho ta, chớ có đi lung tung chọc nam đệ tử khác, tâm tư của Đô Húc quá sâu, vẫn là nên cẩn thận chút." Mỹ nhân xinh đẹp lúc này mới mở miệng mà nhắc nhở, giọng nói thanh thoát mà mang theo ý lành lạnh băng giá. Mấy tỷ muội còn lại khẽ gật đầu đáp ứng, bọn họ tất nhiên nghe lời sư tỷ của mình, từ trước tới giờ là sư tỷ luôn tốt với bọn họ, không sai khiến hay bạc đãi, cái gì tốt cũng chia sẻ cho nhau, bọn họ cũng không thích kiểu vong ân bội nghĩa.
"Ngày mai cùng ta xuống thành đi, sắp tới đại điển người các nơi cũng thi nhau đến, sẽ có một chút đồ tốt hợp mắt."
"Thật nha?"
"Nghe nói lần này sẽ có rất nhiều tông môn đại đạo tới nha, không thiếu các công tử thế gia gia tộc lớn, nếu có thể tìm được một người thì tốt rồi."
Nghe tới đây, mấy nữ nhân còn lại không khỏi tưởng tượng vui thích, bọn họ chờ a, thế giới lấy võ đạo làm chủ, có thể đi theo một nam nhân mạnh mẽ quyền thế, cũng là cái tốt.
Tinh Kiếm phái lần này đại điển không chỉ thu đồ truyền chức, mà còn là sự kiện chúc mừng môn phái có thêm một vị thượng cấp nhất phẩm - Hách Lâu trưởng lão cùng với việc mở ra bí tịch Huyền Vũ chân giả. Có điều, chỉ một số ít môn phái lớn với gia tộc thế gia mới biết được về bí tịch này mà thôi, còn lại đa số là tới chúc mừng.
Thế nhưng mà chuyện này cuối cùng cũng lọt vào tai của Hoắc Mặc Nhan, không ai khác cái vị thiếu niên Khúc Diệp bị chuốc say bí tỉ kia nhèm nhèm nói cho hắn nghe a~. Sau khi tỉnh dậy, biết mình lỡ miệng liền van cầu hắn không dược nói ra cho người khác biết nữa, nếu không gia gia cùng với tông chủ sẽ diệt hắn không toàn thây a.
Nhìn thiếu niên sắc mặt ủ rũ trông 'hơi' tội, Hoắc Mặc Nhan buông nụ cười thích thú, ngón tay vô thức gõ gõ cái đầu nhỏ có nhúm lông tím của Lôi Tử Điêu làm chim nhỏ bất mãn.
"Chuyện gì nói nên nói, không nên nói thì không nói, ngươi yên tâm a?"
"Ta, ta, ta... Nhan huynh, huynh từ giờ về sau là huynh đệ tốt của ta a, ta, ta tin huynh sẽ không nói bậy, ta thấy thực may mắn vì quen được huynh." Biểu cảm ủ rũ thoáng chốc bay biến không vết tích, chỉ tháy lại trên ngũ quan toát lên tươi cười chói rọi của thiêu niên. Hắn không nói gì, đứng lên nhìn sắc trời sắp ngả bóng phía xa mày kiếm hơi nhíu lại.
"Huynh sao thế? Bên đó có gì đẹp hả?" Khúc Diệp nhìn theo hướng Hoắc Mặc Nhan nhìn, chỉ thấy mặt trời đang dần xuống núi, còn lại không có gì khác.
Rõ ràng, bên núi xa có vương chút tà khí, xem ra cũng vì đại điển mà tới rồi. Lại nhìn qua Khúc Diệp, hướng thiếu niên mà cười.
"Đi thôi, ta tìm khách điếm nghỉ ngơi một đêm, huynh cũng nên về lại môn phái rồi."
"A? Ta thiếu chút nữa quên mất, Nhan huynh chu đáo, vậy chúng ta từ biệt tại đây, ngày đại điển vào ngày trăng sáng nhất của tháng,ta với huynh hẹn gặp tại chân núi Thổ."
"Được, tái ngộ."
Khúc Diệp vui vẻ mà bước chân nhanh chóng trở về tông môn, Hoắc Mặc Nhan lại rẽ vào một con hẻm nhỏ, không tiếng động biến mất trong không khí.
Trong không gian xanh mướt đầy linh khí bổ dưỡng, một ngồi nhà trúc nho nhỏ bên thềm hiên hiện hữ bóng dáng nữ nhân xinh đẹp đang ngồi thiền tu luyện. Linh khí dao động quanh thân thể nàng tạo ra ảo cảnh lấp lánh chói mắt, có thể thấy được tu vi sắp đột phá lên trung cấp nhất phẩm.
"Dờ phắc diu, đại nhân ngài uy vũ uy vũ, thực không gian tốt aaaaaaaaaaaa~" Lôi Tử Điêu đang còn hưng phấn liền thảm thiết hét lên một tiếng, chớp mắt liền bay trên không. Phía xa xa một chấm đen nho nhỏ lao như tên lửa rơi xuống một cái cục cưng cứng như đá, chim nhỏ ai ui một tiếng, nó lảo đảo cố gắng đứng vững trên đó tính hung hăng muốn chửi người.... Ai ngờ mắt nó mở to kinh hắch nhìn một đôi mắt to lớn đang trừng lên nhìn nó, thì ra nó rơi xuống mai của một con rùa lớn đang phơi nắng bên hồ. Lôi Tử Điêu lảo đảo khủng hoảng, một lần nữa hoa mắt chóng mặt mà ngất xỉu tại chỗ. giả chết thành công
Rùa "..." Xui xẻo, ngủ cũng không yên.
