Tu Tiên Nhàm Chán

Chương 33 : Quyết định - Bồi thường

Ngày đăng: 23:30 19/02/21

Dưới chân núi Thổ vẫn một mảnh màu sắc xanh mướt linh khí lơ lửng nhè nhẹ, vẫn là thân hình cao lớn thon dài ấy, chỉ khác bộ bào xám, Hoắc Mặc Nhan vẫn thong thả đưa quạt bạc, một thân khí chất thế gia công tử phong thái phi phàm khiến bao người chú ý. Không lâu sau, một thân ảnh kiều mị lụa đỏ xuất hiện bên cạnh nam nhân, nhìn cả hai thực tuấn nam mỹ nữ xứng đôi, ai mà ngờ lại thành nữ truy nam, nam còn lưỡng lự từ chối nhận cơ.
"Trước khi ngươi nói ra quyết định, ta có vài lời muốn ngươi biết rõ." Hoắc Mặc Nhan xoay người nhìn Thẩm Kỳ Nhiên, trông sắc mặt nàng ta không được tốt cho lắm, mặt trắng đã càng thêm nhợt nhạt, có vẻ đã có chuyện trong môn.
"Ta một nam nhân các phu nhân vốn có rất nhiều, không chỉ riêng Tiêu Tương, các lão bà của ta ai ai cũng xinh đẹp tài giỏi hơn ngươi. Ngươi chắc chắn muốn theo bên cạnh ta cùng các nàng ấy cạnh tranh? Nữ nhân của ta không hè có cạnh tranh, các nàng ấy hòa thuận vui vẻ cùng nhau yêu thương một lòng với ta a~."
"Vậy....ý huynh là thế nào? Hẳn là không chỉ dừng lại ở câu nói này?" Tiếng nói nữ nhân nhỏ lại,mang theo vẻ bi thương hiếm thấy nồng đượm, nàng vì hắn cãi nhau một trận lớn với sư phụ, Đô Húc đã chết, thế nhưng náo loạn một hồi sư môn, nàng cũng trả cái giá bội nghĩa lớn thế nào.
Hắn nheo đôi mắt, nhìn qua gương mặt tái nhợt, tiếp tục phân trần thẳng thắn mà nói :"Còn có, ta vừa mưới lên chức phụ thân, ngươi một nữ nhân tương lai sáng ngời, nam nhân mê muội ngươi nhiều vô số, ngươi thực muốn theo ta một cái có gia thất nhi tử sao?"
"Aaaaaa..... huynh đừng nói nữa, xin đừng nói nữa ô ô hức.....ô ô...."
Thẩm Kỳ Nhiên ấy vậy mà lại khóc, một nữ nhân mạnh mẽ vậy mà lại vì lời hắn khóc!
Này quả thực có bao nhiêu đau đớn khuất nhục đây? Nước mắt trong suốt theo tuyến lệ mà rơi xuống, một mảnh không khí u buồn cứ vậy mà kéo tới. Phía xa một đạo bóng dáng bà lão đứng trông hướng chân núi, vẻ mặt chỉ có thể thở dài than thầm thay cho đồ đệ mình. Nam nhân như vậy nhìn qua bất phàm, huống chi gì để mắt tới một nữ tử tục giới, chỉ khổ thêm tâm càng đau đớn mà thôi.
Khóc mãi tới tận tâm khô khốc mới thôi, Thầm Kỳ Nhiên hướng đỉnh núi Kim mà nhìn, ánh mắt mang theo tia kiên định mà chấp nhất. Lại hướng nam nhân bào xám mà lưu luyến :"Từ đầu huynh cũng dã không muốn tiếp nhận ta rồi đúng không? Ta biết ta chỉ là tục nữ nhân cố chấp, nhưng huynh cũng khiến ta yêu điên cuồng chấp niệm, huynh nhất định phải bồi thường cho ta thỏa đáng."
"......................" ⊙﹏⊙???? Vì yêu sinh hận? Bồi thường...???
Thế nào câu chuyện lại xoay thành cái tình tiết này vậy? Tầm mắt Hoắc Mặc Nhan khó tin nhìn nữ nhân trước mắt, này bồi thường thì có thể xong?
"Ngươi muốn ta bồi thường gì?"
"Huynh có thứ gì?" "Đan dược? Công pháp? Vũ khí?"
"Ta muốn thứ có thể tăng lên tu vi, ta muốn trở nên mạnh mẽ, đoạt huynh về."
