Tương Quý Phi Truyện

Chương 135 : Trở lại Chiêu Dương cung

Ngày đăng: 22:02 21/04/20


Nhưng đợi mấy cung nữ chạy ra tìm, người đã không thấy đâu. Chủ sự ma ma sai cung nữ đun cái khác, bản thân thì đứng ở cửa đợi Thanh Đông.



Đến lúc phía bên Tương Như Nhân biết được tin thì cũng đã rõ ai là người mang canh đi.



Chính là nàng có chút dở khóc dở cười. Từng thấy qua ăn mày trên đường tranh đồ ăn, chưa từng thấy qua ở trong cung không hỏi rõ ràng của ai lại trực tiếp đến Ngự thiện phòng lấy đồ. Một thân phận quý nhân, đến Ngự thiện phòng vốn đã là không nên. Cho dù là trong nhà mình ở ngoài cung đi nữa thì cũng chưa từng thấy qua tiểu thư nhà nào không hiểu cấp bậc lễ nghĩa như vậy.



Thanh Đông bực bội “Nương nương, đó là dược liệu lần trước hoàng thượng sai Trần công công đưa tới để nấu canh cho ngài, mấy ngày nay chân ngài phù nhiều. Nhưng chờ người truy tới Hoa Dương cung kia thì canh cũng đã uống hết rồi. Bạch quý nhân kia còn không biết nhận sai, nói nàng làm sai biết đây là nấu cho ngài, do Ngự thiện phòng không nói rõ ràng.”



Ngự thiện phòng nào đã từng gặp qua tình huống thế này, người ta ở Ngự thiện phòng nhiều năm như vậy, thấy qua kẻ ỷ thế hiếp người cố ý đoạt thứ của người khác, đó cũng là cao áp thấp. Chưa từng gặp qua kẻ không có đầu óc hỏi cũng không hỏi rõ ràng cứ thế đoạt đi.



Tương Như Nhân cười cười “Tức cái gì, sẽ có người làm chủ cho bản cung.” Nàng đây không phải còn chưa được ra sao, vẫn là phi tử trong lãnh cung. Người mới làm ra chuyện như vậy, chỗ Đức phi rất nhanh sẽ biết, bên hoàng thượng cũng không thể biết trễ...



Đức phi đem chuyện này báo với hoàng thượng, cũng nói rõ tình huống. Tô Khiêm Dương vừa nghe canh gà Ngự thiện phòng chuẩn bị cho Hiền phi cũng dám đoạt, đừng nói đến giáo dưỡng ra sao, lá gan lớn thế nào, cung quy đã học đều bỏ đi đâu?



Thế là trong vòng hai ngày, Bạch quý nhân ở Hoa Dương cung đã bị biếm thành cung nữ giặt giũ, ngoài ra còn có hai quý nhân trong cung cũng bị biếm thành cung nữ. La cơ kia tuy không bị biếm thành cung nữ nhưng bị hạ thẳng xuống đáp ứng, so với cung nữ cũng không khác biệt lắm, thậm chí còn có khi lại thiệt thòi hơn.



Bốn người này chính là đám nguqoif lúc trước hoàng thượng tùy ý liệt vào danh sách do Trần Phụng nói sáu người quá ít. Quả nhiên tùy tiện tuyển là không tốt, hoàng thượng liền quả quyết đem cả bốn người cùng xử lý một thể, tránh ngày sau lại sinh sự.



Hai cái quý nhân kia đúng là bị liên lụy lôi xuống nước. Lúc vận khí tốt, vốn không có cơ hội lại được tuyển làm quý nhân. Nay vận khí hư, lại rơi xuống vị trí cũ.



Có lẽ lúc ấy Bạch quý nhân là bực bội với La cơ nên mất lý trí nên mới làm ra chuyện như vậy. Nhưng hoàng thượng truy cứu tội, ai quan tâm ngươi là vì tâm tình không tốt hay vì cái gì. Chỉ biết ngươi phạm sai thì phải chịu phạt.




“Hôn sự của Dung Nguyệt định khi nào?”



“Là tháng ba năm sau, định thân với Công bộ thị lang Tề gia đại thiếu gia, hiện thời là Thị đọc ở Hàn lâm viện, mới vào có hai năm thôi, cũng coi như có chút bản lãnh.”



Cũng phải. Hôn sự nữ nhi của công chúa sao có thể kém. Tĩnh Lan kiểu gì chẳng vì nữ nhi mà chọn một người có tương lai đầy hứa hẹn. Chỉ cách một tầng quan hệ với hoàng gia, vị hôn phu này tất nhiên là chọn tốt.



Nhưng Dung Nguyệt có xứng hay không? Tương Như Nhân cười lạnh, phân phó “Chuẩn bị giấy bút.”. . .



Qua mười ngày sau, Tĩnh Lan công chúa đã tiến cung cầu khóc. Ở trước mặt Thái hậu cơ hồ là khóc muốn ngất đi. Vì sao?  Hôn sự của Dung Nguyệt và Tề gia đại thiếu gia cũng đã định hơn một năm, sang năm là xuất giá. Thế nhưng vài ngày trước, đột nhiên Tề gia đem những thứ phủ công chúa đưa qua lúc đính hôn trả về, còn muốn thu lại hôn thư và tiểu sính của bọn họ, nói muốn giải trừ hôn ước.



Ở nhà Dung Nguyệt sau khi biết tiên trực tiếp muốn tìm cái chết. Nàng bị từ hôn. Tề gia vậy mà dám từ hôn nàng. Nàng lúc trước đã không ghét bỏ Tề đại thiếu gia thân phận thấp. Tề gia có tư cách gì mà từ hôn.



Tĩnh Lan khóc cầu thái hậu “Thái hậu nương nương, nàng biết sai rồi, cũng hối cãi. Hoàng thượng vừa thu lại thân phận quận chúa của Dung Nguyệt, Tề gia kia đã mắt chó nhìn người thấp, đòi từ hôn. Vậy Dung Nguyệt nhà chúng ta từ nay còn làm sao mà gả đi.”



Thái hậu bất đắc dĩ nhìn nàng “Ngươi cảm thấy Tề gia chỉ vì Dung Nguyệt không có thân phận quận chúa mới từ hôn sao?”



Tĩnh Lan thút thít  “Không thì là cái gì, chẳng phải vì hiện tại bọn họ thấy Dung Nguyệt chỉ còn là tiểu thư bình thường sao.”



“Tĩnh Lan, ngươi cho rằng thân phận quận chúa thật sự là nguyên do Tề gia từ hôn sao?” Trưởng công chúa ở bên cạnh nhìn không vừa mắt “Đến bây giờ ngươi còn không biết là nguyên do gì. Khó trách nhóm ma ma đến vài tháng rồi mà còn chưa dạy được Dung Nguyệt!”