............................................................
Bước chân Hoắc Mặc Nhan phiêu linh trong gió, nhẹ nhàng lướt trên mặt đất mà tiến tới gần nữ nhân xinh đẹp, bàn tay giơ lên áp gần đỉnh đầu đen bóng tóc, từ từ một dòng khí trắng tựa tiên khí truyền vào cơ thể bên dưới. Chẳng mấy chốc biến hóa liền xuất hiện, chỉ thấy dung nhan xinh đẹp chuyền động, một khoảnh khắc đôi mắt đen tròn xoa liền bừng bừng mở to, ánh mắt toát lên vẻ vui sướng nhu hòa lại không mất đi động tác điều động linh lực trong cơ thể.
"Thực giỏi, thỏ nhỏ cũng lên cấp rồi." Nói liền cười cười trêu ghẹo, nhìn gương mặt nhỏ đỏ ửng lên của Tiêu Tương hắn càng khoái chí mà ha ha.
"Chàng tới rồi." Tiêu Tương vui vẻ đứng đạy ôm chàm lấy nam nhân cao lớn đẹp miễn chê này, môi nhỏ chu lên hôn lên môi Hoắc Mặc Nhan một tiếng rõ to. "Ha ha ha....thỏ nhỏ biết chủ động a? Không đáp lại thì không xứng nam nhân đi?"
Hắn cười lớn, cúi xuống cắn lên cái miệng nhỏ ái nhân, ôm eo nhỏ vào trong nhà trúc. Bên trong có một chiếc bàn trà nhỏ, bên dưới lót thảm bông mền mại tựa như mây, cảm xúc so với mỹ nhân không hề kém. Hai người chỉ mới chia cách mấy hôm mà như cách mấy thu, cuồng nhiệt hôn môi ướt át.
------Chết rùi anh em, tui đọc đam nhiều quá giờ biết viết H sao giờ, chết tui rồi mẹ ôi, ngôn ơi là ngôn, chả có lẽ đi đổi sang đam à, tui phải đi đọc lại H ngôn tình mới được. Giờ đầu tui nghĩ H chỉ ra hai cái thằng con trai xoxo thôi kkk T^T------
Vạt áo trên người Tiêu Tương sớm đã bị ném sang bên cạnh, thân thể trắng nõn động tình hồng hồng như tôm hấp, gương mặt xinh đẹp vì tình ái mà thêm kiều diễm, đôi môi đỏ au ướt mền bóng loáng nữ nhân bật ra từng tiếng rên rỉ lại êm tai. Mà, bên dưới, trên đôi nhũ trắng tuyết có thêm một bàn tay hữu lực đả đảo xoa bóp trên đó, nụ hồng đã sớm sưng lên căng cứng, Tiêu Tương lại càng khóc chịu với sự đùa bỡn nho nhỏ của nam nhân.
"Tà, ừ.... khó chịu a~"
"Khó chịu? Nàng khó chịu ở đâu, nói ta biết, ta giúp nàng thêm thoải mái?" Hắn cười mà nói, tay bên dưới xoa nhẹ miết lấy hạch anh đào đang nhiệt tình chảy nước vì hắn. Xem xem tiểu thỏ con động tình quả là đáng yêu a~
"Nh..nhũ khó chịu...a~ đều khó chịu nha, cho ta, Tà cho ta nhaaaaaaaaa...." Bên dưới tiểu hoa huyệt bị ngón tay xâm nhập kéo căng, vừa đau lại vừa ngứa, cái cảm giác này như lúc nóng lúc lạnh khiến người ta khó chịu lại càng tăng ham muốn. Nữ nhân dưới thân nam nhân cứ như vậy mà bị đùa bỡn liên tục trào ra mật ngọt hấp dẫn, Hoắc Mặc Nhan chửi thề một câu.
Phân thân đỏ tím to lớn nhìn qua dữ tợn nổi đầy gân xanh nhanh chóng xuất chiến mà tiến vào tiểu huyệt xinh xắn, một tiếng thét lớn liền sau đó vang dội.
"Ô ô ô hức... đau... chàng khốn nạn, đau ta.."
"........." Là nàng quyến rũ ta mà???
Đậu má, mới mấy hôm thôi mà cái lỗ nhỏ này suýt chút nữa siết đứt hắn rồi, quả không hổ nữ nhân của hắn, ai nấy cũng xinh đẹp tài giỏi lại quyến rũ a~
"Ngoan, không đau, ta sẽ khiến nàng thoải mái, tin ta." Nhỏ giọng an ủi, cho Tiêu Tương chút thời gian thở dốc bình tĩnh, hắn liền bắt đầu chinh phạt ra vào động nhỏ lầy lội, cảm xúc mê hồn tiêu diêu lại điên đảo này a.
"Ta..... ưm a~, thoải mái nha, yêu chàng, Tà, ta yêu chàng a~" "Ta cũng vậy, thỏ con." .............................
------------------------- Nhận gạch xây nhà ạ -------------------------------