Quá tàn bạo rồi tiểu mỹ nhân, ngươi vậy mà chưa dứt tình ý, muốn mạnh mẽ chiếm đoạt ta a~
"Ngươi Tinh Kiếm phái chủ tu là kiếm, vậy...này cái công pháp Hư Ảnh kiếm thất giai này bồi thường ngươi đi?" Từ không gian giới lấy ra một cuốn công pháp đưa tới Thẩm Kỳ Nhiên, tâm tình Hoắc Mặc Nhan như trút đi phần nào gánh nặng a, thực một công pháp phần thưởng nhiệm vụ có thể giả quyết vấn đề phức tạp nha.
"Công pháp thất giai, huynh quả nhiên như sư phụ nói không tầm thường một cái nam nhân, ta càng phải nỗ lực chiếm đoạt huynh."
"Này công pháp đủ a?"
"Không đủ!!!"
"Không đủ???"
"Ta còn muốn biết, huynh tên thật là gì."
Nữ nhân từ bao giờ trở nên tham lam như vậy? Còn ý muốn biết tên hắn, cái này tuyệt đối không thể!
"Không thể. Hai viên bát phẩm đan dược Thần Hồn đan, lúc lên cấp dùng có hiệu quả lớn. Như vậy là đủ ngươi mạnh mẽ đi."
............................................................
"Rồi sao??? Lẽ nào nữ nhân đó còn muốn đòi thêm ngài bồi thường hay gì a?" Ma Nhân bát quái mà hỏi, tay còn cầm một cái gà nướng thơm nức gặm đùi, nhức mũi...
"Không có sau đó, nàng ta trừng mắt nhìn ta một cái rồi biến mất luôn, thoát a rắc rối tình ái, haizzz..."
"Từ bao giờ Hoắc Hoắc lại than ngắn thở dài với mỹ nữ ha, lẽ nào tấn chức liền vậy???.....Shhhhh thế này không xong rồi, ta phải đi thông cáo đám...ưm ư ưm...."
Khụ khụ khụ... Sặc một hơi dài, thiếu niên ào choàng đen xinh đẹp trợn mắt trừng người trước mắt, nước mắt gần như sắp chảy ra. Ức hiếp người quá đáng!
"Ha ha, đi thôi, Ma Nhân đảo chủ được mọi người mở tiệc chiêu đãi thế nào quên mất ta không mười tiếng nào a? Thế này gọi là bất kính đi, ta vậy mà là cấp trên của ngài nha."
Ai thèm....
"Ha ha, xem ta này, vui mừng thay Thần chủ đại nhân lên chức phụ thân mà quên mất cả ngài, ta đi bù đắp ngài vò rượu nha..."
Cái tên này tâm tính toàn thích học xấu nữ nhân, không thèm phân biệt cao thấp lớn nhỏ.
Kể từ hôm hẹn giải quyết nữ nhân Thẩm Kỳ Nhiên đã nửa tháng trôi qua, Hoắc Mặc Nhan ngồi trầm mặc trong không gian thần thức nhìn chằm chằm cuốn bí tịch nhĩn có vẻ cũ kĩ này. Cái này hắn trộm đi a, thế nhưng mà nhìn từ đầu đến cuối chẳng thấy chút tin tức gì liên quan tới Nơi ở của thần thú Huyền Vũ. Cái gì bí cảnh Huyền Thiên trăm năm mở ra một lần, cái gì tổ tiên lập phái Tinh Kiêm phái chính trực quyết đoán, một lần ngã xuống thần bí cái chết nơi vực thẳm không rõ,... hắn không có hứng thú nha.
Trong không gian thú tu luyện, Chu tước một mực ngồi tu tâm tránh phiền toái mỹ nữ Hỏa Hỏa, hắn thế mà ngày nào cũng bị cái nữ nhân thú này phiền toái, không ngớt bên tai hắn rầu rì chọc ghẹo. Đang chực sắp phát điên lên thì một đạo âm thanh vang lên :"Tiểu Tước, ta hỏi ngươi một chút, ngươi biết cái nào nơi ở Huyền Vũ tộc?"
Chu Tước lẫn Hỏa Hỏa cùng Lang Thiểm ngờ vực, lại sửng sốt vưới câu hỏi của Hoắc Mặc Nhan.
"Đại nhân, thần thú bọn ta sống ở các nươi cách biệt khó tìm, như tộc ta Hỏa Diễm Diệm sơn một nơi hỏa diễm cực nóng, Long tộc nhiều loại long ở từng khu vực khác nhau, Bạch Hổ ở sâu sơn dương vô tận, còn Huyền Vũ tộc cái này ta không rõ. Tương truyền giống rùa hay thích nơi nước sâu tận hải vực, còn có phải hay không hải vực thì ta không chắc chăn a."
