Tù Yêu

Chương 187 : Ai cũng đừng nghĩ có thể tranh giành với hắn

Ngày đăng: 14:32 19/04/20


Người ta thường nói đã bị ngã một lần thì sẽ biết đề phòng hơn. Tang Vãn Cách bị Hùng Thần Giai đánh lén quá nhiều lần cũng sẽ trở nên nhạy bén hơn. Đôi mắt đẹp của cô chợt lóe, hai cánh tay ngọc trong nháy mắt lấy tốc độ ánh sáng đem vạt áo kéo thật chặt. Mặc dù không có thời gian cài nút áo nhưng so với việc sơ hở bị tập kích thành công thì thà như vậy vẫn hơn.



Nhìn ánh mắt Tang Vãn Cách tràn đầy đề phòng, Hùng Thần Giai lúc đầu hơi sửng sốt, nhưng ngay sau đó lại cười hắc hắc, trơ mặt ra sán tới gần: "Công chúa ~~~"



Tang Vãn Cách không chút cử động, ánh mắt xinh đẹp đen nhánh không chớp nhìn hắn, chờ xem hắn muốn giở trò gì. Nhiều nhất là đầu gấu này cũng chỉ có thể nói lời ngon ngọt dụ dỗ van cầu cô mà thôi, chỉ cần cô giữ vững lập trường, thì tuyệt đối sẽ không gặp nguy hiểm gì.



Tang Vãn Cách nghĩ như vậy, nhưng đáng tiếc việc đời luôn không như ý mình. Cô cho là Hùng Thần Giai sẽ dụ dỗ cô cho đến khi cô cam tâm tình nguyện đầu hàng. Thế nhưng ai ngờ đến đầu gấu lần này căn bản từ đầu chí cuối cũng không có mở miệng, mà là ưỡn nguyên khuôn mặt nghiêm túc lại gần cô, giả trang ra một bộ dạng như có lời muốn nói. Đang lúc cô dựng thẳng lỗ tai chuẩn bị nghe hắn nói chuyện gì, thì đột nhiên một đôi tay ngăm đen có lực chợt duỗi tới, dễ dàng đột phá phòng tuyến của cô. Váy áo vốn đã không được cài hết nút lập tức bị hắn tấn công, lộ ra kiểu nhũ đầy đặn trắng như tuyết. Bởi vì bạn gấu nào đó dùng sức quá lớn, một bên ngực thậm chí còn lắc lư hai cái, làm đỉnh đỏ tươi bởi vì sự tấn công kịch liệt này mà rịn ra một giọt sữa trong suốt.



Cô ngây ngẩn cả người, nhưng Hùng Thần Giai lại không có vẻ gì là sửng sốt.



Đôi tay chia ra nắm lấy hai bên đầy đặn mềm mại đến ngay cả hắn cũng không thể ngờ. Đôi môi mỏng nhanh chóng hấp lấy, tiếng mút vào chậc chậc vang lên giữa không gian tĩnh lặng trong phòng bệnh có vẻ cực kỳ làm cho người ta tò mò.




Những thứ này đều là của hắn. Ngực của cô, dòng sữa của cô, thậm chí là khuôn mặt tươi cười cùng dịu dàng của cô, tất cả đều thuộc về Hùng Thần Giai hắn, những người khác ai cũng đừng nghĩ tới việc tranh giành với hắn!



"Công chúa..." Hắn hút tràn đầy một miệng lớn chất lỏng mang hương vị ngọt ngào, rồi chuyển tay lên phía trên nắm lấy chiếc cằm nhỏ của Tang Vãn Cách, khiến cho cô phải mở cái miệng nhỏ nhắn ra. Sau đó hắn cũng khẽ há mồm ra, khiến sữa tươi trong miệng chảy xuống, lọt vào hết trong miệng của Tang Vãn Cách. Cô dĩ nhiên không chịu uống sữa của mình, nên liền bắt đầu ô ô a a muốn kháng cự. Nhưng mà cô lại bận tâm về hai vật nhỏ đang ở kế bên nên không dám lộn xộn, không thể làm gì khác hơn là đành uất ức nuốt nước mắt, ngoan ngoãn đem sữa của bạn gấu nào đó mớm cho mình nuốt hết vào bụng. "Ngọt hay không? Có phải uống rất ngon không?"



Nhìn Hùng Thần Giai chẳng biết xấu hổ hướng trên người mình vừa cạ vừa sờ, Tang Vãn Cách bĩu môi, không nhịn được muốn nhổ ra hết phần sữa còn chưa nuốt trong miệng mình. Ai biết Hùng Thần Giai lại sớm hơn cô một bước, không nói lời nào liền chận lại môi của cô, cùng cô chơi trò giằng co. Sữa tươi tràn đầy ở trong cổ họng hai người chuyển động, nhưng ai cũng không chịu nuốt xuống.



Chất lỏng màu trắng sữa bắt đầu theo môi lưỡi quấn quít giữa hai người chảy xuống. Chất lỏng từ từ rơi xuống trên quần áo bệnh viện của Tang Vãn Cách, rồi lại đỗ dọc theo rãnh vú, chảy xuống.



Hùng Thần Giai nhìn thấy thì mắt hắn cũng đã bắt đầu bốc lửa. Bàn tay lơ đãng đột nhiên bấm vào eo Tang Vãn Cách, làm cho cô kinh hô một tiếng. Sau đó hắn nhân cơ hội đem toàn bộ sữa trong miệng mình đưa hết vào trong miệng cô, buộc cô nuốt xuống. Đôi môi mỏng cũng lập tức đuổi theo, hắn hôn lên môi cô để chặn không cho chất lỏng mang hương vị ngọt ngào này chảy ra.