Tương Quý Phi Truyện

Chương 132 : Tổ phụ khi còn sống

Ngày đăng: 22:02 21/04/20


Vào phòng Tương lão gia tử, nhìn tổ phụ đang nằm trên giường, hốc mắt Tương Như Nhân lại một trận chua xót.



Tương lão gia tử nằm trên giường, gầy đi nhiều, sắc mặt già nua và một mái đầu bạc. Mười lăm năm qua đi, nàng lại tưởng tổ phụ vẫn còn như ngày nào ôm lấy bản thân dạy dỗ. Thời gian đã lặng lẽ mang năm tháng của hắn trôi đi.



Đúng vậy, mười lăm năm lớm lên, mười lăm năm xuất giá, tuổi của tổ phụ so với thái hoàng thái hậu còn lớn hơn. Chính nàng còn già đi, làm sao có thể ngăn cản tổ phụ già đi.



Đến bên giường ngồi xuống, mặc dù là tỉnh nhưng Tương lão gia tử cũng là thật thong thả mới đem tầm mắt chuyển tới trên người nàng, sau khi nhìn thật lâu, ánh mắt tỉnh táo vài phần, nói “Đứa nhỏ, ngươi đã đến rồi.”



Hai tay tiều tụy như muốn đưa lên, Tương Như Nhân vội nắm chặt lấy, cười nhìn Tương lão gia tử “Đúng vậy tổ phụ, ta đến.”



Tương lão gia tử gật gật đầu “Đến là tốt rồi. Ngươi trưởng thành, tổ phụ biết trong lòng ngươi khẳng định có nhiều điều không cam lòng. Nhưng đây là thánh chỉ, Tương gia ta dù lớn cũng đấu không lại hoàng quyền.”



Tương Như Nhân ngẩn ra, nhìn thoáng qua Trình Bích Nhi, trả lời Tương lão gia tử “Tổ phụ, Nhân Nhân minh bạch.”



“Minh bạch là tốt rồi, minh bạch là tốt rồi.” Tương lão gia tử vỗ vỗ bàn tay Tương Như Nhân “Thái tử điện hạ là người ổn trọng có trách nhiệm, người nếu chân thành hầu hạ, hắn sẽ không bạc đãi ngươi.”



Nước mắt Tương Như Nhân không kiềm được rơi xuống. Trí nhớ của tổ phụ, hiện thời đã loạn, nghẹn ngào gật đầu “Tổ phụ yên tâm. Ta cùng thái tử nhất định sẽ hảo hảo ở chung.”



“Vậy là tốt rồi. Chờ Nhị ca ngươi đi Hàn Lâm viện, ta có thể giúp gì sẽ giúp, còn lại vẫn phải dựa vào chính hắn. Tương lai hắn cũng giống như phụ thân ngươi, phải gánh vác toàn bộ cái nhà này.”



Tương lão gia tử ngừng một chút, ngẩng đầu nhìn đỉnh giường.



Nửa ngày, Tương lão gia tử nhìn về phía bụng nhô ra của Tương Như Nhân “Đứa nhỏ a, sao ngươi có thể ngu như vậy, lại cùng hoàng hậu có cái ước định đó.” Trí nhớ lại trở về hiện tại, Tương Như Nhân nắm chặt bàn tay thô ráp của hắn “Tổ phụ, chuyện là ta làm không đúng, ta muốn sinh hạ đứa nhỏ an ổn lớn lên nên không muốn người khác cảm thấy uy hiếp đến thái tử. Cho nên mới ra hạ sách này.”
Mười người ở trong cung thì tạm thời chỉ có Đức phi và Thục phi dạy. Trong triều đại thần thượng tấu nói hậu cung không thể luôn luôn vô chủ, muốn hoàng hậu được ra ngoài chủ trì đại cục. Tô Khiêm Dương đem tấu chương này ém xuống, giam cầm cũng đã gần nữa năm, tiếp tục để bọn họ thượng tấu.



Trong Cảnh Nhân cung, hoàng hậu không phải không biết tuyển tú đã xong, vào bao nhiêu người và phong phân vị gì.



Có điều nàng đang đùa vui với Ngũ hoàng tử tám tháng ở trong lòng. Đứa nhỏ này, thời gian nàng bị giam cầm cũng vẫn dưỡng tại Cảnh Nhân cung. Hiện thời là càng dưỡng càng thú vị, lớn lên đáng yêu không nói, thân mình còn rất tốt.



Ngày ngày có thêm hắn, hoàng hậu mới không cảm thấy buồn như vậy



Hà ma ma ở một bên thở dài một hơi “Nương nương, hiện thời trong lòng ngài rốt cuộc là đang nghĩ gì?”



Hoàng hậu giao Ngũ hoàng tử cho nhũ mẫu, vẻ mặt thong dong “Cần gì phải nghĩ, tuyển tú chấm dứt, chậm nhất là hai tháng nữa lệnh giam này cũng phải bỏ.” Nàng là hoàng hậu, cũng không phải phế hậu, sao có thể giam cầm lâu như vậy “Huống chi vị kia ở Khảo Tường cung còn có mấy tháng nữa sẽ sinh. Cũng không thể để đứa nhỏ sinh ra ở nơi giống như lãnh cung vậy, hoàng thượng sao đành lòng.”



Lúc nói lời này, ngữ khí của hoàng hậu hoàn toàn không ghen tức. Nàng coi như đã nhìn minh bạch, thời điểm hoàng thượng lấy đi phượng ấn nàng liền minh bạch. Một chút chờ mong cuối cùng cũng không còn, tình cảm phụ thê hai mươi năm gì đấy, nghĩ thế nào cũng đều thấy buồn cười.



Cái gì cũng không thực tế bằng ngôi vị hoàng đế và hoàng hậu này.



“Đưa đến phủ thái tử bao nhiêu người?” Hoàng hậu đứng dậy, bước ra ngoài sân, Cảnh Nhân cung dù bị đóng cửa nhưng cảnh sắc vẫn rất tốt.



“Hoàng thượng chọn năm người, thái tử phi đã nhận chỉ. Thánh chỉ ban thái tử trắc phi cũng đã hạ.”



Hoàng hậu gật gật đầu, ngẩng lên nhìn bầu trời. Một đám người mới, nhưng hiện thời trong lòng nàng quan tâm nhất là khi nào trong phủ thái tử mới sinh hạ thái tôn.. .