"Ừ, vậy cũng được rồi, ta tự tìm tòi xem sao."
Cuộc nói chuyện dừng lại, hai gia hỏa bên cạnh Chu Tước liếc nhìn hắn một cái, xoay người đi ra xa xa một chút.
"Các ngươi cái gì.... tức chết ta!!!"
Phiiiiii~ cho ngươi tức chết cảm giác bị người xa lánh ha ha...
Vậy là đến Chu Tước cũng không biết, Hoắc Mặc Nhan có chút đau đầu đi? Không có chút nào gợi ý ngoại trừ biết được cái giống con rùa thích nước, này làm ăn gì?
"Hệ thống, có chút gì gợi ý hay không?"
__Có gợi ý, bên trong bí cảnh sắp mở Huyền Thiên bảo đồ, nhiệm vụ tiếp theo thăng cấp của hệ thống kích hoạt, kí chủ cần tiến vào bí cảnh tìm kiếm ngọc thạch tiếp theo__
Hử...Tiến vào bí cảnh tìm ngọc bích màu nga? Mới nhớ hắn mới tìm được một viên màu lục, còn tận mười một viên nữa a. Đúng là gian khổ nhiệm vụ, hắn còn muốn đi thăm bánh bao bám người của hắn đây.
"Này, ta thắc mặc hệ thống, tu vi lên cấp của hệ thống ngươi hình như ta chưa từng sử sụng? Là thăng cấp suống hay sao hả? làm một cái cấp giải thích ta nghe."
Ách, hình như từ lúc bắt đầu vào cái nhiệm vụ đầu tiên, toàn là hắn sử dụng pháp lực vốn có của bản thân không.
__Sức mạnh của hệ thống không phải kí chủ có thể sử dụng được, nó dã vượt qua giới hạn thân thể qua tiên cấp của kí chủ, chờ kí chủ hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ của hệ thống giao ra, hệ thống tự khắc có thưởng cho kí chủ. Thông tin của kĩ thuật tiên tiến thời đại không cho phép hỏi quá giới hạn, sẽ bị trừng phạt__
Ờ....hệ thống ngươi là trời, ngươi nói gì thì chính là cái đó.
À mà hình như hắn quên mất cái gì đó đúng không nhỉ?
Từ xa bay lại một đốm nho nhỏ màu đen, cục lông xù lên mà te tua xơ các, cùng với tiếng kêu hoảng hốt khiên Hoắc Mặc Nhan một hổi ong tai. À, thì ra hắn quên mất cái bộ dáng con chim ngu ngốc này.
"Đại nhân hu hu, đại nhân đại nhân cứu tiểu nhân ô ô...." Chim nhỏ rơi nước mắt vỗ vỗ đôi cánh xù xù mà kêu, nó khóc như chưa từng được khóc, tê tâm phế liệt như ai đó giết cả họ không bằng.
"Ngươi cái gì ra bộ dáng vừa ngu ngốc vừa xấu xí như vậy?"
Di...còn có mùi tanh tanh, này máu không chảy thì là cái gì mùi tanh nha?
"Khổ thân tiểu nhân quá mà, tiểu nhân bị con rùa hành hung a~, là con rùa đó đại nhân ô ô..."
"Ngươi là cẩu a? Đến cẩu còn thông mình hơn ngươi đi? Ngươi cái này Lôi Tử Điêu yêu thú mạnh mẽ vậy mà để một con rùa khi dễ a~"
"....." Cần ai ủi (ಥ ̯ ಥ)
Ngu ngốc chim này, phiền a, ta tống ngươi đi tu luyện, cho ngươi biết thế nào là yếu kém thì bị bắt nạt, hừ!
Thế là một động tác vung tay lên, chim nhỏ trợn mắt nhìn không gian xa lạ mà hét lớn, ngất tại chỗ.
"Ấy, thế nào lại có thêm con gà đen thui a? Ta muốn ăn gà nướng, hôm nay chúng ta có gà nướng ăn nha ha ha ha.."
"Ngươi cái nữ nhân dung tục này, não ngươi chỉ ăn thôi hả, aaaa ta hận ngươi a...."
"Tiểu ngáo bình tĩnh a, ngươi xem con gà đó hình như cùng loài chim với ngươi đi?"
Chim nhỏ tỏ vẻ nó đang ngủ đông tạm thời:........đây quả thực không phải nơi cho người ở mà!
Thực ra thì nơi này vỗn dĩ không có người ở mỉm cười
Thức đêm nhiều quá, hai con mắt thâm như panda rồi, anh em nhớ ngủ sớm đừng cày khuya như tôi nha ◘_◘