Tướng Dạ
Chương 139 : Giản đại gia bỗng dưng muốn... Mắng
Ngày đăng: 03:01 19/04/20
Rất nhiều năm sau, khi đứng bên vách núi cheo leo nhớ lại hình ảnh lần đầu gặp Giản đại gia, Ninh Khuyết vẫn đưa mắt nhìn tới một nơi nào đó, trái tim thổn thức hồi lâu, mặt đầy nét hoài niệm.
Lúc đó, lòng hắn tràn đầy mơ mộng, tưởng như đêm nay mình chính là chàng bán dầu may mắn trong truyền thuyết, trên đường quẩy gánh có một hình bóng nàng hoa khôi xinh đẹp nấp sau tấm màn che đưa mắt dõi theo, nhưng ai ngờ khi cô nữ tì đẩy cửa vén rèm lên, đập vào mắt hắn là một khuôn mặt phụ nữ.
Người phụ nữ này đã khá lớn tuổi, những nếp nhăn bên khóe mắt hiện ra rõ nét, nhưng vóc người lại được giữ gìn một cách hoàn hảo, bộ ngực đầy đặn, chiếc eo thon thả, vòng mông tròn trịa lấp dưới làn áo vải, vầng trán nàng hết sức cao và rộng, nhìn tựa như một cồn cát nổi lên giữa thảo nguyên bao la, mặt mũi thân thiện dễ gần, trên mép còn ẩn hiện một lớp lông tơ rất mỏng, tuy không thể gọi là xấu nhưng cũng chẳng phải mỹ nhân trăm người có một gì, càng không có quan hệ với loại sinh vật người ta vẫn gọi là hoa khôi. Truyện "Tướng Dạ "
Những cô gái nhỏ nhắn xinh xắn xấp xỉ độ tuổi mình tất nhiên hắn thích, người thiếu phụ lớn hơn một chút cũng không sao, kể cả đám phụ nữ thành thục trên ba mươi cũng gợi lên nhiều cảm xúc thú vị, nhưng đáng tiếc Giản đại gia lại chẳng thuộc loại nào trong ba loại đó, nàng ít nhất cũng phải trên bốn mươi, là một phụ nữ bình thường với phong thái ung dung bình tĩnh cực kì đặc trưng của đàn ông.
Ninh Khuyết hơi đắng miệng, nhưng hắn lập tức nhận ra mình đang thiếu lịch sự nên cố nén lòng nặn ra một nụ cười tạm gọi là chân thành, sau đó chắp tay thi lễ với người phụ nữ kia, hỏi:
- Không biết Giản đại gia cho gọi ta đến đây có gì điều sai bảo?
- Cậu là con cái nhà ai? - Giản đại gia mỉm cười hỏi lại.
Ninh Khuyết cũng không giấu diếm, hắn liền trình bày lai lịch của bản thân.
- Tuy năm nay bộ quân đề cử khá nhiều người, nhưng cậu có thể vượt qua kì kiểm tra đầu tiên của thư viện thì tất nhiên là người có tài cán.
Giản đại gia khen hắn một câu rồi nói tiếp:
- Cậu mới trở về từ biên giới nên chắc không biết ta là ai, vậy mà vừa gặp mặt đã bình tĩnh như thế, còn ít tuổi mà đã thật chín chắn.
.................................
Vốn tưởng sẽ chiếm được một em hoa khôi làm của riêng, ai dè gặp ngay bà mẹ thích rao giảng đạo đức của hoa khôi, lại bị bà mẹ đó chửi mắng một trận không thương tiếc, kết quả này thực quá bi thảm. Nếu đặt vào một tình huống khác, một trạng thái khác, có lẽ Ninh Khuyết đã phản pháo trong lòng: kể cả Giản đại gia bà quen thân toàn đám quyền quý, địa vị cao sang, nhưng bà không phải mẹ ta, lấy tư cách gì mà vừa gặp mặt đã lên giọng dạy bảo ta?
Nhưng Giản đại gia lại không lấy thế ép người, chỉ như một người lớn trong nhà vì quá quan tâm mà trở nên nhiều lời hơn bình thường, trên trán nàng chỉ thiếu điều viết hai chữ đau xót thật to, vì thế cả trong lòng lẫn ngoài miệng Ninh Khuyết đều không dám cãi lại lấy nửa câu, hắn chỉ lắp bắp giải thích:
- Do mới tới Trường An lần đầu nên cháu mới tò mò đi xem thử, đầu tiên chỉ định nhìn lén một chút bên ngoài thôi, ai ngờ mấy tỷ tỷ trong lâu cứ trêu chọc làm cháu nóng mặt, thế là vào lúc nào không hay...
Giản đại gia hơi ngớ người rồi quay sang trách mắng cô nữ tì bên cạnh:
- Bệ hạ muốn mở yến tiệc đãi công chúa nhân dịp nàng trở về, vì chuyện đó nên ta mới để mấy con bé rỗi việc kia nghỉ ngơi tĩnh dưỡng mấy ngày, chúng không lo luyện tập múa hát cho tốt lại ngứa ngáy không nhịn được rồi phải không? Đến cả một gã thiếu niên đọc sách cũng muốn dụ dỗ!
Cô nữ tì chỉ khúm núm vâng dạ, không dám hé răng cãi lại.
Giản đại gia mệt mỏi đưa tay lên day day trán, ánh mắt nhìn đến Ninh Khuyết đang ngoan ngoãn đứng yên trước cửa, nàng bỗng giật mình, vốn chỉ tình cờ liếc qua đại sảnh rồi thấy gã thiếu niên này và tên quỷ quái chết tiệt kia có gì đó giống nhau nên không nén được bèn gọi hắn lên hỏi han mấy câu, ai dè chẳng hiểu sao bỗng dưng phát hỏa.
Mà càng bất ngờ là gã thiếu niên này không cãi lại cũng không nổi giận, chỉ ngoan ngoãn đứng nghe mình răn dạy, nàng bật cười, vung tay nói:
- Nếu đã tò mò thì để ta sai người dẫn cậu đi xem, xem xong rồi phải mau về nhà nghỉ ngơi cho sớm đấy