Tu Tiên Nhàm Chán

Chương 3 : Quyết định

Ngày đăng: 09:36 20/07/20

Hoắc Mặc Nhan thở dài nhìn thập vị phu nhân của mình mà không khỏi cảm thán, nhiều vợ quá cũng có nỗi khổ a~. Thôi được rồi, lần này hắn tính nói quyết định của hắn ra vậy. "Các nương tử, thực ra thì ta đã có ý định như thế này, ta..ta...ta..." "Ta thật ra là làm sao, chàng có chuyện gì mà cần giấu chúng ta, ấp a ấp úng như vậy không giống minh chủ như chàng." Nhị phu nhân-Đinh Quân Nhu cao giọng nói, cắt đứt luôn mạch cảm xúc ấp úng của phu quân mình. Các chị em ở đây ai ai cũng yêu phu quân của mình, họ quyết định chia sẻ chồng họ cũng là do họ quá yêu người nam nhân này rồi, chúng nữ nhân không nỡ tổn hại dù là 1 cọng lông sợi tóc của nam nhân họ yêu ấy chứ. Nhưng bây giờ nghe chàng ấy nói, bọn họ liền có cảm giác được không an toàn, cảm giác chia lia tử biệt bọn họ đã trải qua quá nhiều rồi, và họ không muốn trải qua thêm một lần nào nữa.
"Ta muốn đi tiêu dao cảnh vật thế gian, không, chính là muốn đi tìm lại cảm giác sức sống tuổi trẻ nhiệt huyết trong lòng của ta, nhưng ta cũng không nỡ bỏ các nàng cô đơn ở lại một mình. Giờ ta cũng rất băn khoăn." Hoắc Mặc Nhan lắc đầu, đưa chén trà uống hết vào bụng. Thập vị phu nhân nghe xong cũng không nói gì, cả đám trầm mặc, thật không nỡ rời xa phu quân, nhưng bọn họ yêu nam nhân này, sẽ không vì một chuyện nhỏ mà trái ý chàng. Hoắc Mặc Nhan đưa ánh mắt trìu mến dịu dàng nhìn những nữ nhân thân mật của mình, không biết các vị tỷ muội suy nghĩ ra sao về quyết định của hắn, chỉ thấy một đám nữ nhân tụm lại thì thầm to nhỏ với nhau, ánh mắt thi thoảng lúc êm dịu, lúc sắc bén như dao găm nhìn qua hắn, thật là lạnh sống lưng a~,('đừng nhìn ta như vậy có được không phu nhân').
Trong lòng Hoắc Mặc Nhan trầm ngâm suy nghĩ, hắn lại nhớ lại những dáng vẻ của thập vị nương tử của mình, những thời xưa đó thật vui vẻ tiêu sái khoái hoạt biết bao. Hắn thật lòng muốn trở lại cái thời tuổi trẻ bốc đồng.
Một thời tuần trà xong xuôi cũng là lúc hắn thấy đại phu nhân Chu Uyển Uyển đứng đầu ra mặt nói chuyện, hắn đang mong ngóng đây a. " Mặc Nhan, nghe chàng nói chúng tỷ muội bọn thiếp đều hiểu, bọn ta yêu chàng điều đó hẳn chàng cũng rõ, bọn ta thật sự không muốn rời xa chàng chút nào, vậy cho nên bọn ta đã thảo luận, chàng đi đi, đi tìm lại bản thân tiêu dao vui vẻ của chàng ngày xưa." "Đúng đó, phu quân nha, chàng đi rồi cấm được thân cận với nữ nhân nào khác đấy nhé!" " Nếu bọn ta phát hiện chàng không trung lòng, tiểu Mặc Nhan của chàng liền có cơ hội đi làm bữa sáng cho tiểu Hắc đó." "Chàng cũng không được quên chúng ta, chúng ta ở nhà quản việc giúp chàng, chàng mà thay lòng quên chúng ta, ta hủy cơ nghiệp của chàng!" "..." .....
Còn gì nữ không các phu nhân?? Các nàng nói liền đi để ta còn ghi vào sổ sách cá nhân cho dễ nhớ!!!
Huhuhu~~ Hắn là đi ngao du thôi mà, có phải đi biệt tích luôn đâu, tình hình này chắc có đi cũng không yên mất thôi, thôi vậy, đành để mấy vị quản sự quản đi. Chứ không hắn thực sự thập vị phu nhân nhà hắn lắm, các nàng nổi xung lên cũng dám giết cái mạng nhỏ bé của hắn lắm!!!
"Ta đã biết, thực ra chuyến đi này cũng không gian nan, chỉ là ta muốn đi tìm hiểu tình hình thôi, tranh thủ tìm lại tiêu sái tuổi trẻ của mình chút. Chờ ta trở về ta đưa các nàng đi dao du nhân sinh, được chứ??" Hắn đứng dậy phất phất tà áo dài, cái phất tay này cũng đủ nghiền nát con tim mấy vị phu nhân rồi. Không cần nhắc, Thập tỷ muội xinh đẹp ùa tới sát hắn, tay chân nhaanh nhẹn mà bắt đầu hành vi sàm sỡ vị phu quân đẹp zai nhà mình, mười con sói vồ lấy một con cừu, cừu nhỏ chỉ biết kêu be be cứu mạng. Nhưng chẳng ai mà dám can thiệp vào chịu chết, mấy nha hoàn bên ngoài mặt đỏ tai hồng lén lén nhìn nhau rồi nhìn vào căn phòng đóng kín cửa, tiếng nam nữ vang lên bay đến tai bọn họ. Cái này a~~~